Bàn Long

Chương 25: Q.18 - Chương 25: U Minh quả xuất hiện




Bá Lặc Lôi huynh đệ và Lâm Lôi huynh đệ lần lượt người trước người sau, đi nhanh tới. Có điều bọn họ bốn người đi với tốc độ cũng không hài lòng vì dọc đường đi phải cẩn thận quan sát bốn phía.

"lão Đại, ngươi nói U Minh quả làm cho thực lực tăng nhiều là dạng gì?" Trong đôi mắt Bối Bối tràn đầy sự tò mò, truyền âm nói.

Lâm Lôi nhìn bốn phía: "U Minh quả, U Minh quả …… có lẽ hình dạng giống như loại thủy quả bình thường. Sao, tại sao vẫn có chút không ổn!" Mũi của Lâm Lôi ngửi, liền cảm thấy một mùi thơm kỳ lạ truyền đến. Sau khi hít vào trong cơ thể, liền cảm thấy đầu óc sảng khoái, kể cả trong đầu bị sương mù ảnh hưởng đến linh hồn, cũng giảm đi rất nhiều.

"lão Đại, phía trước sương mù mỏng đi rất nhiều." Bối Bối liền nói.

Lâm Lôi trong lòng chấn động: "Xem ra phải nhanh chóng tới, đi!"

Đi nhanh theo hướng đó, bên cạnh Bá Lặc Lôi huynh đệ hai người cũng là đồng dạng. Lâm Lôi đi tới khoảng trăm thước, liền phát hiện tất cả sương mù xung quanh đều tiêu tán.

"Đây là cây gì?" Lâm Lôi không khỏi nhìn về phía khu vực trung tâm không có sương mù. Ở đó có một cây đại thụ thấp cực kỳ tươi tốt.

Cây đại thụ thấp, thân phải hai người mới ôm được. Cả cây đại thụ cao không tới ba mươi thước.

Nhưng cây đại thụ này có tới ngàn vạn cành, mỗi cành dài chừng một hai trăm thước. Trên các cành cây dài, còn có rất nhiều nhánh cây vươn đến. Có thể nói …… cây đại thụ thấp này bao trùm phạm vi vài trăm thước.

"lão Đại, ngươi xem kìa, kia là cái gì?" Bối Bối kinh hô.

Lâm Lôi ánh mắt co lại.

Chỉ thấy trên một cành lớn của cây đại thụ, trong các lá cây có một thủy quả tròn, to bằng nắm tay. Thủy quả này gần giống như hình tròn, vỏ màu tím, mặt ngoài trong suốt có thể nhìn thấy dịch, lưu quang tràn ngập, rất chói mắt. Đồng thời còn tản ra sương mù.

"Mùi hương thật là sảng khoái." Lâm Lôi hít sâu một hơi, trong đầu càng thêm thanh tỉnh, linh hồn cảm thấy thoải mái, "Đây là U Minh quả sao?"

Lâm Lôi không khỏi liếc hướng bên cạnh Bá Lặc Lôi huynh đệ hai người. Hai mắt Bá Lặc Lôi tỏa sáng, nhìn chằm chằm vào U Minh quả. Nhưng Bá Lặc Lôi không chủ động xông lên, mà mà cất cao giọng nói: "Lâm Lôi, đúng là U Minh quả! Có điều là ta phải nhắc nhở các ngươi, U Minh quả không dễ dàng hái đâu. Linh xà canh giữ U Minh quả còn chưa xuất hiện."

Bá Lặc Lôi có kinh nghiệm vào vô số năm trước, do đã trải qua quá trình một lần hái U Minh quả. Hiển nhiên biết nguy hiểm!

Lâm Lôi cũng biết ……

U Minh quả nhìn như dễ dàng hái, nhưng nếu liều mạng xông lên, khẳng định sẽ gặp xui xẻo.

"lão Đại, ta đi." Bối Bối tự tin, liền xông lên.

"Bối Bối, đừng nóng vội." Lâm Lôi quát.

"Sao vậy?" Bối Bối nhìn về phía hắn.

"Trước hết hãy quan sát đã!" Lâm Lôi cẩn thận đánh giá bốn phía.

Đột nhiên -

"Rè rè” Ở gần chỗ U Minh quả, cành cây xanh phảng phất bị gió thổi, làm cho nó đung đưa, thanh âm phát ra nhất thời phá vỡ sự yên tĩnh xung quanh. Đồng thời trên cành là rộng vài trăm thước, nổi lên năng lượng quang mang màu xanh biếc, dần dần ……

Một đám lục xà dài bằng bàn tay, hình thành trên đám lá xanh.

