Bàn Long

Chương 26: Q.6 - Chương 26: Thiết kế




Rất khó!

Nếu như tiến vào giữa vương cung, Lâm Lôi cần phải tìm ra cơ hội hạ độc. Ở trong vương cung, không những phải ép hỏi Khắc Lai Đức mà hơn nữa còn phải giết được y.

“Cho dù không truy cầu chuyện giấu kín thân phận thì sau khi giết Khắc Lai Đức, muốn chạy ra ngoài vương cung cũng rất khó.” Lâm Lôi trong đầu không ngừng duyệt qua những chuyện có thể phát sinh.

Cuối cùng hắn quyết định ——

“Muốn vào trong vương cung hạ độc, lại còn muốn trốn ra, cơ hồ là không có khả năng.” Lâm Lôi từ bỏ phương pháp này, dù sao trong vương cung cao thủ tương đối nhiều, trừ phi chính mình tiến vào trạng thái Long hóa thì mới có thể giết chết được.

Nhưng Long hóa là một bí mật, Lâm Lôi không muốn bại lộ.

“Chỉ có thể tiến hành ở ngoài vương cung.” Hắn có chút đau đầu.

Bên ngoài vương cung, làm thế nào để khiến cho Khắc Lai Đức ở cùng một chỗ với mình, hơn nữa lại còn phải ở một nơi vắng vẻ nữa. Mặc kệ là như thế nào, dù sao Khắc Lai Đức cũng là Quốc vương, mình cho dù muốn gặp đối phương vì chuyện gì thì cũng phải đến vương cung bái kiến.

Không thể phái người đến nói với Khắc Lai Đức để y đến gặp mình được!

Lâm Lôi còn chưa từng nghe nói có thần tử nào lại phái người đi bảo Quốc vương tới gặp mình, điều này rõ ràng là không hợp lí, cho dù Khắc Lai Đức có nể mặt mình mà thực sự tới thì e rằng y trong lòng cũng hoài nghi mà cẩn thận.

Một khi đã cẩn thận thì khả năng thành công của việc hạ độc là rất thấp.

“Phải tìm cơ hội gặp một mình Khắc Lai Đức, mà không phải ở trong vương cung mới được.” Đến Phân Lai thành đã lâu như vậy rồi mà Lâm Lôi còn chưa từng thấy qua chuyện chính mình với Khắc Lai Đức ở một mình một chỗ.

Thường thường đều là trong yến hội, Khắc Lai Đức mới có thể cùng hắn gặp mặt.

Mà Lâm Lôi không thể giữa yến hội công khai xuống tay với Khắc Lai Đức được.

Làm sao bây giờ?

Hắn có chút phiền não.

Vào tháng mười hai, tại Phân Lai thành nhiệt độ chợt giảm xuống, trận tuyết đầu tiên của năm nay cũng đổ xuống, cả Phân Lai thành tràn ngập một màu trắng xóa, hàn khí càng khiến cho rất nhiều quí tộc đều ở trong nhà, không thích ra ngoài.

Vẫn mặc một kiện trường bào rộng như trước, Lâm Lôi dưới sự bảo hộ của hai gã hộ vệ chậm rãi tản bộ trên con phố phủ đầy tuyết.

“Cộp cộp.” Tiếng bước chân trên tuyết vang lên.

Phân Lai thành sau cơn bão tuyết hiện ra với vẻ mỹ diệu hiếm thấy, trên con đường Lục Diệp, ở hai bên đường trước cổng của những quí tộc phủ đệ đều có một cây băng lăng, ánh sáng mặt trời chiếu lên băng lăng phát sinh khúc xạ khiến cho băng lăng càng thêm chói mắt.

Màu trắng của tuyết bao trùm trên những ngọn cây tùng trước dãy phủ đệ vô cùng quyến rũ.

Cảnh sắc thật mỹ diệu.

Nhưng tâm tình Lâm Lôi lúc này lại không tốt.

“Khắc Lai Đức đã là cửu cấp cường giả, mặc dù cửu cấp đạt đến Thánh cấp rất khó, nhưng nói không chừng một ngày nào đó y có đột phá, đến lúc đó ta lại càng không có hi vọng.” Lâm Lôi thật sự không chờ được.

Càng sớm đối phó với Khắc Lai Đức thì càng nắm chắc hơn.

Nhưng mà, hắn cần một cơ hội

“Lão đại, huynh xem, những phủ đệ bên cạnh phần lớn đều được tu sửa qua, còn có cả rất nhiều trang sức vật phẩm nữa.” Tiếng Bối Bối vang lên trong đầu Lâm Lôi.

Lâm Lôi đi trên đường, nhưng tâm trí lại không hề chú ý tới xung quanh, nghe Bối Bối nói, hắn mới để ý thấy các phủ đệ hai bên Lục Diệp lộ đều có khác so với trước kia.

