Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu)

Chương 11: Chương 11: Hai bên thăm dò




“Dạ. Đúng vậy, lúc học kì kết thúc, thầy nói sẽ đem tất cả đều nói cho con biết.” Harry nhịn không được đoạt nói, tâm tình kích động lên.

“Ta biết, cậu bé của ta, từ hôm nay trở đi, ta sẽ dẫn trò ngược dòng ký ức của ta, ta nghĩ không có gì so với ký ức ta giải thích càng toàn diện.” Dumbledore huy động đũa phép đem chậu tưởng kí ra, “Góc nhìn của một người là phiến diện, có lúc ta cũng sẽ có suy nghĩ không chu toàn, cho nên Harry, ta cần trò theo ta cùng nhau suy đoán, mạnh dạn suy đoán.”

Harry nghiêm túc đối mặt hiệu trưởng khẳng định gật đầu, sau đó liền cùng cụ đã trải qua một đoạn ký ức.

Quá khứ xuất hiện thuộc về Voldemort lúc trước, người cha Muggle anh tuấn, người mẹ Squib bình thường, gia tộc Gaunt nóng nảy. Đồng thời cậu nhóc còn phát giác tay trái Dumbledore bị thương chính là bởi vì cụ mang cái nhẫn của Nhà Gaunt.

Đồng ý với Dumbledore sẽ không nói cho bất luận kẻ nào ngoài Ron và Hermione, nhét đầy đầu óc đều là tràn ngập chuyện xưa mà mang đến đau khổ Harry rời đi, cậu đồng tình cho mẹ Voldemort, người phụ nữ chưa từng có quá một ngày hạnh phúc, dùng ma pháp có được tình yêu ngắn ngủi, do bà mang thai nên sau đó ma pháp hết hiệu lực, tất cả mộng đẹp đều hoàn toàn vỡ nát.

Nhớ rõ mới trước đây Dudley có một lần rát say đắm cô bé lọ lem chuyện cổ tích nào đó, còn khóc lớn nhất định chế một đôi hài thủy tinh đặt ở cửa sổ, sau lại bị dì Petunia trưng dụng làm chậu hoa. Cho dù lây dính nước bùn lại vẫn khen xinh đẹp, giống như là tình yêu của Merope Gaunt.

Mơ mơ màng màng nói ra mật mã qua cửa, Bà Béo quan tâm trêu chọc đi vào trong phòng nghỉ, Hermione à Ron đang ngồi ở góc chờ đợi.

“A Harry, đói bụng không, mình còn để lại sandwich cho cậu.” Ron trước sau như một dùng thức ăn khoản đãi Harry.

“Sao người lạnh như vậy, thần chú giữ ấm vô dụng sao?” Hermione trong sinh hoạt tuyệt đối như là chị gái chăm sóc cậu nhóc. “Sao tinh thần hoảng hốt? Cụ Dumbledore huấn luyện rất vất vả sao?”

Harry thấy Hermione theo thói quen thi triển thần chú chống nghe trộm, một bên cắn sandwich một bên bắt đầu giải thích buổi tối những việc trải qua.

“Merlin a……” Ron kinh ngạc mở miệng. “Nếu đám quý tộc ủng hộ thuần huyết này biết Chúa tể bóng tối lại là kết quả của Tình dược, hơn nữa là Squib và Muggle sinh ra, mình nghĩ Hội Phượng Hoàng không cần phải tấn công, chính quý tộc thuần huyết liền sẽ đứng lên lật đổ hắn!”

“Không thể không nói, Ron cậu hiếm khi có đầu óc.” Hermione khích lệ nói, sau đó Ron lập tức mặt đỏ.

“Mình cảm thấy cũng không đơn giản, dù sao Tử thần thực tử còn có dấu hiệu hắc ám, không có đường lui, thì bọn họ sẽ không phản loạn.” Harry nhớ tới biểu tình Malfoy nhỏ không lâu trước đây. “Dù bọn họ tự nguyện hay không, bị dấu hiệu hắc ám trói buộc, thì không có khả năng phản bội.”

“Mình đơn giản nghiên cứu quá, dấu hiệu hắc ám là tác dụng lên linh hồn, càng như là một loại ma chú chủ tớ, chỉ cần chủ nhân đồng ý, có thể tùy ý tiến hành trừng phạt, thậm chí là ở ngoài ngàn dặm khiến người hầu tử vong. Đương nhiên này cần chủ nhân pháp lực cường đại.” Hermione nói. “Nhưng mình không tin quý tộc sẽ không biết bản chất ma chú người hầu này, nói không chừng bọn họ đã sớm lén lút nghiên cứu qua giải quyết như thế nào.”

Hermione vừa nói xong, trong đầu Harry liền chợt lóe lên gương mặt Snape. “Mình cảm thấy chuyện thách thức như vậy, giáo sư Snape nhất định rất cảm thấy hứng thú.”

