Lam Thần trong mắt lộ ra mục quang mơ màng: “Thời điểm rời khỏi cái huyệt động kia ta cũng đã nói qua, Băng Vân đã chết, bây giờ còn sống chính là Lam Thần. Tính mạng của Lam Thần có một nửa của Niệm Băng.”
Long Linh nói: “Hai vị nữu tỷ (chị gái), mọi người đang nói cái gì, ta nghe không hiểu gì hết.”
Phượng Nữ hạ giọng, bên tai Long Linh nói điều gì. Nghe xong lời của nàng, trong mắt Long Linh toát ra sự kiên định chưa từng có trước đây: “Ta đây cũng muốn đi, đây là việc chúng ta cần phải cùng làm.”
Phượng Nữ kéo tay Lam Thần và Long Linh, nói: “Có lẽ, chúng ta có thể trước lúc hắn trở về giúp hắn hoàn thành tâm nguyện lớn nhất này đi. Vì tâm nguyện của hắn, chúng ta phải cố gắng.”
Mang theo tâm tình kích động, Niệm Băng một lần nữa trở lại trong huyệt động. Lúc này khối cầu kim hồng sắc thần thức của Long Thần càng ngưng đọng, Không gian Long Vương Tạp Áo Địch Lý Tư đứng tại phía dưới thần thức của Long Thần hướng Niệm Băng gật đầu. Thanh âm của Long Thần vang lên: “Niệm Băng, ngươi phải chuẩn bị tâm lý cho tốt. Ta sở dĩ để Tạp Tiệp Áo Tây Tư đem ngươi biến thành cương thi, trong đó một nguyên nhân rất trọng yếu. Đúng là thời gian dài trong không gian lữ hành dị thường thống khổ, mặc dù ngươi đã có khí lực của Long và Cương thi dung hợp thành, nhưng cũng sẽ bị trùng kích rất lớn. Cái loại thống khổ này không chỉ là tác dụng trên người ngươi, đồng thời cũng tác dụng lên tinh thần và linh hồn của ngươi.”
Niệm Băng không có chút nào lo lắng, lạnh nhạt nói: “Bất luận là dạng thống khổ nào, ta đều có thể chịu đựng. Đã là một người chết, thống khổ gì đối với ta mà nói có lẽ đều là thoải mái cả thôi.”
Long Thần nói: “Tốt lắm, ngươi đã chuẩn bị xong. Tạp Áo Địch Lý Tư, ngươi giúp Niệm Băng một tay, mở ra không gian chi môn. Ta lấy thần thức của mình tiếp dẫn, đưa hắn tới thế giới khác.”
Tạp Áo Địch Lý Tư lúc này trong mắt đã không có hài hước như lúc bình thường. Hắn trở nên rất nghiêm túc, hai tay hư thông vẽ một cái, một cái ngân sắc lục mạng tinh (ngôi sao sáu cánh màu bạc) đã xuất hiện dưới chân hắn. “Nhân danh Không Gian Long Vương, hoán đổi nguyên tố không gian! Xin nghe ta kêu gọi, thời gian trong không gian ngưng kết, không gian trong thời gian xuyên qua. Mở ra đi, vô hạn không gian chi định vi môn.” Màu bạc trên người hắn trong nháy mắt khuyếch đại một vòng, thần quang trong mắt bạo xạ. Các vị Long Vương khác đều lui ra xa xa, ma pháp nguyên tố khác trong huyệt động bị không gian ba động mãnh liệt kia khu trừ. Lấy Tạp Áo Lý Tư làm trung tâm, trong phương viên năm trượng hoàn toàn biến thành một phiến hải dương màu bạc. Âm thanh long ngữ trầm thấp phiêu lãng trong ngân sắc hải dương, không gian nguyên tố theo thanh âm trầm bổng du dương này dao động có quy lụât, hướng về một hướng ngưng tụ.