"Nhiều vậy!" Bối Bối hít một hơi thật sâu.

Mặc dù hắn không sợ lục xà, nhưng thấy nhiều lục xà như vậy, da đầu cũng tê dại. Lâm Lôi nhịn không được, mắt nheo lại …… ánh mắt nhìn qua. Số lượng lục xà lên tới ngàn vạn. Đám lục xà xuất hiện dày đặc xunh quanh thủy quả.

"Này mới là khởi đầu mà thôi.” Bá Lặc Lôi lạnh nhạt nói.

"Linh xà. Ngươi sao còn không ra đi.” Bá Lặc Lôi cất cao giọng nói, “Thế nào? Còn muốn ta qua đó. Sau đó, đột nhiên đánh lén ta sao?"

Lâm Lôi cùng Bối Bối ngẩn người ra.

Linh xà? Chẳng lẽ lục xà không phải là linh xà?

"Ha ha. Không nghĩ tới ngươi cũng biết ta tồn tại!" Một đạo âm thanh tà dị trong nhánh cây truyền đến, “Thật sự vô cùng không ý tứ. Tưởng có thể chơi đùa với các ngươi. Bây giờ, khiến cho ta hiện thân …… một chút kinh hãi cũng không có.” Thanh âm từ chỗ U Minh Quả quả trên cây dần dần hiện ra hình dáng thật!

Lâm Lôi, Bối Bối, Bố Long ba người đều kinh hãi.

Chỉ thấy một con đại xà lục xà dài gần mười thước, từ bên trong thân cây chậm rãi xuất hiện, con cự xà xanh biếc cuộn xung quanh cành cây, một đôi âm lãnh của cự xạ phát ra ánh sáng màu tím nhìn Lâm Lôi, Bá Lặc Lôi bốn người.

Mắt rắn phát ra ánh sáng màu tím đến mức chói mắt!

Lâm Lôi, Bối Bối không khỏi nheo mắt lại, không muốn đối mắt với cự xà lục xà.

"Lâm Lôi, chúng ta bây giờ phải chống lại đám lục xà và linh xà để đoạt được U Minh Quả.” Bá Lặc Lôi lạnh lẽo nói “Nhắc ngươi một chút, linh xà còn có thể khống chế cây U Minh quả để kìm chế ngươi! Tốt lắm …… người nào đoạt được U Minh Quả thì sẽ thuộc về người đó.”

Nói xong, toàn thân Bá Lặc Lôi dần dần toát ra thổ quang mang màu vàng.

"Đại địa thần lực?" Lâm Lôi nhướng mày.

Bối Bối hưng phấn, liếm môi:”Lão Đại, U Minh Quả, ngươi nhìn xem! Ta không để đám tiểu lục xà trong mắt. U Minh Quả …… dám chắc là thuộc về ta!" Trong tay Bối Bối xuất hiện thanh chủy thủ thần cách, đồng thời cũng nhìn kỹ Bá Lặc Lôi.

Bá Lặc Lôi hiển nhiên đang chuẩn bị - -

"Hát!"

Đột nhiên quát lên một tiêng, trên người Bá Lặc Lôi thổ quang mang màu vàng trong nháy mắt tập trung lên đùi phải, chỉ thấy đùi phải Bá Lặc Lôi nâng lên, sau đó đột nhiên đạp mạnh xuống đất.

“Oanh!" Cả mặt đất phát ra âm thanh đáng sợ, tất cả thổ quang mang màu vàng từ đùi phải truyền vào trong đất.

Thật quỷ dị- -

Đất dưới chân Bá Lặc Lôi lại không tổn hao chút nào.

"Mạch động truyền lại?" Lâm Lôi đoán được chiêu này ẩn chứa huyền ảo, nhưng Lâm Lôi tạm thời không làm được điều này. Lâm Lôi lập tức nhìn vào cây phía trước.

"Oanh!"“Oanh!"“Oanh!"“Oanh!"……

Phía dưới cây khoảng vài trăm thước, lập tức xảy ra từng đạo nổ mạnh, mặt đất xuất hiện một hố thật lớn, đất đá bạo liệt địa đá bay ra xung quanh. Vài cành cây nhỏ của cây U Minh Quả gẫy, phần lớn lục xà lập tức né tránh.