“Điều này…” Lâm Lôi có chút nghi hoặc.

“Giữ lấy, đúng rồi, dịch sang bên trái một chút.” Bên cạnh một tòa phủ đệ, đám người hầu đang ở trước cửa phủ đệ trang trí, bên cạnh còn có người chỉ huy.

“Đó là, hoa Ngọc Lan!” Lâm Lôi chú ý tới hình dạng trang trí hiện ra trước cửa phủ đệ nọ, đúng là hình dáng của hoa Ngọc Lan .

Hắn lúc này mới giật mình.

“Đúng rồi, bây giờ đã là tháng mười hai, chẳng mấy ngày nữa là đến lễ Ngọc Lan, hơn nữa còn là Ngọc Lan lễ một ngàn năm nữa!” Lâm Lôi cũng biết lễ hội này trọng yếu cỡ nào.

Ngọc Lan lịch năm 10000 ngày 1 tháng 1, sợ rằng là ngày huyên náo nhất trong cuộc sống của Ngọc Lan đại lục, thảo nào mỗi phủ đệ quí tộc đều tiến hành sửa sang trang trí.

“Rắc!”

Cái thang dưới chân một người hầu đang trang trí bỗng bị gẫy, người hầu nọ một chân bị trượt, toàn thân rơi xuống, đầu tiên va vào cái thang, sau đó đầu đập vào một tảng đá dưới đất, máu tươi lập tức nhiễm hồng cả mặt đất.

Những người bên cạnh lập tức luống cuống.

“Không việc gì chứ?” Đám người này nhanh chóng nâng người bị thương dậy.

“Có, có chút váng đầu.” Người bị thương thanh âm yếu ớt nói. May mà thang không cao, y ngã xuống đến mặt đất thì lực cũng không lớn, vậy mới giữ được cái mạng nhỏ.

“Được rồi, ngươi hôm nay về trước đi nghỉ đi. Khoa Nhĩ, ngươi đi chiếu cố cho hắn một chút, thực là, chỉ hơi cao có một chút mà lại ngã thành ra như thế này rồi.” Vị quản sự lắc đầu bất đắc dĩ nói.

Gã người hầu tên là Khoa Nhĩ lập tức nâng người bị thương dậy, đưa về chỗ ở.

Lâm Lôi nhìn cảnh này lại sửng sốt.

“Lâm, Lâm Lôi đại nhân?” Vị quản sự lúc này mới chú ý tới Lâm Lôi, lập tức đi đến hành lễ với hắn, tòa phủ đệ này là phủ đệ của Bá Nạp công tước, Lâm Lôi đã từng tới cho nên vị quản sự kia đương nhiên biết hắn.

“Lâm Lôi đại nhân, chào buổi sáng.” Vị quản sự khom người nói.

Lâm Lôi lúc này mới tỉnh táo lại, trên mặt lộ ra nụ cười hưng phấn thấy người trước mắt cười ha hả nói: “Ha ha, cũng chúc ngươi buổi sáng tốt lành a. Hì hì, đi nào, chúng ta trở về thôi.”

Lâm Lôi hưng phấn nhanh chóng xoay người dẫn theo đám hộ vệ trở về.

“Quái, đại nhân sao lại cao hứng như vậy?” Hai gã hộ vệ khẽ thì thầm với nhau.

Hôm nay bọn họ vốn thấy Lâm Lôi một mực trầm mặc, sao đột nhiên lại trở nên hưng phấn như vậy?

“Biện pháp đơn giản như vậy mà sao ta lại không nghĩ đến cơ chứ! Ha ha…” Lâm Lôi vỗ đầu mình thầm mắng, bản thân đích xác nghĩ rằng mình thật là ngu ngốc.

Lúc này hắn đã nắm chắc phương pháp hay khiến Khắc Lai Đức tới gặp mình, đó chính là – bị thương.

“Ta giả vờ trong khi tu luyện Đấu khí không cẩn thận bị nội thương, biết tin ta bị thương, với thái độ của Khắc Lai Đức với ta, mười phần có đến tám chín phần là sẽ tự mình đến ân cần thăm hỏi.”

Lâm Lôi trong lòng vô cùng vui sướng.

Chỉ cần ở trong phủ đệ, mình tự sắp đặt cho Khắc Lai Đức, vậy thì tự nhiên sẽ đơn giản đi rất nhiều.

“Đối với địa vị, tài phú ở Thần Thánh đồng minh ta cũng không coi trọng, Chờ biết tin tức của mẫu thân xong, sau khi giết Khắc Lai Đức, sẽ trực tiếp thông qua con đường của Đạo Sâm thương hội chạy ra khỏi phạm vi thế lực của Thần Thánh đồng minh.” Lâm Lôi đáy lòng rất quả quyết.kien

Thần Thánh đồng minh đối với hắn ngay cả một chút lực hấp dẫn cũng không có.

