Bạn Thân, Câu Lại Định Bỏ Tớ Lần Nữa Sao?

Chương 2: Chương 2




6h00

Tại nhà Quân

-ba mẹ con đi học-Quân nói vừa dắt chiếc xe của mình ra ngoài

-Ừ đi xe cẩn thận-Tiếng mẹ Quân

6h 45 Tùng tùng tùng...

Cả trường nháo nhào vào lớp.

Lớp 6a2

-Lớp nghiêm, chúng em chào cô ạ!

-Các em ngồi xuống,hôm nay lớp ta có một bạn mới các em giúp đỡ bạn nhé,vào đi em

-Chào mọi người tớ tên Trần Nguyệt Anh,mong giúp đỡ - nó cúi đầu,bây giờ trong nó như sắp khụy xuống tới nơi,nó sợ đứng trước đám đông.

-Được rồi Nguyệt Anh ngồi bàn ba nhé,các em chuẩn bị tiết học mới.

Nó cúi mặt bước nhanh xuống bàn ba mà cô nói.Bên cạnh là một bạn nữ khá dễ thương.

-Chào bạn mình tên Trương Huỳnh Bảo Ngọc.Chúng ta làm bạn nhé!

-Ơ mình cũng rất vui-Nó cười gượng,trong lòng vẫn còn sợ

Quân ngồi bàn năm trong góc lớp nhìn nó thấy quen quen,hình như đã gặp.Tiếng cô NGhi cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu.

-Các em mở sách trang 53,một bạn đọc bài cho cô nào.

Cứ thế 2 tiết học trôi qua. Tùng tùng tùng...

Giờ ra chơi

-NGuyệt Anh ra ngoài chơi đi.-NGọc vui vẻ rủ nó.

-Ừ chờ tớ xíu.

Lâu lắm rồi nó mới có cảm giác mình có một người bạn.Vì nó nhút nhát quá không có can đảm kết bạn nên chỉ dám nhìn mọi người chơi.Bây giờ nó có Ngọc nó không phải ủ rũ một mình nữa.

Tùng tùng tùng

Nó với NGọc vào lớp

-Vui quá ha Nguyệt Anh, mai chơi tiếp nhá

Nó cười-ừ mai chơi rủ tớ đi với

Ngọc-Tất nhiên rồi,thôi xuống sân học thể dục.Hôm nay thầy Đức nghỉ bọn mình chơi thoải mái luôn

-Ừ

Hai đứa nó tung tăng xuống sân

Trong khi đó,Quân cùng lũ con trai trong lớp chuẩn bị đá bóng với lớp 5a1.

-Ê Quân thấy con bé mới tới không?-Vĩnh hỏi

-Thấy. Có chuyện gì à?

-Tao tính trêu nó mày tham gia không?

-Thôi tha cho bạn đó đi mày suốt ngày chọc mấy đứa con gái làm chúng nó khóc rồi bị cô mắng chưa chừa à.

-Bọn con gái mít ướt đó chấp làm gì ,nhưng nhìn chúng nó khóc tao thấy hay hay.

-Hay cái đầu mày ,khóc thì hay ho gì thằng điên

-Thôi không cãi với mày nữa chuẩn bị kìa.

Trận bóng diễn ra lớp Quân thắng 2-1. Cả bọn hả hê nhìn lớp 6a1.

Tùng tùng tùng

Tan trường

Nó chào Ngọc rồi đi ra ngoài cổng .

Lũ con trai lớp 6a4 thấy nó,biết nó là học sinh mới nên tính phá nó. mấy đứa đi sau lưng nó,bất ngờ giựt cái cặp của nó rồi chạy.Nó hoảng vội chạy theo giành lại nhưng không được vì bọn con trai cứ ném qua ném lại. Nó không biết làm gì ngồi một góc nhìn bọn con trai.Mấy bạn cùng khối đi qua nhìn thấy chỉ trỏ rồi bỏ đi .Nó nghĩ không có ai tốt ngoài Ngọc cả mà Ngọc về rồi.