Tạp Áo Địch Lý Tư hai mắt hoàn toàn biến thành màu bạc, xung quanh thân thể bốc lên một vòng lửa màu bạc. Hiển nhiên hắn đã đem long lực của mình tăng lên tới cực hạn. Một chiếc sừng màu bạc từ trên đầu hắn dài ra, hắn khẽ cúi đầu, độc giác trong ngân sắc hải dương truyền vào một cổ khí lưu màu trắng. Cỗ khí lưu này vừa xuất hiện, ngân sắc hải dương ngay tức khắc lay động lên, quang mang không ngừng lấp lóe. Toàn bộ ngân quang đều tụ tập trên một cái không gian hình chữ nhật cao hai thước, rộng một thước. Một vòng sáng ngân sắc xoay tròn trong không gian, Tạp Áo Địch Lý Tư như trút được gánh nặng thở dài một tiếng.
Thanh âm của Long Thần trầm thấp mà đầy sức thu hút: “Tạp Áo Địch Lý Tư, trong thời gian này ngươi tiến bộ không nhỏ, phải tiếp tục cố gắng mới có thể không thua kém danh xưng Không Gian Long Vương đó của ngươi. Niệm Băng đi theo ta.” Kim hồng sắc quang mang đột nhiên ngưng kết thành một điểm, phiêu nhiên tiến vào đạo môn màu bạc kia. Thần thức của Long Thần muốn trở lại Thần Chi đại lục đương nhiên cũng không khó khăn, nhưng mà Niệm Băng muốn lấy thân thể xuyên qua không gian, lại phải cần có chỉ dẫn của lão. Kim hồng sắc quang mang trong thân cánh cửa chợt lóe rồi biến mất, trong cánh cửa lốc xoáy màu bạc chỉ là kích khởi một tia rung động, rất nhanh liền khôi phục bình thường.
Niệm Băng nhìn thật sâu các vị Long Vương chung quanh một cái, cung kính hướng bọn họ thi hành một lễ thật sâu: “Xin hãy thay ta chiếu cố các nàng.” Để lại những lời này, hắn kiên định bước đi, bứơc nhập vào trong đại môn thời không kia. Kéo dài qua hai đại lục, phải xuyên qua phong ấn bên ngoài Thần Chi đại lục, cái không gian ma pháp này đã đạt tới trình độ Thần Hàng thụât. Khi thân thể Niệm Băng vừa biến mất, Tạp Áo Địch Lý Tư lập tức đóng cửa đại môn, đặt mông ngồi xuống đất, nặng nề thở hổn hển.
Địch Mạn Đặc Đế lo lắng hướng Tạp Tiệp Áo Tây Tư nói: “Hắn có thể còn sống trở về sao? Tạp Tạp...“.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư nhấc tay, ngăn cản không cho nàng nói thêm gì nữa: “Yên tâm đi! Có Long Thần đại nhân, cho dù Niệm Băng không thể khôi phục sinh mệnh, cũng sẽ lấy cương thi bất tử thân trở về. Tạp Tạp có Long Thần đại nhân chỉ giáo, chỉ có thể trở nên càng mạnh hơn. Tạp Tạp gây ra đại họa như vậy, Long Thần đại nhân cũng tha thứ cho nó, ân tình của Long Thần đại nhân đối với phu thê chúng ta thật là khó báo đáp.”
Địch Mạn Đặc Đế hừ một tiếng, nói: “Khá tốt là ngươi chứ không phải Long Thần đi. Nếu không, mệnh của Tạp Tạp chúng ta sẽ không còn. Ta hiện tại chuyển sang hy vọng là Gia Lạp Mạn Địch Tư kế thừa vị trí của Long Thần đại nhân.”