Hiện tại thân nhân duy nhất của hắn, đệ đệ tiểu Ốc Đốn cũng đang ở Áo Bố Lai Ân đế quốc, Thần Thánh đồng minh này đối với hắn cũng không có gì câu thúc.

Muốn giết chết Khắc Lai Đức, còn để thân phận không bị bại lộ, điều này cơ hồ không có khả năng, do vậy Lâm Lôi có thể phải chịu một chút hi sinh, dù sao đối với hắn mà nói, Thần Thánh đồng minh cũng không có gì hấp dẫn cả.

Giữa phủ đệ của Lâm Lôi, trong Tuyền Thủy viên.

Lâm Lôi khoanh chân ngồi trên bãi cỏ tu luyện Long huyết Đấu khí, Long huyết Đấu khí trong cơ thể như sóng biển mãnh liệt hỗn loạn, đánh sâu vào kinh mạch các nơi.

Trên thực tế tu luyện như vậy, thất cấp chiến sĩ cũng không thể chịu đựng nổi, nhưng mà Lâm Lôi không giống với bọn họ, hắn đã uống rất nhiều Hoạt long huyết, bình thường long huyết tưới lên thân thể sẽ khiến thân thể phòng ngự mạnh kinh người, mà Lâm Lôi nuốt long huyết vào trong cơ thể cũng khiến cho khả năng chịu đựng của kinh mạch đạt đến cấp độ kinh khủng.

“Phụt!”

đột nhiên một ngụm máu tươi từ trong miệng Lâm Lôi phun ra, sắc mặt bỗng chuyển sang trắng bệch.

“A,” Tiếng hét thống khổ từ yết hầu Lâm Lôi vang lên.

Lúc này, đám thị nữ, hộ vệ ngoài cửa Tuyền Thủy viên cũng loáng thoáng nghe thấy thanh âm trầm thấp của Lâm Lôi, bọn họ đều dán vào cửa cẩn thận lắng nghe.

“Lâm Lôi đại nhân dường như đang rất thống khổ thì phải?” Một thị nữ hơi gầy trong số đó lên tiếng.

“Hình như là vậy.” một thị nữ đầy đặn ở bên cạnh cũng gật đầu.

Nhưng căn bản các nàng không dám đi vào.

“Lâm Lôi đại nhân?” Nàng thị nữ hơi gầy lên tiếng hô.

“Vào, vào đây.” Tiếng Lâm Lôi vang lên.

Hai người thị nữ nhìn nhau, lập tức đẩy cửa chạy vào, nhưng mà khi chạy đến chỗ bãi cỏ các nàng đều chấn động, trên mặt đất có một bãi máu lớn, Lâm Lôi sắc mặt tái nhợt nằm sấp trên mặt đất.

“Đưa ta trở về phòng.” Lâm Lôi trầm giọng nói.

“Dạ, dạ.”

Hai người thị nữ cuống quít, mỗi người đỡ một cánh tay dìu Lâm Lôi nhanh chóng tới phòng ngủ giữa độc viện của hắn.

“Đại nhân, có cần mời Quang Minh hệ ma pháp sư không?” Thị nữ hơi gầy vội vàng dò hỏi.

“Không cần, ta là bị nội thương, ma pháp sư cũng vô dụng, chỉ có thể tĩnh tâm điều dưỡng thôi.” Lâm Lôi hít sâu một hơi rồi nhắm mắt, khoanh chân ngồi xuống trên giường. “Hai người ngươi trước hết cứ đi ra ngoài đi.”

“Vâng, thưa đại nhân.” Hai thị nữ cung kính rời đi.

Vô luận là Quang Minh hệ hay là Thủy hệ cùng các hệ trị liệu ma pháp đều là một loại ma pháp có tính chất khôi phục để chữa trị vết thương, song đối với nội thương cũng không có biện pháp chữa trị.

Trong phòng Lâm Lôi, chỉ có Lâm Lôi cùng Da Lỗ hai người.

“Lão tam, ngươi không bị thương sao?” Da Lỗ nghi hoặc hỏi. “Ngươi đã không bị thương thì giả tạo bị thương để làm gì? Lại còn tìm ta gấp như vậy nữa.”

Lâm Lôi từ lúc trước khi giả vờ bị thương đã phái người đi tìm Da Lỗ.

Lâm Lôi khẽ nói: “Da Lỗ lão đại, chuyện này quan hệ đến đại thù của ta. Da Lỗ lão đại, ta có thể nói cho ngươi hay, Khắc Lai Đức rất có thể là cừu nhân giết mẫu thân ta.”

“Cừu nhân giết mẫu thân?” Da Lỗ trợn tròn mắt, “Lão tam, ngươi muốn…?”