Thậm chí, ngay cả cây U Minh Quả cũng chấn động, cành cây, thân cây không hề bị tổn thương. Hiển nhiên chúng rất cứng, chỉ có cành cây nhỏ, lá cây mới bị tổn hao.

Loạn!

Các cành cây nhỏ, cùng phần lớn lá cây bay lênh, làm cho cây U Minh Quả có chút hỗn loạn.

"Lên!" Mắt Lâm Lôi sáng ngời, giống như dây đàn căng lên trực tiếp liền xông lên.

"Ngay lúc này!" Bối Bối cũng xông lên.

Nhưng Bá Lặc Lôi so với Lâm Lôi, Bối Bối còn nhanh hơn một chút, cực nhanh bay tới, chỉ thấy bên ngoài thân Bá Lặc Lôi tràn ngập vầng sáng thổ màu vàng, hơn nữa vầng sáng này không ngừng phát ra ba động. Ánh mắt Bá Lặc Lôi kiên nghị. Trong tay cũng xuất hiện một thanh chiến đao màu đen nhánh như mực.

"Ha ha ……" Tiếng cười tà dị từ trên cây truyền đến.

Nhất thời - -

"Hưu!"“Hưu!"“Hưu!"“Hưu!"…… vạn ngàn lục xà giống như mưa tên, từ trên đám lá xanh của cây đại thụ bay ra dày đặc. Lúc này, vạn ngàn lục xà đồng thời tấn công Lâm Lôi, Bối Bối, Bá Lặc Lôi ba người. Về phần tử phát thanh niên Bố Long, căn bản chỉ đứng ở xa không có tiến lên.

Lâm Lôi nhìn đám lục xà dày bay tới, cũng không khỏi tập trung toàn lực.

Vầng sáng thổ màu vàng từ bên ngoài thân Lâm Lôi đột nhiên tràn ngập, trong nháy mắt bao vây lấy hắn và Bối Bối. Hình thành không gian hình bán cầu đường kính khoảng mười lăm thước. Đám lục xà giống như mũi tên nhọn bắn vào hắc thạch không gian, tốc độ nhất thời giảm nhanh, trở nên chậm đi rất nhiều.

Lục xà theo sự chỉ dẫn của linh xà tiến vào, biết rõ hắc thạch không gian có xích lực. Nhưng không tiến vào hắc thạch không gian, chúng căn bản không cách nào thương tổn Lâm Lôi. Chỉ có thể lựa chọn tiến lên.

"Ha ha, lai cắn ta, lại cắn ta.” Bối Bối lớn tiếng gào lên, đứng phía trước Lâm Lôi. Phần lớn lục xà ở phía trước trực tiếp phóng tới. Đồng thời thân thể Bối Bối trong nháy mắt hóa thành hơn mười nhân ảnh, chỉ nghe tiếng đánh, tiếng chủy thủ đâm vào thân rắn, thanh trảo đánh vào thân rắn …… vang lên liên tiếp!

Bối Bối đứng phía trước nên ở phía sau, áp lực lên Lâm Lôi cũng giảm đi.

Đám lục xà từ bốn phía bay tới, Lâm Lôi lạnh lùng sử dụng Lưu Ảnh thần kiếm. Vận dụng phong nguyên tố pháp tắc, làm cho Lưu Ảnh thần kiếm trong nháy mắt huyễn hóa thành ức vạn bóng kiếm, che kín không gian xung quanh. Bóng kiếm phiêu dật, linh động, lại nhanh nữa, làm cho người ta cảm giác yêu dị, ngay cả không gian chấn động, trói buộc lấy lục xà.

"Xuy xuy”

Bên trong Hắc thạch không gian, tốc độ lục xà giảm đi, chống lại Lưu Ảnh thần kiếm, chỉ nghe thanh âm dày đặc, một con lục xà trong nháy mắt đã bị ngàn vạn lần kiếm chém qua, biến thành bùn. Lần trước Lâm Lôi chưa có kinh nghiệm, nhưng lúc này đây Lâm Lôi sớm có chuẩn bị, thi triển càng thêm dễ dàng.

Hơn một ngàn lục xà bay về phía Lâm Lôi, tất cả đều bị đánh trúng.

Nhưng lại có ba con chỉ bị thương nhẹ, như trước không sợ chết bay về phía Lâm Lôi, muốn cắn Lâm Lôi.

