Người đã dời đi,
Hắn dồn hết bực tức trong người đấm mạnh vào bức tường
“Sớm thôi tôi sẽ chiếm lấy em” Hắn cười nửa môi, ý trí kiên định, sự chiếm hữu quá lớn
Hắn mặc trên mình bộ âu phục đen thiết kế thủ công, mài vải óng lên dưới ánh nắng chói
Khuôn mặt không cảm xúc ánh mắt giàu sắc bén nguy hiểm, mái tóc đen vào nếp gọn gàng không có một cọng nào vô ý mà riêng biệt với đồng chúng.
Thắt gọn cà vạt, chiếc giày da phiên bản giới hạn màu hắc được chủ nhân mang theo khí chất ngời ngời
Dáng người cao gầy soi bóng trong gương hắn không tùy tiện sờ vào gương mặt hoàn hảo trời ban của mình từng đường nét đẹp đẽ như được khắc tỉ mỉ
Một từ thôi 'lịch lãm'
“Tôi đẹp hơn vạn người tại sao em không biết?” Hắn thầm than, tự đa tình ánh mắt say đắm nhìn khung hình nhỏ trên kệ tủ
Hắn đang nói tới bức hình ảnh, đến gần, cầm nó lên, vẫn không chút rời mắt hắn ngắm nàng thơ của riêng tập trung liên tưởng tới hạnh phúc sau này
Bức hình nhỏ Bạch Lan Hương cười tươi bên má trái hiện rõ núm đồng tiền, màu da trắng mềm mại khoát trên mình bộ váy trắng tinh khiết. Mái tóc kết để gọn sang một bên dưới ánh nắng vàng ấm áp người phụ nữ nhỏ trong ảnh như có hồn.
Hắn sờ sờ mặt kính, ngón tay cái dừng trước khuôn mặt cười tươi như hoa hướng dương luôn hướng tới ánh mặt trời. Như được truyền năng lượng lạc quan yêu đời hơn hắn nhìn đắm đuối cuối cùng vẫn không bỏ được sự mân mê. Sự kỉ luật bản thân trong hắn thúc giục
Hắn tấm ảnh nhỏ vào vị trí cũ. Quay người bước đi cao ngạo
Bức ảnh vừa rồi không phải chính tay hắn chụp được chỉ là người của hắn điều tra tất cả thông tin cá nhân của cô mới đặc biệt kiếm được bức ảnh xinh đẹp này.
Chiếc Ferrari dừng, trợ lý Cao mở cửa cung kính chủ nhân đi xuống rồi nhanh nhẹn lái đi đậu gần đây
Hắn bước vào buổi yến tiệc được tổ chức ngoài trời, khách khứa đến gần như đầy đủ
Chỉ riêng hắn xuất hiện làm điểm nhấn của tất cả ánh nhìn phải ngưỡng mộ
Hắn cố nhịn trong lòng, tỏ ra bên ngoài bình thường
Hắn bất mãn nhìn các khách khứa trong buổi tiệc liền 'xì' một tiếng. Ghét mấy nơi như này, phải đứng xem mấy lão già nịnh hót hắn liền phát chán
Do Lục phu nhân ép hắn phải đến bằng được không phải vì công việc mà vì chuyện tính đến hôn sự của hắn
Hắn muốn xem mẹ có thể làm gì để hắn lấy Tố Nhu bây giờ
Buổi tiệc này tổ chức bởi hôm nay sinh nhật con trai út của Tố gia
Lục phu nhân muốn thông báo về chuyện đính hôn giữa hắn với con gái Tố gia
Hắn còn chưa biết đến việc đó chỉ làm theo sự sắp xếp của mẹ, nếu không phải vì mẹ và chị nắn nỉ mãi thì hắn cũng không bao giờ đến đây
“Ai da thằng nhóc nó đến rồi em mau qua đó” Nhã Ngọc đi cùng Tố Nhu cười cười với hai người
Tố Nhu theo lời chị chạy qua ôm chặt bên hắn,
Được cô gái xà vào lòng ôm ấp trước bao vị người hắn có chút ngượng hai tay đẩy cô ra khỏi
“Phiền chết mất” Hắn chỉnh lại áo nhắn nhó, chậc lưỡi
“Anh Ngạo em nhớ anh quá” Cô gái nhẹ nhàng khoác tay hắn
Hôm nay Tố Nhu cô càng vui hơn nữa vì chút nữa sau bữa tiệc sinh nhật em trai gia đình sẽ thông báo hôn sự của cả hai điều đó làm cô rất phấn khích.
Lục phu nhân bước tới nhìn hắn và cô gái đứng gần tỏ thái độ yêu thích
“Hai đứa rất đẹp đôi”
Hắn thở dài ngay cả mẹ mình cũng ép hắn phải đến bằng được với thanh mai trúc mã. Tình cảm hắn đối với Tố Nhu như một đứa em gái. Bây giờ và sau này vẫn vậy chỗ trái tim hắn đã dành cho một người con gái duy nhất
Buổi tiệc đông đủ khách khứa đến lúc bắt đầu,
Cậu chủ út của Tố gia bước lên sân khấu cắt bánh kem sinh nhật vui vẻ cảm ơn mọi người chúc mừng
Sau buổi sinh nhật tiếp theo là một thông báo về hôn sự của hai bên gia đình Lục - Tố gia
M.C chương trình thay mặt họ thông báo
Nhận không ít câu chúc mừng đẹp đẽ từ khách khứa
Nhưng dưới khán đài khuôn mặt của hắn đã hóa hắc, ánh mắt lạnh lẽo tựa như chết người
Hắn không chấp nhận hôn sự sắp đặt càng không chấp nhận được cô dâu
“Mẹ chuyện này là sao?” Hắn cau có
“Mày độc thân quá lâu đến lúc kết hôn rồi”
“Con không yêu cô ấy”
Lục phu nhân nhìn thằng con trai cho rằng lửa gần nhau thì sau này cũng bén
Hắn bất lực, nhìn Tố Nhu hắn không nỡ làm tổn thương cuộc hôn nhân không có tình yêu thì chỉ còn sự chán ghét
“Con không chấp nhận mẹ hủy hôn đi đừng đến lúc đó lễ cưới không có chú rể” Hắn nói rõ cho cả người ở bữa tiệc nghe thấy, đe
Hắn quay người dời khỏi nơi đó mặc cho đám người, Tố Nhu tức giận nhìn bóng lưng lạnh lẽo dời đi miệng thầm chửi bệnh hoạn
Ferrari quay đầu, đèn xe sáng chói hắn phóng thật nhanh,
Tâm trạng phức tạp một bên là gia đình một bên là người hắn yêu. Hắn bực dọc
“Chết tiệt” Đập mạnh vào vô lăng hắn chửi bậy,