Bàn Long

Chương 40: Q.13 - Chương 40: Khê thủy, đại dương?




Đến Địa ngục?

Câu nói này của Áo Lợi Duy Á, khiến cho tất cả mọi người trong đại sảnh đều nhịn hắn. Lâm Lôi giật mình nói: “Áo Lợi Duy Á, ngày mai ngươi sẽ đi Địa ngục? Sao lại gấp như vậy, Địa ngục lúc nào cũng có thể đi, mà một ngàn năm sau Ngọc Lan đại lục sẽ một lần nữa mở ra Chúng thần mộ địa mà”

Đám cường giả còn ở lại Ngọc Lan đại lục hôm nay, đa số đều chú ý đến Chúng thần mộ địa.

“Chúng thần mộ địa?”

Áo Lợi Duy Á cười giễu cợt: “Ở lại Ngọc Lan đại lục thì sao. Chẳng lẽ Lâm Lôi ngươi cho rằng Áo Lợi Duy Á ta có thể tranh đoạt với A Đức Kim Tư, có thể tranh đoạt với Thanh Hỏa Đại nhân? Ta mới là Hạ vị thần, lưu lại đây chỉ có thể đứng ở bên mà nhìn. Còn không bằng đến Địa ngục sớm một chút”

“Địa ngục” Ánh mắt Áo Lợi Duy Á trở nên mông lung mờ ảo, dường như đang nghĩ đến cảnh tượng ở Địa ngục: “Trong truyền thuyết Chí cao vị diện Địa ngục, ở đây chính là nơi vô số cường giả đỉnh cấp từ các vật chất vị diện tụ tập, cao thủ rất nhiều. Vô cùng phức tạp, mạnh hơn Vị diện ngục giam đến hàng ức vạn lần”

Mọi người ở đây bất kể là Lâm Lôi, Bối Bối, Địch Lỵ Á hay là bọn Tháp La Sa, Đế Lâm, Vũ Thần đều chấn động trong lòng.

Số lượng cường giả ở Vị diện ngục giam bọn họ đều hiểu rõ.

Nhưng so sánh với Chí cao vị diện Địa ngục thì Qua Ba Đạt Vị diện ngục giam chỉ có thể coi là một hạt cát trong sa mạc, dù sao, Địa ngục hấp dẫn vô số cường giả từ các Vật chất vị diện tụ tập đến. Vô số năm qua, rốt cuộc có bao nhiêu cường giả, sợ rằng không thể tính được.

“Hiện tại ở Ngọc Lan đại lục Vị diện có không ít cường giả. Nhưng Ngọc Lan đại lục chỉ như một dòng suối nhỏ yên bình, mà Địa ngục lại là một hải dương mênh mông tràn đầy nguy hiểm. Mặc dù nguy hiểm, nhưng ở đó lại ẩn chứa vô tận vận may và khiên chiến”

Hai mắt Áo Lợi Duy Á sáng lên: “Địa ngục, ta nằm mơ cũng muốn đi đến đó. Đó mới là vũ thai của ta”

Không ai khuyên Áo Lợi Duy Á nữa.

Bởi vì…

Những lời này của Áo Lợi Duy Á, ngay cả đám người Lâm Lôi, Tháp La Sa đều bị thuyết phục. Đích xác, Vị diện ngục giam cứ một vạn năm mới nhốt vài người? Hầu hết cường giả đều tiến vào Chí cao vị diện, nhưng mà lại có vô số Vị diện.

Có thể nói như vậy.

Số lượng cường giả ở vô số Vật chất vị diện và vô số Vị diện ngục giam sợ rằng cũng không bằng số lượng cường giả trong Địa ngục.

“Dòng suối nhỏ, hải dương?” Điều này khiến cho đáy lòng Lâm Lôi chấn động.

Đúng vậy, Ngọc Lan đại lục chính là một dòng suối nhỏ bình lặng. Đợi đến khi đám người A Đức Kim Tư, Lôi Lâm ly khai. Lâm Lôi tuyệt đối sẽ được xem là một sinh vật cường đại nhất trong dòng suối nhỏ, song nếu Lâm Lôi tiến vào Địa ngục – một hải dương mênh mông tràn ngập nguy hiểm, người cường đại hơn Lâm Lôi có vô số. Ở đó có rất nhiều người tu luyện lâu hơn Lâm Lôi rất nhiều năm, hoặc là thiên tài hơn Lâm Lôi, hoặc là gia thế đáng sợ hơn Lâm Lôi.

Nhưng Địa ngục rộng lớn, khiến cho có một ngọn lửa đang thiêu đối nhiệt huyết trong lòng Lâm Lôi.