Đúng lúc Quân đi ngang qua để ra nhà xe thì thấy hết sự việc.Cũng định lơ không quan tâm nhưng thấy nó tội nghiệp quá nên Quân ra nói chuyện với bọn kia.

-Nè

Cái cặp lù lù trước mặt nó.Nó ngước lên nhìn.

-CẢm ơn

-Ừ - Quân quay đi

-Bạn ơi bạn bị thương rồi

Quân quay lại nhìn nó- không sao

-Xin lỗi nếu không giúp mình bạn sẽ không bị vậy

-Không sao mẹ tớ dạy phải giúp đỡ người khác mà

Nó cười thì ra không phải ai cũng xấu.

-Cậu có vẻ nhát quá nhỉ-Quân nói

Nó im lặng.

-Này muốn chơi đá bóng với tớ không?

-Tớ không biết chơi-Nó hơi buồn

-Không biết thì tập, cậu nghĩ tớ vừa vô là biết chơi luôn à?

-Ừ hi

Nó được cậu chỉ tận tình.

Sau buổi hôm đó nó thân với cậu.Thế là nó có 2 người bạn.Ngày nào Quân với Ngọc cũng chơi với nó.Quân còn chỉ nó chơi bóng và nó tham gia vào đội bóng của lớp mặc dù có một mình nó là con gái trong đội.Nó cũng tự hứa phải mạnh mẽ như con trai thế mới không bị bắt nạt nữa.

(mạn phép tua nhanh hjhj)

1 năm sau

Thứ 7 sáng

-Ôôôôô! Nay làm gì đi sớm thế,có bão chăng? -Ngọc vào lớp nhìn thấy nó hơi ngạc nhiên vì bình thường mãi gần vào lớp mới thấy bản mặt nó.Ngọc ngó ra ngoài trời "trời xanh mây trắng" kì thật.

-Này Nguyệt Anh.

-Ừ ừ.

-Nguyệt Anh bà nghe tui gọi không?

-Ừ ừ -Nó vừa ăn bánh vừa đọc truyện nghe Ngọc gọi nó cứ ừ đại. Ngọc tức múôn ói máu với nó, truyện quan trọng hơn cả bạn nó đấy.

-Ê hèm Nguyệt Anh muốn ăn kem không?

Nghe tới kem nó quăng luôn quyển truyện xuống bàn quay phắt qua nhìn Ngọc:

-Ồ kem kem. Tất nhiên là có rùi, đâu đâu kem đâu?

-Trời thấy sức hút của kem ghê chưa ,nói một cái bỏ luôn quyển truyện xuống ,thế mà lúc nãy người ta gọi thì không quan tâm đâu.

Ngọc vờ giận nó quay mặt qua cửa sổ. Nó thì kéo áo Ngọc lay qua lay lại:

-Ê só sờ rí mình nào có dám quên bạn Ngọc dễ thương đâu à! Chỉ tại Ngọc dễ thương quá mình không nhận ra bạn mình hihi. Bạn Ngọc dễ thương không giận mình đâu ha, giận mau già lằm hihi.

Ngọc vốn định cho nó năn nỉ thêm chút nữa nhưng không chịu nổi cái vẻ mặt dễ thương của nó cùng cái hành động sắp sửa xé luôn cái áo khoác của Ngọc mà cô nàng phải quay qua:

-Ê bà dừng lại đã còn kéo nữa áo tui rách đó.

-À hihi.

Nó buông Ngọc ra.

-Hết giận chưa? -Nó nói vừa nói vừa cười.

-hihi -Ngọc cười đúng là không giận nổi nó.

-Ê 2 bà làm gì mà cười vui vẻ vậy tham gia với. -Quân vỗ vai hai đứa.

-AAAAAA-Nó vs Ngọc hét.

-Ông tính hù chết tụi tui sao mà cứ như ma thoắt ẩn thoắt hiện vậy. -Nó vỗ vỗ ngực vừa liếc xéo cái tên đã làm tim nó muốn bay ra khỏi lồng ngực.

-Ồ, hai bà như bà chằn vậy mà yếu tim thế haha.

