Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi

Chương 51: Chương 51: Tinh huyết 1




“Gã là người tốt, ngươi tin tưởng lời gã nói, ta cho tới bây giờ chưa nói qua ta là người tốt.” Tông Thịnh bày ra một bộ ta chính là chơi xấu đấy.

Gã mắt cá chết, đỏ mắt quay sang nhìn tôi.

Theo bản năng tôi vội trốn về phía sau, trốn ngay đằng sau lưng của Tông Thịnh nhỏ giọ

nói:

“Rõ ràng là chúng ta ban nãy đáp ứng người ta.”

“Đừng nói chuyện!” Hắn túm lấy cánh tay của tôi, “Cô đang nghĩ gì vậy? Bây giờ cô đang đi ngờ năng lực của tôi ư?”

Gió cuộn lên mùi hôi thối từ phía Mắt Cá Chết.

“Ta có thể khiến nữ nhân kia lại đến khách sạn, ngươi ở khách sạn động thủ, liền cùng ta không quan hệ.” Tông Thịnh nói, “Nhưng ta cũng hy vọng ngươi khi hoàn thành chuyện này, giúp ta tra ra kẻ phá hư phong ấn là ai? Còn có con quỷ trong tường, rốt cuộc là ai?”

“Nếu không thì sao?”

“Ta sẽ trực tiếp đưa ngươi về khách sạn, chờ ngươi động thủ là xong, ngươi sẽ giúp ta làm việc.”

“Ta không biết gã quỷ trong tường là ai? Nhưng là tường đó, nơi nơi đều là máu, nơi nơi đều là mùi máu tươi. Thật cùng hắn đối đầu mà nói, ngươi cũng không có lợi.”

“Cứ làm việc của ngươi là được.” Tông Thịnh móc ra một lá bùa vàng ném về mắt cá chết.

Tôi kinh ngạc một chút, trong TV chẳng phải đem lá bùa ném qua đều là muốn đả thương hại đối phương sao? Hắn vừa rồi còn cùng ngừoi ta đàm phán, sao mới một chút liền trở mặt vậy?

“Uy!” Tôi vừa mới toát ra một chữ, mắt cá chết liền biến mất. “Gã...”

“Về khách sạn đi. Ưu Tuyền, muốn nghe chuyện xưa không?”

Tôi có chút ngốc, nhìn vào bóng đêm, đôi mắt tứ bạch đản huyết của hắn.

Hắn căn bản là không có cho tôi cơ hội trả lời mà trực tiếp kéo tay tôi hướng về nhà hắn.

Vừa mới rồi đi được mấy tiếng tôi đã quay trở lại. Tuy bây giờ đã rất khuya nhưng trải qua một hồi bị dọa tôi không hề cảm thấy buồn ngủ.

Tông Thịnh trực tiếp kéo tôi lên lầu, tôi còn ở trước cửa phòng giãy giụa nói: “Nếu không, chúng ta đi khách sạn thuê phòng đi. Ở đây chẳng có chăn màn gì cả!”

Nhưng khi hắn kéo vào phòng thì thấy, trên giường đã trải drap ô vuông đen trắng. Tôi ngơ ngác đứng ở trước giường, nói: “Căn phòng này cũng thật đơn điệu, không phải màu đen chính là màu trắng.”

“Lúc trước kêu cô tự chọn phong cách thì cô lại không chọn.”

Tôi nhớ tới ngày đó hắn cầm mấy cuốn catalogue hình ảnh ném qua, làm gì có dễ nói chuyện vậy.

“Ngồi xuống, tôi cùng cô hảo hảo nói chuyện.”

Lúc này tôi ngoan ngoain, trực tiếp ngồi trên giường, nhìn hắn: “Chỉ cần không phải vấn đề kết hôn, chúng ta hết thảy đều có thể hảo hảo thương lượng.”

Tôi hiện tại liền sợ hắn trở mặt.

Facebook Meo_mup

Bạn đang đọc truyện được copy không hỏi ý kiến từ g_a_c_s_a_c_h_chấm-c.om

Hắn nếu là trở mặt thì với tính của bà hắn bên kia mưa rền gió dữ đó nhà của chúng tôi gánh vác không nổi.

Hiện tại bà ta đối với nhà tôi, tuy rằng còn khách khí, nhưng mà trước kia tôi khi còn nhỏ từng chính mắt thấy một bà thím hắn nói hắn là quỷ thai mà tranh giành của cải tài sản liền bị bà ta ngày ngày mắng chửi, đi đâu cũng mắng chửi.

Tới sau cùng bà thím phải ly hôn, bỏ làng mà đi.

Mọi chuyện diễn ra trong vòng một tháng.

Năng lực công kích của bà Tông Thịnh, người khác căn bản không thể tưởng tượng được.

Tông Thịnh đem ghế dựa kéo tới mép giường, ngồi xuống, liền cùng tôi mặt đối mặt.

“Lần trước tôi đã nói với cô,tôi bởi vì có thương tích cho nên mới trở về. Vốn dĩ tôi nghĩ, nhân thần không biết quỷ không hay, tiến vào hồn phách cô, hấp thụ khí tức của cô, chờ tôi khá lên liền rời đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.