“Harry……” Ron theo bản năng muốn phản đối, bất quá xem trọng biểu tình bạn mình đầy hưng phấn vẫn là nhịn xuống. “Mình nhớ rõ mẹ nói qua, Độc dược của Snape vẫn rất tốt, cho nên vừa mới tốt nghiệp đã bị mời vào trong Tử thần thực tử, lão ta làm ma dược hại chết rất nhiều người. Cuộc chiến lần trước do Dumbledore ra mặt chứng minh lão là gián điệp Hội Phượng Hoàng phái đi, nhưng rất nhiều người đều không tin tưởng. Hơn nữa có thân nhân chết do Độc dược vẫn đều nhằm vào lão.”

Hermione nhớ tới vụ kịch tập Muggle nào đó. “Nếu là gián điệp, nhất định có được tín nhiệm của đối phương, nếu không thì như thế nào có thể được tin tức? Nói không chừng thầy ấy âm thầm truyền ra tin tức, mới làm cho rất nhiều người đều còn sống.”

Harry không muốn tham dự tranh luận của hai người, đầu óc hiện tại của cậu rất loạn, cần một đối tượng nói chuyện để có thể bình tĩnh. “Mình có chút mệt mỏi, đi trước ngủ.” Phất tay hướng hai người tạm biệt, Harry vội vàng rửa mặt sau đó nằm trên giường.

[ Prince, anh có đó không.]

[ Ừ.]

[ Hôm nay tôi biết một ít chuyện bí mật, một kẻ mà mọi người đều e ngại, tuyên dương chính mình là thuần huyết cao quý lại có cha là Muggle và mẹ là Squib……] Harry vừa viết đến một nửa, chữ viết của Prince liền mang theo tức giận mà xuất hiện.

[ Ngươi là khinh thường con lai sao?!] Severus nhỏ cắn răng hung tợn viết.

[ Như thế nào có thể!!!] Harry khẩn trương trả lời. [ Hơn nữa tôi theo nghĩa nào đó mà nói cũng là con lai!]

[ Tiếp tục.]

Harry xoa xoa trên trán không biết khi nào thì xuất hiện mồ hôi, cậu như thế nào cảm giác khí thế của Prince cường hãn đáng sợ chứ. [Tôi chính là cảm giác hắn thực đáng thương……] Harry nghĩ tới chính mình mới trước đây.

[Ta nghĩ cái kẻ mọi người đều e ngại kia khẳng định hoàn toàn không thích sự thương hại của ngươi, chỉ cần có được sức mạnh, có được năng lực, thì sẽ không có người thương hại ngươi!] Severus nhỏ cảm động lây.

[ Là như thế sao?] Harry nghi hoặc. [ Nếu mỗi người đều e ngại, không phải rất cô đơn sao?]

[ Chậc chậc, ngây thơ.] Severus nhỏ độc miệng đánh giá. [ có được năng lực, có được tri thức, cuộc sống bận rộn, không có thời gian cảm thấy cô đơn.]

[ Như vậy ……] Harry ngáp một cái. [ Nhưng tôi cảm giác chính là sẽ rất trống vắng, lúc tối nằm ngủ trên giường, nhất định sẽ cảm thấy rất lạnh.]

[ Trai tân.] Severus nhỏ viết xong sau đó chính mình đỏ mặt trước, nhưng lại vẫn học ngữ khí của vị Huynh trưởng không nên thân nói [ tìm người giúp đi nhóc, chung đụng liền không trống vắng.]

[……] Có thể nào Harry cảm giác chính mình đỏ mặt, chẳng lẽ Hermione tìm cho cậu quyển nhật kí bạn bè này vẫn thêm vào giáo dục dành cho người lớn sao?!

[ Đã khuya, ngươi không ngủ sao?] Severus nhỏ có chút không được tự nhiên hỏi.

[ À, tôi còn muốn ôn tập vô thanh chú một chút, thuận tiện luyện tập Bế quan bí thuật.]

[Bế quan bí thuật là ma pháp rất hiếm.] Severus nhỏ trung lập đánh giá.

[ Ừ, đúng vậy. Cho nên tôi cần luyện tập nhiều hơn.] Harry đáp lại. [ Nhưng với tôi mà nói đem đầu óc hoàn toàn làm trống quá khó khăn, cho nên tôi chuẩn bị hôm nay tại trong đầu mô phỏng luyện tập vô thanh chú.]

[ Cũng là một loại phương pháp.] Severus nhỏ nói, sau đó bắt đầu lần đầu tiên thăm dò. [ Thư viện khu EA giá sách tận cùng bên trong, từ trên đếm xuống hàng 4 tầng 2, mặt sau phía trong được che dấu có một quyển [Bế quan bí thuật cao cấp] ngươi có thể tham khảo.]