Có khiêu chiến, mới khiến con người ta kích động, hưng phấn.

Đêm khuya, trong phòng, Lâm Lôi và Địch Lỵ Á đang nằm ở trên giường.

“Lâm Lôi, đang nghĩ gì vậy?” Địch Lỵ Á nhẹ giọng nói.

“Ta?” Lâm Lôi từ trong suy nghĩ phục hồi lại tinh thần. Hắn vừa rồi đúng là suy nghĩ đến Chí cao vị diện Địa ngục. Lâm Lôi chưa đi qua bao giờ, chỉ có thể tưởng tượng “Đang nghĩ đến Địa ngục, không biết Địa ngục như thế nào, trong Địa ngục Vị diện có cái gì?”

Mày Địch Lỵ Á khẽ nhíu lại, nàng hiểu Lâm Lôi cũng muốn đi Địa ngục.

Đáy lòng Địch Lỵ Á không muốn Lâm Lôi đi. Ở trong lòng Địch Lỵ Á, nàng không muốn Lâm Lôi gặp nguy hiểm, cái cảm giác lo lắng, sợ hãi này khiến nàng cảm thấy sắp điên lên. Tuy nhiên, Địch Lỵ Á cũng không có mở miệng nói, nàng biết.

Thích Lâm Lôi, thì không thể trói buộc hắn quá nhiều.

Nàng tôn trọng quyết định của Lâm Lôi.

Lâm Lôi thầm than trong lòng, hắn cũng biết ý nghĩ của Địch Lỵ Á, nhưng cũng bởi vì như vậy. Lâm Lôi càng thêm cảm kích Địch Lỵ Á. Địch Lỵ Á một mực dâng hiến cho hắn. Lâm Lôi đột nhiên nhớ ra mình có được một viên Phong nguyên tố Thần cách.

“Địch Lỵ Á, ngươi xem đây là cái gì?” Lâm Lôi lật tay, nhất thời trước mặt Địch Lỵ Á hiện lên một quả Thần cách màu đen.

Địch Lỵ Á nhìn thấy không khỏi sáng rực lên: “Phong nguyên tố Thần cách? Đây là Thần cách của tên Ni Phu?” Lâm Lôi đã nói hoàn toàn chuyện mấy năm qua cho Địch Lỵ Á, Địch Lỵ Á cũng biết, trên người Lâm Lôi hiện có ba viên Thần cách.

Phân biệt là phân thân của Bá Nạp Tư, cuối cùng có viên Địa thuộc tính Trung vị thần Thần cách rơi vào tay Lâm Lôi, còn có tên An Nạp Tư ám sát thất bại, lưu lại viên Hỏa thuộc tính Trung vị thần Thần cách, cuối cùng là viên Phong thuộc tính Trung vị thần Thần cách của Ni Phu.

“Ngươi cầm lấy luyện hóa đi” Lâm Lôi cười nói.

Địch Lỵ Á nhìn Lâm Lôi, nhưng vẫn tiếp nhận, Địch Lỵ Á cũng biết, với tư chất của nàng, đặc biệt là Luyện hóa thần cách thành thần, nếu như phải dựa vào bản thân mình cảm ngộ mà đột phát, sợ rằng tốn hàng vạn năm mới có thể đột phá.

Địch Lỵ Á lấy máu đem viên Thần cách thu vào trong cơ thể rồi úp mặt vào ngực Lâm Lôi, nhẹ nhàng nói: “Thần cách này, là do trượng phu ta khổ cực mới có được”

Lâm Lôi cười cười.

Địch Lỵ Á, ta nghe nói, một ít Đại gia tộc trong Địa ngục sẽ trực tiếp dùng Thần cách đem đệ tử của gia tộc bồi dưỡng thành Thượng vị thần” Lâm Lôi tán thán nói: “Liên tục luyện hóa ba viên Thần cách, là thành Thượng vị thần, tốc độ thật là kinh người”

Luyện hóa thần cách, là biểu hiện của tư chất thấp kém.

Cường giả, bình thường sẽ không bao giờ Luyện hóa thần cách. Bởi vì cho dù có luyện hóa hoàn toàn, Thần cách và Linh hồn cũng không khế hợp trăm phần trăm. Muốn dung hợp huyền ảo, khó khăn hơn việc một mình thành thần gấp trăm, gấp ngàn lần.

“Ta nhất định có gắng học hỏi cách vận dụng Pháp tắc huyền ảo” Địch Lỵ Á nói.

Sáng hôm sau, cho dù đã có ánh mặt trời chiếu sáng, nhưng vẫn cảm thấy một tia lạnh lùng. Song lúc này, ở Long huyết tòa thành đang có một đám người tụ tập ở luyện võ đường. Bởi vì tất cả mọi người đều đến đưa tiễn Áo Lợi Duy Á.

