Editor: Hướng Nhật Quỳ
Phân cảnh còn lại của Lục Hoài Du trong ‘Suối Cạn’ chỉ mất năm ngày cuối cùng là quay xong.
Năm ngày này người tí hon không đến trường quay với anh nữa. Bởi vì anh đã đốt giấy tiền cho ba con ma kia nên khi quay phim, chúng tự pháp tự giác giúp anh thanh lọc[1], khiến anh không bị ảnh hưởng bởi đám ma quỷ nữa.
[1] Gốc là Thanh tràng [清场]: Thanh tràng kiểu giống như ‘đuổi người cho trống chỗ’. Ở đây có thể hiểu là 3 con ma đang giúp Lục Hoài Du đuổi ma quỷ tránh họ ảnh hưởng anh quay phim í.
Thế nên phần sau của phân cảnh này quay rất thuận lợi, tiến độ cũng không giảm xuống.
Chẳng qua lúc đạo diễn Ngụy bảo sẽ làm tiệc đóng máy cho anh, anh lại lấy lý do cảm mạo để từ chối, chỉ đáp rằng sẽ gặp lại sau buổi họp báo.
Dù sao mấy ngày trước, nhà đầu tư vốn mời khách, sau đó có người chạy đến phòng hóa trang của anh sục sạo rồi lắp camera mà không hề cạy khóa, khiến anh không tin không có người làm nội ứng trong đoàn phim.
Trước khi chuyện này được giải quyết hoàn toàn, anh không thể ăn cơm cùng những người này mà chẳng hề có khúc mắc. Bởi anh sẽ không nhịn được mà đoán xem rốt cuộc là ai làm, hoặc người trong cuộc là ai.
Quay phim xong, theo thói quen lúc trước của Lục Hoài Du thì anh phải nghỉ ngơi một khoảng thời gian.
Thế nhưng anh vừa nói muốn nhảy cao một chút để cho đối phương cơ hội bôi đen mình, nếu nghỉ thì cơ hội này làm sao đến đây.
Bởi vậy anh vô cùng lo lắng bắt đầu thúc giục Lâm Nguyên: “Chương trình lần trước anh bảo tìm cho tôi thế nào rồi?”
“Chương trình tạp kỹ muốn mời cậu tham gia trước giờ chưa từng thiếu.” Lâm Nguyên nói: “Nhưng nếu muốn thì có thể, tôi đã nghe ngóng rồi, không phải thành viên chế tác quá kém mà là chương trình quá low. Nếu cậu tham gia thì chẳng có lợi ích gì với cậu đâu.”
Lục Hoài Du: “…Không thì anh gửi danh sách qua để tôi tự chọn đi?”
“Tôi còn chưa nói xong mà.” Lâm Nguyên nói: “Có thì cũng có một chương trình, vừa phù hợp với yêu cầu của cậu, vừa có thể thể hiện khả năng tốt nhất của cậu, cũng sẽ không kéo cấp bậc của cậu. Nhưng nếu cậu tham gia thì cảm thấy hơi kì quái.”
Lục Hoài Du hỏi: “Chương trình gì?”
“‘Kiểm Tra Đi!’ của Ương Đài.” Lâm Nguyên đáp.
Lục Hoài Du:…
Thỉnh thoảng anh cũng có xem một hai tập của chương tình này trong lúc ăn cơm. ‘Kiểm Tra Đi!’ chính là một chương trình tên như ý nghĩa, tương tự với bài kiểm tra, nhưng câu hỏi không hề giới hạn với kiến thức trong sách. Người tham gia ngoại trừ học sinh cấp 2 và sinh viên đại học thì còn có người trưởng thành.
Điều đặc biệt nhất của chương trình này, đó là có thể dễ dàng khiến người xem sinh ra cảm giác hoài nghi những thứ mình đọc mấy năm qua chính là sách giả.
Lục Hoài Du nói rằng: “Tôi nghi ngờ anh vốn không phải muốn tôi đi thu hút fans, mà là muốn tôi đi cho mất mặt!”
“Ngư Ngư à, cậu đừng khiêm tốn mà.” Lâm Nguyên nói: “Chúng ta quen biết nhiều năm thế này, tôi còn không biết trình độ của cậu thế nào ư. Cậu ngẫm lại xem, đến lúc đó chương trình phát sóng thì đám học sinh bị cha mẹ ép xem mà trông thấy tư thế oai hùng sau khi trả lời câu hỏi của cậu, còn không quỳ gối dưới tài hoa của cậu sao? So sánh với mấy tiểu thịt tươi còn chưa lên được đại học, chúng ta còn có thể khoe khoang một phen, tuyệt đối có thể ké fame đến ngất trời luôn ấy?”