"Hừ.” Chỉ là trong nháy mắt, Lâm Lôi thay đổi hướng dẫn lực.

Hắc thạch không gian, dẫn lực hướng xuống!

Dẫn lực đột nhiên thay đổi, làm cho ba con lục xà ứng phó không kịp, lập tức rơi xuống, căn bản tiến đến Lâm Lôi cũng không được.

"Xoát!"“Xoát!"“Xoát!" Ba kiếm rất nhanh hướng tới ba con lục xa đang rơi xuống, trực tiếp giết chết.

Có đôi khi, dẫn lực đột nhiên biến ảo, hiệu quả phi thường tốt.

"Tên Bá Lặc Lôi.” Lâm Lôi liếc nhìn, không khỏi thất kinh. Bên ngoài thân Bá Lặc Lôi hình thành vầng sáng thổ màu vàng không ngừng làm cho đất rung động, mặc cho lượng lớn lục xà vây công. Chỉ là lục xà một khi tiến vào trong vầng sáng, cả thân thể sẽ bắt đầu chấn động, liền hóa thì bùn.

"Đại địa mạch động, sanh lực liên miên không dứt, còn có thổ chi nguyên tố.” Lâm Lôi liếc mắt, phát hiện Bá Lặc Lôi ẩn chứa ba loại huyền ảo.

Huyền ảo khác nhau dung hợp, hiệu quả bất đồng.

Lâm Lôi không biết, Bá Lặc Lôi trải qua vô số năm, khổ tâm nghĩ ra phương pháp tốt nhất để đối phó lục xà, hao phí trên ức năm mới nghiên cứu ra một chiêu. Chỉ là nói về tốc độ phi hành …… không cần bận tâm đến lục xà, Bối Bối so với Bá Lặc Lôi nhanh hơn một bậc. Bối Bối như tia chớp tiến đến thân cây.

"Ha ha, U Minh Quả là của ta!" Bối Bối hoan hô, định hái U Minh Quả.

"Xuy xuy” một đạo thanh âm quỷ dị truyền vào trong óc Bối Bối, Bối Bối nhịn không được đầu phát nóng.

Đột ngột cự xà từ bên cạnh tiến tới, mở rộng miệng trực tiếp cắn Bối Bối cắn tới, thân hình cự xà nhanh như tia chớp, đầu phát nóng nên Bối Bối không có phản ứng lại, đã bị cự xà lục xà cắn một cái. Cự xà lục xà cũng là ra sức cắn - -

"Ca!"

"Bối Bối!" Lâm Lôi kinh hãi.

"Lăn!" Bối Bối gào lớn, và chạy trốn.

Cự xà lục xà cũng kinh hãi nhìn chằm chằm Bối Bối, chỉ thấy một đạo ảo ảnh màu đen trong miệng cự xà lục xà rơi xuống. Lâm Lôi liếc mắt. Đó là răng của rắn!

"Lục xà cắn Bối Bối, răng lại bị gẫy sao?" Lâm Lôi không biết nói gì.

Trong khi cự xà lục xà cùng Bối Bối chiến đâu, Bá Lặc Lôi cũng tiến tới U Minh Quả. Chỉ là đang lúc Bá Lặc Lôi nhanh chóng tiếp xúc U Minh Quả.

“Hoa!" Cây U Minh Quả khom mình xuống, tránh được một trảo của Bá Lặc Lôi, đồng thời lượng cành cây giống như một cánh tay trực tiếp đánh tới Bá Lặc Lôi.

Bá Lặc Lôi không khỏi sắc mặt biến đổi.

"Đại ca!" Ở xa, tử phát thanh niên Bố Long không khỏi kinh hãi. Bá Lặc Lôi nhất thời rống giận dữ, trong tay xuất hiện một chiến đao đen nhánh, nhất thời âm thanh trầm thấp vang lên, không gian chấn động sinh ra vết rách, chiến đao bổ về các cành phía xung quanh.

Lúc này - -

"Sưu!" Lâm Lôi cũng tiến tới U Minh Quả.

"Hỗn đản.” Bối Bối gào và lại tiến lên.

"Hống” Cự xà lục xà phẫn nộ, mở miệng rộng ra, hướng Lâm Lôi, Bối Bối hai người mạnh phún ra độc vụ màu đen nồng nặc, độc vụ màu đen trong nháy mắt bao phủ lấy Lâm Lôi, Bối Bối.

Ps: Xong 1 chương, cố gằng thêm nốt chương nữa


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.