Thấy thê tử tức giận, Tạp Tiệp Áo Tây Tư có chút bất đắc dĩ lắc đầu, thò tay ôm vòng eo mảnh khảnh của Địch Mạn Đặc Đế ; muốn nói cái gì đó, rồi lại không thể mở miệng. Tạp Áo Địch Lý Tư từ dưới đất đứng lên, lầm bầm nói: “Ta nhìn không thấy, ta nghe không được. Không xong a! Địch Mạn Đặc Đế xinh đẹp, ta muốn là ngươi, ta thật là nhịn không được.” Trước sự tức giận của Tạp Tiệp Áo Tây Tư, hắn đã lóe một cái chạy ra ngoài. Không dễ dàng tìm được cơ hội đả kích Tạp Tiệp Áo Tây Tư, hắn như thế nào mà lại bỏ qua cho được.
Băng Long vương, Thổ Long vương, Phong Long vương đồng thời đi ra phía ngoài, trả lại không gian cho vợ chồng Tạp Tiệp Áo Tây Tư.
“Đừng nóng giận, nàng cũng biết, ta nhất định phải làm như vậy. Nếu không, ta tương lai làm thế nào ngồi trên vị trí Long Thần cho được?“. Thanh âm Tạp Tiệp Áo Tây Tư trở nên nhu hòa rất nhiều, đã không có uy nghiêm như trước mặt các vị Long Vương.
Địch Mạn Đặc Đế nhìn hắn một cái thật sâu, thở dài nói: “Tính tình của chàng ta còn không biết sao? Ta kỳ thật cũng không có trách chàng cái gì, ta hiểu được chức trách của chàng. Nhưng mà Tạp Tiệp, trong kiếp sinh mệnh dài buồn chán này của ta, chàng và Tạp Tạp đều là trọng yếu nhất. Chúng ta mặc dù là vương của Long tộc, nhưng đồng thời chúng ta cũng là phụ mẫu của Tạp Tạp, không cần đối xử với hài tử quá nghiêm khắc. Nếu có một ngày Tạp Tạp chết, ta nghĩ ta cũng sẽ cùng đi theo nó, đến thế giới kia chiếu cố cho nó.” Thanh âm của nàng thực bình tĩnh, nhưng lại tràn ngập quyết tâm không thể nghi ngờ.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư chấn động toàn thân. Hắn nhìn thê tử của mình, không khỏi thở dài một tiếng, nói: “Nếu thật sự có một ngày như vậy, bất luận là có tiếp nhận vị trí Long Thần hay không, ta đều sẽ cùng đi với nàng. Ta cũng vậy, trọng yếu nhất trong sinh mệnh ta cũng chỉ có nàng và Tạp Tạp. Địch Mạn, nàng phải hiểu là “ “ngọc bất trác bất thành” “, nên đối với Tạp Tạp nghiêm khắc một chút, chờ sau khi nó lớn lên rồi hãy đối tốt với nó.”
Địch Mạn Đặc Đế ngẩng đầu cùng ánh mắt trượng phu đối diện. Tạp Tiệp Áo Tây Tư trong mắt tràn ngập nhu tình, lúc này hắn chỉ là trượng phu của nàng, không phải Hắc Ám Long vương, cũng không phải người kế thừa của Long Thần.
Trong nháy mắt Niệm Băng bước vào không gian chi môn, hắn lập tức cảm giác được thế giới chung quanh thay đổi. Mặc dù hắn đã từng dùng qua không gian truyền tống, nhưng tình cảnh trước mắt lại là lần đầu tiên nhìn thấy. Không gian chung quanh hoàn toàn trở nên bóp méo, ngân sắc quang mang giống như sóng lớn cuộn trào mãnh liệt. Thân thể hắn trong không gian nguyên tố vô hạn này giống như chiếc lá nhỏ trôi nổi, tinh thần lực trong quá trình tại không gian truyền tống chấn động kịch liệt. Đau đớn giống như kim châm, không ngừng kích thích mạnh mẽ thần kinh hắn. Sau khi biến thành cương thi, cái tốt nhất chính là cảm giác không được sự đau đớn của nhục thể. Nhưng mà Niệm Băng rõ ràng nhìn thấy trên làn da tràn ngập tử vọng khí tức kia, phát lên một tầng lăn tăn dày đặc. Tử khí điên cuồng di chuyển trong cơ thể, thân thể dường như tùy thời có thể bùng nổ.