Lục Hoài Du suy nghĩ rồi cảm thấy hình như rất có lý, bèn hỏi: “Làm sao anh có tài nguyên của chương trình này?”
“Là tự bọn họ tìm tới.” Lâm Tuyền nói: “Ban đầu em đã thấy hay là chừa chút mặt mũi cho mấy tiểu thịt tươi khác trong giới đi, dù sao không có so sách sẽ không có tổn thương, nhưng từ chối luôn.”
Lục Hoài Du: “Nếu em nói mấy tiểu thịt tươi khác là chỉ Lương Vũ Hành thì hoàn toàn không cần, chương trình này anh nhận.”
“Được rồi.” Lâm Nguyên đáp: “Tôi sẽ hồi âm ngay với bên kia, lần phát sóng trực tiếp tiếp theo chắc là vào tuần sau, mấy ngay này cậu chuẩn bị đi nhé.”
“…Tôi biết rồi.” Lục Hoài Du đáp, ai có thể nghĩ được tốt nghiệp vài năm mà anh còn có lúc treo đèn đọc sách ban đêm cơ chứ.
Tiếp đó anh bỏ ra hai ngày để xem hết các tập trước của chương trình này, sau đó bắt đầu gặm đủ loại sách tư liệu.
Người tí hon ngoại trừ Tão Vãn Khóa thì chẳng còn chuyện gì khác, lúc Lục Hoài Du xem chương trình, nó cũng ngồi bên cạnh. Hơn nữa ngoài dự liệu của Lục Hoài Du đó là học thức của nó cũng rất tốt, điểm mạnh còn là các loại kiến thức mà ngành nghề ít được quan tâm.
Sau khi phát hiện điểm ấy, Lục Hoài Du mà gặp những vấn đề nào không hiểu đều sẽ đi hỏi người tí hon trước. Nếu người tí hon cũng không biết thì đi tra tư liệu cũng chẳng muộn.
Tuy người tí hon đã đến trường quay với Lục Hoài Du một khoảng thời gian, nhưng sự hiểu biết về nội dung công việc của nó chỉ biết hời hợt, cũng chẳng rõ cụ thể là gì. Xem chương trình với Lục Hoài Du liên tiếp hai ngày mà nó vẫn chưa ý thức rằng tiếp theo anh phải đến tham gia, còn nghi hoặc hỏi thăm: “Bình thường lúc anh không làm việc, anh đều học tập say mê như vậy sao?”
Lục Hoài Du kinh ngạc nở nụ cười, giải thích: “Công việc tiếp theo của tao là tham gia chương trình này đó.”
Chung Minh Cẩn nghe vậy khẽ nhíu mày, ngay sau đó lại nghĩ tới điều gì, nó bước nhanh đến cạnh chiếc cặp nhỏ của mình, lấy bùa và chu sa ra rồi nghiêm túc vẽ bùa. Đến khi bùa khô bèn cẩn thận gấp lại, mới đưa cho Lục Hoài Du: “Bùa này cho anh.”
Lục Hoài Du đã cùng người tí hon học vẽ vài loại bùa nên thỉnh thoảng cũng sẽ thấy những loại bùa khác mà nó vẽ. Nhưng anh dám chắc mình chưa từng thấy loại bùa này, không khỏi hiếu kỳ hỏi: “Đây là bùa gì?”
Chung Minh Cẩn đưa bùa tới, thấy anh hồi lâu cũng không nhận, bèn mím môi đáp: “Bùa tiến bộ học tập.”
“Hả?” Lục Hoài Du trợn mắt: “Còn có loại bùa này?”
Chung Minh Cẩn nghe vậy thì khựng lại, tay cầm bùa rụt về sau.
Lục Hoài Du vội vã chìa tay đến trước mặt nó: “Cho tao thì là của tao rồi, không được lấy lại.” Nói xong như sợ người tí hon đổi ý, anh cầm lá bùa rồi lập tức lấy giấy tiền trong ngăn tủ ra, dựa theo phương pháp của bùa hộ mệnh trước đó để gấp bùa tiến bộ học tập lại rồi cất kỹ trong người.
‘Kiểm Tra Đi!’ là chương trình phát sóng trực tiếp, thời gian vào tối thứ sáu.