Ngọc với nó quay qua đằng đằng sát khí nhìn Quân, làm Quân hơi ớn.

-Ông nói ai bà chằn hảaaaaaaaaaaaaaa?

Nó với Ngọc rượt Quân chạy khắp sân trường.Quân sắp bị hai người tóm thì...

Tùng tùng tùng

-Ồ haha bác bảo vệ cảm ơn đã cứu cháu. -Quân mừng vô cùng,lỡ mà bị hai con người kia tóm thì không biết Quân sẽ thành ra thế nào, thật không dám nghĩ tiếp.

-Ông chờ đó ra chơi tụi tui sẽ chém ông,Ngọc ơi chúng ta vào lớp không cô mắng bây giờ.

Hai đứa chúng nó nắm tay nhau bước vào lớp mặc Quân vẫn còn đực mặt ra.

-Á chết cô vào. -Quân phóng ba chân bốn cẳng vào lớp vừa lúc cô Lâm vào.

Tiết học trôi qua khá nhẹ nhàng vì cô Lâm khá hài hước.

(axx ước gì các cô trường tác giả cũng vậy hic hic đau lòng )

Giờ ra chơi

-Tên kia đứng lại hồi sáng nhà ngươi nói ai là bà chằn hảaaaaaaaaa?

Nó với Ngọc lại tiếp tục thực hiện hoạt động truy bắt "tội phạm" của mình cũng như Quân đang "trốn ngục".

-Haha bắt được rồi hai ép một không chột cũng què nhá Quân. -Ngọc nói.

-Ngọc giờ xử sử sao đây? -Nó nhìn Ngọc.

-Khoan khoan, tui có ý kiến. -Quân nói với giọng khổ sở.

-Ý kiến gì? -Nó với Ngọc đồng thanh.

-À à hai bà có thể nào nới lỏng tay ra không áo tui sắp bị hai bà kéo cho rách tùi đó-Quân

-Không thể nào-đồng thanh tiếp-giờ sao bé,nãy bé nói ai bà chằn-Nó giở giọng giang hồ (nhờ Quân mà nó học hỏi thành thế này đó ạ)

-À à nào mình có dám nói hai bạn bà chằn đâu chắc các bạn nghe nhầm rồi (không nhầm đâu), nếu hai bạn chịu tha cho mình thì mình sẽ mời các bạn ăn kem coi như tạ lỗi ha ha được không?

Quân biết nó thích kem nhất nên đánh vào tâm lí nó.Đúng như Quân đoán nó nhìn Ngọc rồi nhìn Quân

-Kem hả? Thiệt không?

-Nguyệt Anh đừng tin Quân ông ấy lừa bà đó.

-Ấy không có thật mà.

-Ngọc này,hay tha cho Quân đi để ông ý bao kem bù lỗi.

Nó nhìn Ngọc,Ngọc thở dài. Trời ạ, một năm qua cứ mỗi lần làm gì đó cho nó bực lại chỉ cần lôi kem ra là không nhớ gì hết, kiểu này bị bắt cóc cũng không biết nữa. Quân thì nhe răng cười như thằng bệnh mới trốn trại.

Giờ tan trường

-Nguyệt Anh mai chủ nhật đi chơi đi. -Ngọc vừa cất sách vừa nói với nó.

-Ừ ừ còn phải bắt ông Quân bù kem nữa ỗng mà cho hai tụi mình leo cây như hôm nọ tui quyết sẽ không tha đâu-Nó nói

-Thật không hay người ta nói tới kem thì lại quên mất-Ngọc nhòm nó

-Thật,chắc chắn luôn

-Nè hai bà mai đi quán snow nhá tui bao kem ok

-Nhớ đóa không tụi tui thiến nghe chưa. -Nó với Ngọc giơ nắm đấm len trước mặt Quân

-Rồi rồi mai mấy giờ?

-Ừ khoảng 8h đi để tui còn ngủ nướng.

-Vậy đi bye ai về nhà đấy mai đứa nào trễ khỏi ăn-Quân

Ba đứa nó chia tay nhau nhà ai nấy về.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.