Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi

Chương 173: Chương 173: Tìm thấy mỹ nữ 2




“Tông Thịnh xuất hiện, ở nhà hàng tầng trệt.” Lúc tôi nghe Lan Lan nói, chỉ để ý tới điểm này, không để ý tới chuyện khác, ví dụ Lan Lan nói Tông Thịnh mang theo một nữ nhân cùng nhau xuất hiện.

Khi tới tầng trệt, đã có không ít người vây quanh đây. Cơ bản đều là nhân viên trực đêm, mặc đồng phục cả, không có khách. Các bạn sang facebook của Mèo xem cho nhanh nhé! Chúc các bạn tuần mới vui vẻ

Ngay sô pha ở đại sảnh có một cô gái đang nằm, tôi không để ý tới cô gái ấy cũng kh ông biết cô ta trong ra sao. Chỉ để ý tới một bảo vệ đang nói chuyện với Tông Thịnh. Khi tôi đi tới vừa lúc nghe Tông Thịnh nói: “báo cảnh sát đi.”

Đại tỷ ở quầy kéo kéo ống tay áo của tôi nói: “Ưu Tuyền, anh em thật là soái đó, ban nãy bế kiểu công chúa đưa nữ sinh kia ra, sau khi đặt xuống còn hôn nữa. chậc chậc, soái kinh khủng soái luôn.”

Đại tỷ vô tâm nói khiến mặt tôi biến sắc. La nLan vừa lúc tới nghe thấy vội vờ ho khan, chặn chị không nói nữa.

Tông Thịnh dường như rất bận, anh nói chuyện cùng bảo vệ, một lát sau cảnh sát và cứu thương tới. tông Thịnh lại nói một lúc lâu cùng cảnh sát. Tôi đứng cạnh nghe lén.

Anh bảo là mình đồng ý tham gia dịch vụ phục vụ đặc biệt của khách sạn, đương nhiên là không phải phục vụ trên giường mà là trò tìm quỷ. Nên lúc nhà hàng chuẩn bị đóng cửa thì trốn ở một góc, để chờ đóng cửa thì đi tìm quỷ. Chỗ trốn là trong khe hở chỗ mấy cái tủ trang trí. Ai ngờ, lúc trốn thì phát hiện cũng có một nữ sinh trốn ở đó. Nhưng cô gái đó đứng mà mắt lại không động đậy… khiến ban đầu anh cho là đã chết. nhưng lại phát hiện cơ thể cô gái rất mềm, liền ôm ra cấp cứu. Lúc cấp cứu có rất nhiều người thấy, kết quả là cô ta thở lại.

Cấp cứu? Hô hấp nhân tạo? Nghe xong tôi lại n hìn sang đại tỷ. đại tỷ không để ý bên này…

Nhân viên khách sạn thì đều được đào tạo cấp cứu cơ bản, đại tỷ làm đã lâu vậy sao lại nhầm lẫn giữa hô hấp nhân tạo và hôn, hay là chị cố ý nói đùa với tôi?

Tôi vội kéo Lan Lan đi ra một góc rồi mới thì thào hỏi: “Lan Lan, ban nãy cậu thấy Tông Thịnh và cô gái đó… là cấp cứu hay hôn?”

Lan Lan cắn cắn môi, giống như rất khó trả lời, vài giây sau, mới thì thầm:

“mọi người đều nhìn đó, là hôn, còn là Frenchkiss. Lúc ấy bọn tớ đeều ngây người, sao lại hôn luôn rồi. hơn nữa… lúc ôm cô ta ra cảm giác… y như người chết ấy. Lão Vương bảo vệ còn nói Tông Thịnh bị bệnh yêu xác chết à, thi thể cũng hôn được, còn nói là vũ nhục thi thể, liền cầm côn tới đánh vào lưng Tông Thịnh. Nhưng Tông Thịnh không né ra mà cứ chịu bị đánh.”

Tôi có chút tắc nghẹn, lời nói dối của Tông Thịnh với cảnh sát tôi hiểu được, nhưng Lan Lan không có lý gì nói dối tôi, lúc đó cô nàng cũng ở hiện trường. cô nàng chính là tận mắt nhìn thấy.

Sau cùng, cứu thương đưa nữ sinh đi. Vì cô ta thân phận không rõ ràng nên không thể liên hệ người thân, hơn nữa việc phát sinh trong khách sạn nên có lẽ khách sạn phải chịu trách nhiệm nên giám đốc trực ban cũng đi theo tới bệnh viện.

Cảnh sát yêu cầu Tông Thịnh ký tên rồi bảo anh mấy ngày này không được rời khỏi thành phố này, phải mở điện thoại để có việc thì còn gọi yêu cầu anh phối hợp.

Nói những lời này ý chính là nói Tông Thịnh cũng có khả năng là người xấu, bọn họ không chừng là muốn điều tra. Rốt cuộc đã xảy ra cái gì, cũng chỉ có thể chờ cô gái kia tỉnh rồi tính tiếp.

Đám đông giải tán trở về vị trí. Đại tỷ huóng dẫn tôi cũng không biết tới đây khi nào, kéo tôi nói: “Đi thôi, về đi làm. Chưa tan làm thì thôi. Hướng dẫn cô nản thật, không trốn làm thì ngủ khi làm.”

Tôi n hìn Tông Thịnh đang nói chuyện với Ngưu Lực Phàm, hắn đang ở chỉ chỏ về phía tôi, còn khoa tay múa chân giơ mu bàn tay, phỏng chừng kể lại chuyện tôi làm với anh.

Vốn dĩ cho rằng Tông Thịnh hẳn là sẽ qua nhìn tay tôi, tôi còn cố ý để lộ mu bàn tay, vậy mà không ngờ anh chỉ gật đầu với tôi rồi nói chuyện với Ngưu Lực Phàm thêm một lúc rồi đi thẳng ra ngoài. Tôi đứng ngây người ở sảnh nhìn anh lái xe rời đi.

Không một lời giải thích.

Không một câu an ủi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.