Nó khác với các chương trình đã bắt đầu quảng bá từ sớm, bởi vì chương trình này không mang tính giải trí. Mãi đến 2 giờ trước khi phát sóng, Lục Hoài Du đến phòng ghi hình rồi mới có người trên mạng tiết lộ hôm nay anh là thí sinh của tập này.
Mới đầu bất kể là fans hay người qua đường đều chẳng ai tin, mãi đến khi ảnh chụp được người khác tung lên thì fans mới tin được vài phần, sau đó dồn dập canh trước TV, đợi chờ thần tượng có lẽ sẽ xuất hiện.
Lục Hoài Du vừa đến hậu trường đã được người ta dẫn đi gặp ‘thí sinh’ cùng tham gia chương trình hôm nay. Lúc anh đi vào, những người khác đều tới rồi, tổng cộng 8 người, thêm anh nữa là 9, vừa khéo chia thành 3 tổ, mỗi tổ 3 người.
Nhưng khác với trước đó chính là, tập này trừ anh ra còn có một Blogger mạng nổi tiếng thường xuyên giải đáp mọi câu hỏi của cư dân mạng trên Weibo, và một tác giả rất nổi tiếng.
Sau khi Lục Hoài Du gật đầu với họ thì một cô bé có vẻ là học sinh cấp 3 trong đó lập tức đi vài bước về phía anh, hơi kích động: “Không ngờ thí sinh đặc biệt khác lại là Ngư Ngư.”
Cô nàng vừa dứt lời thì bỗng nghe một giọng nam đã qua kỳ vỡ giọng trong góc phòng cười nhạo: “Mấy nhóm chương trình bây giờ đều sa đọa thành thế này sao, những người tới tham gia cuộc thi đều không hề được sàng lọc trước à?”
Lục Hoài Du ngoái đầu, liếc mắt một cái thì trông thấy nam sinh đang nói chuyện, bởi cách ăn mặc của cậu ta thật sự nổi bật hơn trong số các học sinh giỏi ở đây, tóc tai nhuộm tím, hoa tai kim loại, quần jean rách lỗ, khiến người khác không chú ý cũng khó.
Nữ sinh nói chuyện trước đó có chút xấu hổ: “Ngư Ngư lợi hại lắm.”
Cậu nam sinh ‘hừ’ một tiếng rồi bước tới trước mặt Lục Hoài Du: “Anh biết giải phương trình bậc hai chứ?”
Ác ý rõ ràng như vậy, những người trong phòng nghe thế đều nhíu mày. Blogger mạng nổi tiếng kia đang muốn lên giảng hòa, nhưng Lục Hoài Du lại chẳng chút hoang mang, ra vẻ ngạc nhiên hỏi: “Mấy nhóm chương trình bây giờ thế mà thi đề phương trình bậc hai đơn giản vậy hả?”
“Anh…” Nam sinh tóc tím bị chặn họng đến chẳng nói được lời nào, lát sau cậu ta lầm bầm nói: “Đàn ông đàn ang mà tên Ngư Ngư!”
“Vậy cậu cũng tên Vương Khả Khả đó thôi.” Nữ sinh trước đó nói: “Nghe dễ thương hơn, có tư cách gì mà nói người khác.”
Lục Hoài Du quét mắt nhìn vẻ mặt đỏ bừng của Vương Khả Khả, được rồi, nếu cậu ta có thể ngậm miệng đừng nói câu nào thì nhìn kỹ quả thật rất dễ thương.
Chương trình sẽ chia tổ trong lúc phát sóng trực tiếp, ba thí sinh đặc biệt sẽ tự mình chọn thành viên của họ, thứ tự lựa chọn được quyết định từ việc rút thăm.
Thật ra tất cả họ đều không nhận ra rằng chỉ cần chọn một người bằng ấn tượng đầu tiên[2] là được.
[2] Gốc là Mắt duyên [眼缘]: Nghĩa đen: Rìa mắt, lề mắt,… Nhưng nghĩa bóng là: Ấn tượng đầu tiên.
Người chọn đầu tiên là tác giả, nữ sinh trước đó nói chuyện nói Lục Hoài Du và Vương Khả Khả đều được chọn.
Người thứ hai là Lục Hoài Du, lúc anh bước tới trước mặt Vương Khả Khả thì cố ý dừng lại, thưởng thức vẻ mặt hoảng sợ không muốn của đối phương trong chốc lát mới chọn một nữ sinh tên Lưu Vi và một nam sinh đeo mắt kính.
Sở dĩ chọn nam sinh kia là vì Lục Hoài Du cảm thấy lúc cậu ta không nói chuyện, khí chất trông khá giống người tí hon nên chắc chắn là một cao thủ.