“Đúng, báo thù.” Lâm Lôi đối với hảo huynh đệ cũng không cần giấu diếm.

“Khắc Lai Đức kia là một cửu cấp cường giả, ngươi báo thù như thế nào được? Hơn nữa hắn còn là Quốc vương của Phân Lai vương quốc.” Da Lỗ hoảng hốt hỏi, hắn có phần lo lắng cho Lâm Lôi.

Lâm Lôi điềm tĩnh đáp: “Yên tâm, ta mười phần nắm chắc đối phó với y. Nhưng mà một khi giết chết Khắc Lai Đức, có thể Quang Minh giáo đình sẽ tha tội chết cho ta nhưng cuộc sống nhất định là rất khó chịu, cho nên ta quyết định sau khi giết chết Khắc Lai Đức liền lập tức rời khỏi Thần Thánh đồng minh.”

“Rời khỏi Thần Thánh đồng minh?” Da Lỗ sửng sốt, nhưng chỉ trong nháy mắt hắn liền hiểu được. “Phải, nên li khai, chuyện này ngươi cứ giao cho ta, thế lực buôn bán của Đạo Sâm thương hội chúng ta bao trùm tại các đại thành thị của Thần Thánh đồng minh, muốn rời khỏi Thần Thánh đồng minh mà thần không biết quỉ không hay thì dễ dàng vô cùng.”

“Hơn nữa Đạo Sâm thương hội chúng ta còn có rất nhiều đại sư dịch dung hóa trang nữa.” Da Lỗ tự tin đến mười phần.

Lâm Lôi cũng biết Đạo Sâm thương hội thế lực vô cùng lớn, một trong tam đại thương hội của Ngọc Lan đại lục há lại là nói giỡn sao?

“Ta biết, cho nên Da Lỗ lão đại, ta nhờ người phái người ngồi ở trong tửu điếm cuối đường Lục Diệp chờ ta. Khi ta đến đó, ngươi hãy hỗ trợ an bài để ta tời khỏi Thần Thánh đồng minh.”

Lâm Lôi rất tự tin, sau khi mình giết chết Khắc Lai Đức, tuyệt đối có thể dễ dàng đến ngồi trong tửu điếm kia.

“Yên tâm.” Da Lỗ gật gật đầu.

“Lão tam.” Da Lỗ nhíu mày nhìn Lâm Lôi, “Ngươi phải cẩn thận a.”

Lâm Lôi nhìn Da Lỗ cười: “Da Lỗ lão đại, ngươi phải tin vào ta chứ.”

Tin tức Lâm Lôi bị thương rất nhanh chóng truyền ra bên ngoài, người đầu tiên biết tin tức này không phải là Quốc vương Phân Lai vương quốc, mà là Hồng y đại giáo chủ của Quang Minh giáo đình - Cát Nhĩ Mặc.

Nhưng rất nhanh, Quốc vương Khắc Lai Đức, còn có rất nhiều quí tộc ngay sau đó cũng biết tin Lâm Lôi luyện công bị thương. Tu luyện bị thương mặc dù tương đối ít nhưng vẫn có. Đây là loại tu luyện quá khắc khổ, vượt qua cực hạn của thân thể, liền dẫn đến thân thể bị tổn thương, thậm chí là thương tổn trong nội phủ.

“Bây giờ cứ chờ Khắc Lai Đức tới.” Lâm Lôi mặc trường bào rộng, sắc mặt tái nhợt ngồi ở trên chiếc ghế trong phòng.

Bối Bối cũng ngồi ở một bên ghế.

“Lâm Lôi đại nhân.” Bên Ngoài có thị nữ chạy tới.

Lâm Lôi mắt không khỏi sáng lên, nhưng ngay sau đó hắn lại giả bộ thành hình dạng rất suy yếu, nhìn thị nữ tới lạnh nhạt hỏi: “Chuyện gì?”

“Hồng y đại giáo chủ Cát Nhĩ Mặc đến.” Thị nữ vội vàng trả lời.

“Hả?” Lâm Lôi trong lòng đột nhiên lộ ra vẻ rất lo lắng

Cát Nhĩ Mặc đến là điều hắn đã đoán trước được, nhưng mà Lâm Lôi đột nhiên nghĩ đến chuyện… nếu trong khi Cát Nhĩ Mặc ở tại đây, Khắc Lai Đức lại vừa tới, vậy mình muốn đối phó với Khắc Lai Đức có thể sẽ gặp phiền toái rồi.

Dù sao Cát Nhĩ Mặc cũng là một cửu cấp đại ma đạo, mà Dong huyết độc độc phấn chỉ tước đi được thực lực của chiến sĩ, đối với ma pháp sư không có ảnh hưởng gì hết.

“Lâm Lôi!” lúc này tiếng của Cát Nhĩ Mặc đã vang lên bên ngoài cửa.

(Hết chương 26)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.