“Trấn định tâm thần, dùng tinh thần lực của ngươi bảo vệ thân thể, nếu không ngươi sẽ bị dao động trong không gian truyện tống này xé vỡ thân thể.” Thanh âm trầm thấp của Long Thần trong tinh thần của Niệm Băng vang lên. Niệm Băng tâm thần chấn động, vội vàng dựa theo lời Long Thần, đem tinh thần lực ngưng tụ bên trong Thiên Nhãn huỵêt của mình, phóng ra một tầng tinh thần năng lượng bao vây thân thể ở bên trong. Hắn kinh ngạc phát hiện, tinh thần lực của mình lại biến thành hào quang bảy màu giống như Thiên Nhãn huỵêt. Nhưng quả thật đó không phải năng lượng của Thiên Nhãn lĩnh vực. Căn bản không có bảy loại khí tức ma pháp nguyên tố, nhưng mà tinh thần lực lại tựa hồ càng trở nên ngưng đọng.
Gợn sóng trên cơ thể cùng với sự bảo vệ của tinh thần lực xuất hiện mà mất đi, tử vong khí tức âm tà trong cơ thể cũng không tiếp tục dao động. Nhưng mà thân thể mặc dù yên ổn trở lại, nhưng tinh thần lực bởi vì phân thần mà chịu chấn động kịch lịêt. Không gian nguyên tố kia tràn ngập năng lượng khổng lồ phân tách kéo tinh thần lực của hắn, kéo xé linh hồn hắn.
Một đạo hồng sắc quang tuyến tại thời điểm này quấn quanh thân thể Niệm Băng. Niệm Băng không có phản kháng, bởi vì trong không gian hải dương màu bạc, thân thể hắn đã hoàn toàn bị cấm chế, cho dù muốn phản kháng cũng vô pháp thực hiện. Dưới sự dẫn dắt của đạo hồng sắc quang tuyến kia, thân thể hắn bị không gian năng lượng không ngừng khuấy động thay đổi phương vị, rốt cuộc ổn định lại. Hiển nhiên, đó là phương vị mà Long Thần chỉ dẫn hắn theo. Nhưng đây chỉ là thần thức của Long Thần mà không phải Long Thần bản thể. Lúc Niệm Băng nghĩ đến thần thức của Long Thần này cũng chỉ là chỉ dẫn phương vị, trong tinh thần càng ngày càng mãnh liệt thống khổ. Khiến cho Thiên Nhãn huyệt của Niệm Băng không ngừng co giật, thâm chí cả cái hình người do tinh thần lực ngưng kết mà thành cũng ở trong Thiên Nhãn huyệt run rẩy không ngừng, tựa hồ tùy lúc đều có thể tan vỡ. Nguồn: https://truyenfull.vn
Niệm Băng dựa vào nghị lực cứng cỏi của mình, cố nén sự thống khổ kịch liệt kia. Nhưng sự thống khổ không ngừng tăng cường, trong tinh thần tựa hồ có một thanh âm hướng hắn nói: “” Mau hôn mê đi, như vậy có thể giải trừ hết thảy thống khổ ““. Nhưng Niệm Băng lại hiểu được, mình tuỵêt đối không thể thiếp đi ; bằng không mất đi tinh thần liên lạc của Long Thần, rất có thể sẽ khiến bản thân mình bị kéo vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Sự đau đớn của linh hồn ngày càng mãnh lịêt, năng lượng của hình người trong Thiên Nhãn huỵêt của Niệm Băng biến thành bảy sắc, không ngừng chuyển hóa thành các loại màu. Sự run rẩy dần dần yếu đi, tinh thần lực dưới sự tác động của năng lượng trong không gian kéo xé dần mất đi, tinh thần lực đã vô cùng gần kề sự tan vỡ. Thần thức của Long Thần chỉ là không ngừng nhắc nhở Niệm Băng phải tiếp tục kiên trì, nhưng cũng hơi có chiều hướng không trợ giúp hắn.