Sau khi chia tổ thì cuộc thi trực tiếp bắt đầu, các câu hỏi được lấy ngẫu nhiên trong ngân hàng câu hỏi, ba tổ sẽ tranh nhau trả lời.
Đề thứ nhất là câu hỏi liên quan đến thiên văn, đáp án chính xác đến từ Vương Khả Khả do giành được quyền trả lời.
Sau khi nói xong đáp án, chẳng đợi MC xác nhận đáp án thì cậu ta đã hất cằm về phía tổ của Lục Hoài Du và một tổ khác.
Lục Hoài Du không bị ảnh hưởng chút nào, anh đặt tay lên nút giành trả lời[3], sau đó cướp được đề thứ hai.
Đây là một câu hỏi toán học, Lục Hoài Du nhanh chóng tính ra kết quả sau đó nói ra đáp án. Tốc độ của anh rất nhanh, nhanh đến mức ngoại trừ anh và cậu nam sinh đeo kính cùng tổ thì những người còn lại đều tỏ vẻ mặt khó tin, chỉ có nam sinh kia nhẹ nhàng gật đầu.
Lúc sau MC tuyên bố đáp án, hiển nhiên là đáp án đúng.
Ánh mắt mà Vương Khả Khả nhìn Lục Hoài Du cũng thay đổi.
Các câu hỏi sau đều có thắng thua, nhưng tổng thể vẫn là tổ Lục Hoài Du thắng nhiều hơn.
Thời gian phát sóng trực tiếp một tiếng rất nhanh chỉ còn hơn mười phút cuối cùng, MC nói: “Kế tiếp chính là giai đoạn cuối cùng của cuộc thi này — đề đối chiến. Hãy làm màn hình lớn chuyển động để xem đề thi có dạng gì nào!”
Sau khi chuyển động vài lần, màn hình dừng ở ở ba chữ ‘Phi Hoa Lệnh’.
[4] Phi Hoa Lệnh [飞花令]: Hiểu đại khái là đối đáp thơ theo từ được chỉ định, tương tự như như thi hát nối ấy, nhưng không được vượt quá bảy chữ.
Lục Hoài Du mừng rỡ trong bụng, nhưng trên mặt không biểu hiện ra.
MC nói: “Không ngờ lại rút được một câu đối hot nhất của nhóm bên cạnh, để chúng ta xem xem rơi xuống là chữ nào nhé.”
Cuộc so tài bắt đầu, ba tổ thay phiên đối những câu thơ của từ được chỉ định, tổ nào không đối được trước sẽ bị loại trước.
Khi đến vòng thứ hai, Lục Hoài Du và cậu nam sinh cùng tổ ngầm ăn ý với nhau. Nếu Lưu Vi giành quyền trả lời thì sẽ do cô nàng trả lời, còn nếu cô không giành được thì hai người họ sẽ mỗi người một câu.
Tổ của Blogger mạng nổi tiếng là tổ thua trước, mà lúc này Lưu Vi cũng chẳng thể nào nghĩ ra đáp án, các phần sau đều do Lục Hoài Du và cậu nam sinh thay phiên nhau đáp, qua thêm mấy vòng, tổ của tác giả cũng thua luôn.
Lúc này MC cũng phát hiện sự ăn ý giữa anh và cậu nam sinh, bèn hỏi: “Hai cậu có thể đối chiến lần nữa không?”
Sau khi thấy nam sinh gật đầu, Lục Hoài Du thuận miệng đáp: “Có thể.”
Trước đó vốn đã đối rất nhiều câu thơ nên bây giờ lại đối chiến nên hai người đều đối mấy câu khá lạ. Qua mấy vòng, MC là người chịu không nổi trước nên ngắt lời: “Được rồi, tới đây thôi, tôi sợ đối nữa thì thời gian kế tiếp cũng chẳng đủ cho hai cậu dùng đâu.”
“Ôi, các bạn nói xem chưa đã nghiền thì phải làm sao đây?” MC hướng về phía khán giả ở hiện trường, nói: “Vậy chỉ có thể kiến nghị họ đến tham gia ‘Thi Từ Đại Hội’ của phòng ghi hình bên cạnh rồi.”
Cả hiện trường cười vang.
Cuộc thi lần này hiển nhiên là tổ của Lục Hoài Du giành chiến thắng.