[ Ngày mai tôi liền đi xem, Prince anh hiểu biết thật nhiều!] Harry cao hứng nói, hoàn toàn không có hoài nghi đối phương như thế nào biết kết cấu của thư viện, chỉ sợ Hermione cũng không biết quyển sách này giấu ở góc như vậy.

[ Hy vọng chỉ số thông minh của ngươi không làm ta thất vọng vì giới thiệu sách.] Severus nhỏ quyết định sáng mai liền đi thư viện nằm vùng.

[ Có liên quan sử dụng vô thanh chú, có đề nghị gì không?] Harry vội vàng viết. [ Tôi tuy rằng có thể làm được, nhưng bắt chước giáo sư thay đổi ma chú, cho nên ma chú khác như thế nào đều dùng không được.]

[ Trước tiên đem có thần chú hữu thanh luyện tốt rồi nói sau, nhóc con.] Severus nhỏ viết xong sau liền đem sách giáo khoa khép lại, có được một loại cảm giác thắng lợi.

Harry lại viết một chữ Please, sau đó phát hiện Prince không có đáp lại, vừa thấy thời gian đã qua mười hai giờ, liền tự nhận Prince nhất định là lấp đặt chuông báo, vì cam đoan giấc ngủ cho cậu cho nên ‘Bản thân ngưng điện’.

Rất kỳ quái là, đêm nay, Harry không có bị bất cứ ác mộng quấn rầy, không cần cố gắng đẩy ra những hình ảnh tràn ngập máu tanh và hối hận, vẫn bị vây trạng thái ngủ ôn hòa.

Thời điểm Ron rón ra rón rén đi vào phòng ngủ, liền nhìn thấy bộ dáng Harry cười ngọt ngào, thế này mới hoàn toàn yên tâm đi đến trên giường, ngày mai nhất định phải nhớ rõ nhắc nhở chính mình hỏi một chút Harry mơ thấy cái gì.

Sáng sớm hôm sau, tinh thần Harry hưng phấn ăn mặc chỉnh tề, đối mặt Ron nghi hoặc mở miệng liền nói lát nữa trong thư viện gặp, sau đó người đã không thấy tăm hơi.

Chỉ để lại một Ron mặt mờ mịt, càng mờ mịt đứng lên mang theo thức ăn, chịu số kiếp một người cầm phần điểm tâm ba người. Hermione căn bản là không cần hỏi, tuyệt đối đã muốn ngâm mình ở thư viện.

Hoàn toàn không biết thư viện buổi sáng mấy giờ mở cửa Harry vừa tiến vào tầm mắt bà Pince, liền phát giác ánh mắt kinh ngạc của đối phương, không được tự nhiên sờ sờ cái mũi sau, Harry nhỏ giọng đi đến một góc thư viện, Hermione đã muốn sáng sớm ở nơi này đọc sách.

“Buổi sáng tốt lành Harry.” Hermione cảm giác được người tới, buông sách phát hiện là Harry, cũng là giật mình không thôi. “Sao không ngủ thêm một chút nữa?”

“À, tìm ít sách xem.” Harry ánh mắt dao động, tìm cớ liền đến hướng giá sách ngày hôm qua Prince nói.

“Merlin, nơi này bao lâu không ai dọn dẹp?” Harry kỳ quái nói, trong quá trình tìm kiếm đánh vài cái hắt xì. “Hermione không phải nói thư viện có chú ngữ chống bụi đặc biệt sao……”

Mang theo nghi hoặc này, Harry sờ soạng một tay dính bụi sau đó mới tìm được quyển sách này thoạt nhìn đã ‘được dùng rất nhiều lần’.

Thời điểm chờ Harry mang theo thu hoạch trở về, bà Pince đã tại đuổi Ron ra bên ngoài, bởi vì hôm nay đem thức ăn trái phép quá nhiều, thần chú ngăn cách vô dụng hậu quả chính là hương vị bị viên quản lý thư viện nghiêm túc phát hiện.

Vừa thấy Harry, bà Pince liền chú ý tới sách trong tay cậu. “Trò dự định muốn mượn xem quyển này?”

Harry bối rối gật đầu, biểu tình quý bà nghiêm túc lúc này cùng giáo sư McGonagall phát hiện thời điểm cậu lại lên lớp ngủ giống nhau.

“Đi điền biên bản mượn đọc, sau đó mang theo người kia ra khỏi thư viện của ta, về sau nếu lại bị ta phát hiện các trò có ý ở trong này ăn cái gì, thì vĩnh viễn đều không cần vào đây!”

Harry vội vàng ký tên của mình, không có chú ý tới trên biên bản ít ỏi không có mấy người mượn đọc, có một cái tên có hai chữ S.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.