Hắn chỉ đập cửa trong vô vọng, gọi người trong phòng mãi không có hồi đáp, lục tìm chìa khóa dự phòng nhưng cũng vô ích bởi nó đã sớm trong tay Lan Hương giữ
“Vợ ơi... vợ à... em mau mở cửa đi mà” Lục Tấn Ngạo dành sự quan tâm cuối cùng trước khi dời đi vì công việc trong lời nói đã hết kiên nhẫn
Rất lâu sau đường như không còn nghe thấy âm thanh than thở, cầu xin của người đàn ông. Lan Hương dè dặt đi đến mở cửa ngó ngó tìm hắn.
Người không thấy đâu cô đành bấm điện thoại gọi cho cô bạn thân duy nhất giãi bày tâm sự
Lan Hương gọi video call với Yên Yên qua điện thoại
Cô bạn thân tốt mở lời trước hỏi thăm tình hình của bạn mình
“Sao rồi trải nghiệm cuộc sống hôn nhân có thoải mái không? Kể tớ nghe xem...”
Yên Yên ngồi thảnh thơi nhe răng cắn cắn miếng hoa quả vừa thăm dò ít thông tin từ bạn mình
“Khỉ thật. Hôn nhân gì chứ cậu đừng nhắc tới chúng thật phiền não...”
Lan Hương vốn suy nghĩ nhiều đau đầu về chuyện kia của mình
Hắn danh phận là chồng cô lại chống lại cô thật không biết được ai mới là nóc nhà đây?
Cô đang tâm trạng ủ rũ cứ nghĩ tới việc lão chồng già cấm mình đi làm lại tỏ ra ghét bỏ với hắn
“Anh ta đã làm gì cậu đừng nói hai người xảy ra cãi vã a”
Yên Yên nhìn khuôn mặt Lan Hương liền đoán đại ra phần nào
“Anh ấy không cho mình đi làm nên mới... cãi nhau” Cô thở dài
Tự hỏi tại sao hắn lại cấm cô đi làm cơ chứ? Không phải là phí thời gian bốn năm học đại học à?
“À... hiểu rồi. Cái chuyện đó cũng cãi nhau được cậu đúng không phải tầm thường nhưng cớ gì lại bắt Lan Hương nhà mình phải ở nhà cơ chứ?”
Yên Yên nói câu nào khen bạn mình câu đấy, ý rõ ràng đang đứng về phe cô
Được bạn tốt tin tưởng Lan Hương càng được niềm tin nói hết những khó khăn đang gặp phải
“Cậu thấy chồng mình có quá đáng không? Lấy nhau mới được hai tháng đã nghĩ đến chuyện mang bầu đẻ đau rồi không biết anh ta nào muốn lấy mình vì sinh con nối dõi tông đường cơ chứ? Còn nói đẻ một đàn con. Thật thô lỗ nghĩ mình là heo sao?”
Lan Hương càng nói càng tức càng đến câu sau giọng dứt khoát, dõng dạc như khẳng định vị thế nóc nhà khó bật
Lan Hương cô chỉ thể hiện bên ngoài cố gắng mạnh mẽ tý thôi chứ bên trong nào dám mạnh mẽ nổi. Cô truy cứu rõ ngọn ngành rồi đau khi sinh còn đau gấp vạn lần, đau thấu tâm can như muốn chết đi sống lại
“Có khi thế thật không nói nhiều cậu luôn đúng” Yên Yên tán thưởng cho cô vì lời nói quá lí lẽ và thuyết phục
Cô vẫn cảm thấy giác quan thứ sáu của mình đang cảm nhận gì đó rất rõ nha
“Yên Yên... có khi nào lão chồng mình lại tìm anh Hạ nhà cậu tâm sự không?”
Cô đa nghi hỏi lại bạn mình xem bên phía đó còn người không cho chắc.
“Xùy... nhắc tới Cố Triết Hạ lại càng tức. Sống chung mới biết cái tính thì trầm mặc, ít nói, lạnh lùng với bạn gái anh ta đang chưa thay đổi cái nết kì cục nó nên chắc có lẽ lúc này cũng tìm bạn thân kể khổ rồi”
Yên Yên nhắc lại vấn đề giữa cô và anh người yêu đang giận nhau
Yên Yên tức tới nỗi một tay bóp mạnh trái cây trong tay kiệt nước
Hết tra tấn bằng hoa quả Yên Yên ngồi ngay cái tướng thoải mái nhất, vô tư trò chuyện với bạn thân
Lan Hương cũng đồng tình với Yên Yên mà bàn tay đã giơ ngón tay good like từ bao giờ
Lan Hương cô liền nhận ra con người của chồng mình sau khi danh chính ngôn thuận bước vào cửa Lục gia thì cái tính cách lạnh lùng, trầm mặc... của hắn đã vô cùng chóng biến mất mà ngược lại hắn là người đã có gia đình đối với cô vợ thì luôn ấm áp, cưng chiều, nghe lời tăm tắp
Đúng là khi làm “vợ” thì sẽ khác với “người yêu”
Cô danh chính ngôn thuận làm vợ hắn mọi thứ như quay nhanh thay đổi chóng mặt. Hắn càng yêu chiều vợ mình hơn trước như vậy cũng là lợi thế trong kế hoạch trả thù lão chồng xấu tính từng ngược đãi cô.
Yên Yên nhìn vẻ mặt cười nham hiểm của Lan Hương đến độ đáng sợ mà hơi run nhẹ
“Ghê quá... Không phải là cậu định âm mưu chuyện gì đó?”
Tâm đầu ý hợp sớm vậy mà Yên Yên đã nhận ra cô suy tính định làm gì
“Cậu nghĩ xem cuộc sống của tên Lục mặt lạnh đó còn ngọt ngào như trước kết hôn không?”
Lan Hương cố điều khiển cảm xúc theo chiều hướng tích cực mỉm cười tự nhiên hỏi vu vơ
“Ý là chồng cậu. À... có lẽ sẽ sớm nếm mùi đau khổ thôi”
Quá thích hợp với câu trả lời của cô. Không chậm phản ứng tức thời cô búng nhẹ ngón tay một cái làm nó kêu 'tách' một tiếng
“Lão ta ngược đãi mình thời gian dài như vậy làm tổn thương nghiêm trọng tới trái tim bé nhỏ này... Thì.làm.sao.có.thể.tha.thứ”
Cô nhẹ nhàng chạm tới vị trí trái tim của mình giả độ đau khổ vô cùng tốt lúc sau ghì đậm từng câu chữ đến xám mặt