Sau khi chương trình phát trực tiếp kết thúc, Lục Hoài Du uyển chuyển từ chối lời mời đi ăn khuya của tổ chương trình rồi dẫn theo Lâm Tuyền chạy về nhà bằng tốt độ nhanh nhất. Hôm nay người tí hon không ra ngoài cùng anh, nhưng trước khi đi anh đã cố tình chỉnh lại đài để đến giờ nó sẽ xem, cũng chẳng biết sau khi nhìn thấy biểu hiện của anh, nó có thấy tự hào hay không.
Tuy Lâm Tuyền đang lái xe, nhưng vẫn kích động không thôi: “Anh Lục à anh mau lên mạng xem đi, ban nãy chỉ phát trực tiếp một nửa mà tất cả người trên mạng đều khen anh đó.”
Lục Hoài Du vốn muốn xem, nhưng nghe cậu ta nói vậy lại hơi do dự. Bởi vì anh không biết phía sau những lời khen rốt cuộc là do fans và cư dân mạng xem chương trình, hay là do Lâm Nguyên mời thủy quân.
Lâm Tuyền quan sát nét mặt anh qua tấm gương chiếu hậu, cười nói: “Anh Lục yên tâm đi, không phải thủy quân đâu. Vừa rồi anh của em bảo nhiệt độ đủ cao nên tiết kiệm được khá khá tiền mời thủy quân đó.”
Lục Hoài Du:…
Anh mở Weibo có độ phổ biến liên quan ra, bài đầu tiên không biết là người qua đường thật hay người qua đường giả để lại: Tôi chẳng phải fan của người đó, nhưng cháu gái 12 tuổi của tôi thì phải. Hôm nay cả nhà chúng tôi còn thấy khó hiểu bởi làm sao nó lại biết chủ động xem chương trình này, đến khi nhìn thấy người đó tham gia thì anh tôi suýt nữa giận đến muốn đánh người. Kết quả sau khi xem xong chương trình, anh tôi lại không ngăn cản cháu gái tôi theo đuổi thần tượng nữa. Về phần cháu gái của tôi, sau khi chương trình phát sóng thì khóc lóc chạy về nhà học thuộc bài, nói rằng muốn học hành chăm chỉ để so tài với anh trên sân khấu.
Những lời tâng bốc của fans cứ tuôn òng ọc như không mất tiền vậy, bản thân Lục Hoài Du xem mà cũng thấy ngượng ngùng.
Nhưng cũng có anti, nói cái gì mà nghi ngờ Lục Hoài Du đã biết trước câu hỏi, nếu không thì sao lại biết rõ các kiến thức hiếm thấy liên quan đến Đạo giáo như vậy.
Sau khi fans nhìn thấy đương nhiên đều muốn giải thích với họ về tính nghiêm ngặt của chương trình và các đề đều được lấy ra từ ngân hàng câu hỏi tại hiện trường.
Fans chương trình và người qua đường hảo tâm cũng tiến lên khuyên giải nhóm bôi đen bới móc trước đó, bảo cứ đi kiểm tra các thành viên nòng cốt của chương trình trước hẵng nói.
Nhưng nhóm bôi đen chính là vậy, bọn họ nhận định, dù bạn giải thích nhiều hơn nữa cũng vô dụng.
Sau cùng vẫn là fans không chịu nổi trước, có một fan nóng nảy trả lời: “Bạn đã chấp nhận việc mình cho rằng Ngư Ngư biết trước đáp án, tôi cũng chẳng cách nào thuyết phục bạn, thế thì cảm ơn bạn đã chấp nhận diễn xuất của Ngư Ngư nhé.”
Comment này cũng được like đến on top, lại bị các Blogger cười nhạo.
Họ đều nói nếu hôm nay Lục Hoài Du biểu hiện mình đã biết trước đáp án, vậy anh ta ra mắt ba năm, diễn xuất của anh ta bị cười nhạo hết ba năm thì sao?
Ngay khi fans điên cuồng tâng bốc, các Blogger cũng vào góp vui theo, sốt đến độ đạt đến đỉnh điểm.
Trong một diễn đàn giải trí nào đó, có người đăng một bài post như có dự mưu.
[Người lên TV đêm nay, có cái kiểu học thức giáo sư uyên bác IQ cao, đừng tưởng rằng việc anh nuôi tiểu quỷ không ai biết nhá.]
Lúc này Lục Hoài Du đang vội vã về nhà gặp người tí hon, cũng không biết rằng, cá đã mắc câu.
———
[3] Nút giành trả lời: (chả biết nút này tên là gì nên edit đại theo cách mình hiểu luôn)