Lần này, chỉ có một mình Áo Lợi Duy Á đi đến Địa ngục.

Đám người Đế Lâm, Tháp La Sa, Hi Tắc, Vũ Thần phải đợi chuyện ở Ngọc Lan đại lục chấm dứt mới có thể đi.

“Áo Lợi Duy Á, tiểu tử ngươi đi Địa ngục phải cẩn thận một chút, đừng bị người ta giết đó…” Đế Lâm cười cười vỗ vai Áo Lợi Duy Á. Hàn quang léo lên trong mắt Áo Lợi Duy Á: “Bị người giết, muốn giết ta cũng không đơn giản vậy đâu”

Đám người Lâm Lôi đều cười và nói với Áo Lợi Duy Á vài câu.

“Nếu may mắn, không biết chừng ở trong Địa ngục ta và mọi người còn có thể gặp nhau” Áo Lợi Duy Á cười cười: “Không cần nói nhiều, ta đi đây” nói xong, Áo Lợi Duy Á nhìn Lâm Lôi thật sâu.

Lâm Lôi cảm giác được hàm nghĩa trong mắt Áo Lợi Duy Á.

Áo Lợi Duy Á dừng mắt ở Lâm Lôi, nói: “Lâm Lôi, ta ở trong Địa ngục chờ ngươi, ngươi đừng ở mãi trong dòng suối nhỏ này” Áo Lợi Duy Á nói xong, liền trực tiếp bay lên không trung.

Lâm Lôi không khỏi cảm thấy nao nao.

Bọn Địch Lỵ Á, Ốc Đốn đều nhìn về phía Lâm Lôi.

“Dòng suối nhỏ?” Trong lòng Lâm Lôi rất phức tạp.

“Lâm Lôi” Một giọng nói trực tiếp vang lên trong đầu Lâm Lôi, Lâm Lôi cả kinh, đây chính là thanh âm của Bối Lỗ Đặc Đại nhân: “Lâm Lôi, ngươi mới từ Đồng La Sơn trở về hả. Hai ngày nữa, ngươi mang theo Bối Bối đến nơi ở của ta”

“Mang theo Bối Bối?” Lâm Lôi có chút nghi hoặc, Bối Lỗ Đặc muốn Bối Bối đến làm gì.

“Chờ ngươi và Bối Bối đến đây, ta sẽ nói cho ngươi. Nhứ kỹ, phải nhanh lên một chút, đừng kéo dài quá lâu” Bối Lỗ Đặc cười nói.

“Ta lập tức lên đường” Lâm Lôi đáp lại.

“Không vội, lần này Bối Bối đến đây. Sợ rằng phải ở lại một thời gian tương đối lâu. Ngươi và hắn sợ rằng trong thời gian dài không thể nào gặp mặt” Bối Lỗ Đặc nói.

“Ân?” Lâm Lôi có điểm kinh ngạc, nhưng Bối Lỗ Đặc không muốn nói tỉ mỉ, liền thu thần thức lại.

Chiều hôm đó, bầu trời rất xanh, giống như một cái khau màu xanh được rửa sạch sẽ, ngẫu nhiên có vài đám mây trắng xóa lơ lửng ở phía chân trời.

Hai đạo nhân ảnh đang sóng vai bay giữa không trung, đúng là Lâm Lôi và Bối Bối. Hai ngươi bọn họ đang rời khỏi Long huyết tòa thành, trực tiếp bay đến Kim chúc tòa thành ở Hắc Ám chi sâm. Bối Bối cũng có chút kỳ quái, hắn không biết tại sao Bối Lỗ Đặc lại tìm hắn.

Hơn nữa nghe thấy thì lần này phải tách Lâm Lôi một thời gian rất dài.

Hắc Ám chi sâm rộng lớn, rộng đến hơn ngàn dặm, cho dù đang bay ở trên bầu trời, vẫn cảm thấy Hắc Ám chi sâm rất rộng lớn. Đến khi nhìn thấy Kim Chúc tòa thành, hai người Lâm Lôi liền bay xuống dưới, chỉ cảm thấy Hắc Ám chi sâm ẩn chứa khí tức cổ kính đập vào mặt.

“Đến đây đi” Giọng nói của Bối Lỗ Đặc vang lên trong đầu Lâm Lôi.

Lúc này Lâm Lôi và Bối Bối mới bay vào bên trong Kim chúc tòa thành

“Nói ra, thì ta chưa lần nào được vào Kim chúc tòa thành” Lâm Lôi quay đầu cười với Bối Bối, vẻ mặt Bối Bối rất hớn hở: “Lão Đại, Kim chúc tòa thành này không bình thường đâu, rất là kỳ lạ, cũng rất là thú vị”

Lâm Lôi nghe Bối Bối nói thế thì cảm thấy rất tò mò.

Hắn không khỏi nhìn kỹ Kim chúc tòa thành, bố cục bên trong Kim chúc tòa thành rất đẹp. Hơn nữa mỗi một chỗ nhan sắc kim chúc trong Kim chúc tòa thành đều có thể biến hóa. Như kim chúc màu hồng sắc ở trên mặt đất thì có thể chiếu ánh sáng theo bước chân đi.

Một ít kim chúc còn có bộ dáng là hòn giả sơn, trong hoa viên cũng có rất nhiều loại hoa văn.

“Không phải tất cả đều là Kim chúc tòa thành làm ra đó chứ” Lâm Lôi hỏi Bối Bối.

“Cái này không phải” Bối Bối lắc đầu nói: “Tuy nhiên, các vật phẩm kim chúc ở đây đều là do Kim chúc tòa thành biến hóa ra, Lão Đại, Kim chúc tòa thành này rất kỳ diệu, ngươi muốn nó biến hóa ra cái gì, là nó có thể biến ra cái đó”

Lâm Lôi và Bối Bối nói chuyện, đã đi đến phòng khách rồi.

Bối Lỗ Đặc đang cầm một quyển sách rất dày, không ngẩng đầu lên nói: “Đến đây đi”

Lâm Lôi tiến vào trong phòng khách, thoáng nhìn qua bìa quyển sách: “Ồ? Văn tự này hình như không giống văn tự của Ngọc Lan đại lục chúng ta” Trong lòng Lâm Lôi rất nghi hoặc.

“Kỳ quái về văn tự này hả?” Bối Lỗ Đặc ngẩng đầu nhìn Lâm Lôi một cái, liền cười nói: “Cái này đã là rất lâu trước kia, ta cũng không biết bao nhiêu triệu năm, lúc đó Ngọc Lan đại lục Vị diện chúng ta còn không có nhân loại, đó là văn minh Địa tinh, đây chính là văn tự lúc đó”

“Tuy nhiên, ngôn ngữ hiện nay của Ngọc Lan đại lục chúng ta, là sau khi nhân loại sinh ra không lâu, Vị diện giám thủ giả cố ý truyền xuống, giống như ngôn ngữ ở tứ đại Chí cao vị diện Địa ngục, Thiên giới, Minh giới, Sinh mệnh thần giới” Bối Lỗ Đặc nói.

Lâm Lôi gật đầu.

“Bối Lỗ Đặc gia gia, ngươi muốn ta trở về có chuyện gì vậy?” Bối Bối trực tiếp hỏi.

“Đương nhiên có chuyện” Bối Lỗ Đặc cười cười: “Ngươi thành thần lĩnh ngộ Địa Pháp tắc huyền ảo, là Pháp tắc huyền ảo mà trời sinh cho Phệ Thần thử chúng ta khi trưởng thành, nói ra thì bản thân ngươi chưa chủ động lĩnh ngộ ra loại huyền ảo nào, lần này ta…”

Nói được một nửa, Bối Lỗ Đặc đột nhiên giật mình nhìn phương Nam: “Ân? Người này…”

“Ông”

Trong nháy mắt, nguyên tố của cả Ngọc Lan đại lục Vị diện, không chỉ có Ngọc Lan đại lục, mà còn có Bắc hải rộng lớn, Bắc Cực băng nguyên, thậm chí là cả Nam Hải hải vực rộng lớn vô biên đều chấn động, đặc biệt là nguyên tố ở khu vực Nam Hải thậm chí còn hình thành một cơn thủy triều kinh khủng.

Oanh.

May mắn là phạm vi của Nam Hải hải vực rất lớn, thủy triều nguyên tố đáng sợ truyền đến Ngọc Lan đại lục chỉ khiến nguyên tố chấn động mà thôi. Loại chấn đồng này, khiến cho những người tu luyện có thể cảm nhận nguyên tố khiếp trong lòng.

“Cái này? Rốt cuộc là chuyện gì?”

Lâm Lôi lập tức phóng khai thần thức bao trùm cả Ngọc Lan đại lục: “Nguyên tố chấn động phạm vi rất lớn, mà ngọn nguồn hình như ở phương Nam” Tinh thần lực của Lâm Lôi có cường đại hơn nữa, cũng không thể truy đuổi đến tận cùng ngọn nguồi nơi nguyên tố chấn động.

“Đại thủ bút, đại thủ bút” Nhưng Bối Lỗ Đặc cười cười.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.