Thống khổ mãnh lịêt giống như khiến Niệm Băng rơi vào trong địa ngục. Tinh thần lực chợt lạnh chợt nóng, khi lạnh thì giống như bị hàn băng bao phủ, nóng thì giống như tiến vào trong nham thạch nóng chảy. Nóng lạnh luân phiên, kết hợp với nhau tạo nên đau đớn kịch liệt. Đổi lại người thường, có lẽ sớm đã dưới sự kích thích cường liệt của tinh thần lực này mà tan vỡ. Phải biết rằng Niệm Băng đã mất đi pháp lực, căn bản không thể dựa vào ma pháp bảo vệ thân thể mình, cho nên hắn cùng với không gian năng lượng tiếp xúc hoàn toàn đều bằng tinh thần lực của chính mình. Dưới loại tình huống này, áp lực tinh thần lực chịu đựng đã đạt tới giới hạn cao nhất.
Long Thần lúc này cũng cảm thấy rất kinh ngạc. Mặc dù lão biết Thiên Nhãn huỵêt của Niệm Băng đã đạt tới trình độ trung kỳ, nhưng cũng không nghĩ tới tinh thần lực của Niệm Băng lại có thể cường đại tới trình độ như thế. Phải biết rằng đó không phải là không gian truyền tống trận bình thường, muốn từ trong kết giới cường đại của Thần Chi đại lục kia xuyên qua, không gian truyền tống cần phải lấy hình thức đặc thù tiến hành. Loại truyền tống này hình thức là do Tạp Áo Địch Lý Tư sử dụng thập nhị giai Thần Hàng thụât. Truyền tống trận chỉ là một cái dẫn nổ, năng lượng chính thức là do thần thức của Long Thần tới khống chế ; chỉ có như vậy, mới có thể đưa Niệm Băng truyền tống tới Thần Chi đại lục.
Chính là bởi vì như thế nên truyền tống ma pháp trận này đã không phải là Thần Hàng thụât đơn giản, mà là một cái không gian ma pháp cao tới thập tứ giai. Cũng chỉ có Long Thần có cấp bậc Chủ thần mới có thể làm được. Thần thức của Long Thần sử dụng thập tứ giai ma pháp cũng là cực kỳ hao tổn nguyên khí, cho nên cần Tạp Áo Địch Lý Tư phụ trợ. Mà ở trong cái không gian mà pháp trận này, hết thảy đều là do Long Thần khống chế. Long Thần đương nhiên biết người bình thường trong loại ma pháp này áp lực phải thừa nhận rất lớn. Lão cố ý nói trước cho Niệm Băng thống khổ trong không gian truyện tống, chính để cho Niệm Băng lấy tinh thần lực bảo vệ thân thể chính mình, nhằm trợ giúp Niệm Băng rèn luyện tinh thần lực. Đối với cường giả mà nói, tinh thần lực càng ngưng luyện thì thực lực sẽ càng mạnh. Đạt tới tu luyện hậu kỳ, đề thăng tinh thần lực thậm chí so với thực lực nhục thể còn trọng yếu hơn. Ở trong loại cao tốc siêu cấp cấm chú thập tứ giai này rèn luyện tinh thần lực, không thể nghi ngờ chính là lựa chọn tốt nhất. Thời gian kiên trì càng dài thì càng được không gian năng lượng tẩy lễ toàn diện, đối với từ nay về sau tu luyện tinh thần lực càng được trợ giúp.
Niệm Băng đã mất đi sinh mệnh lực, ngoại trừ tử vong năng lực của cương thi ra thì không có năng lực nhục thể nào khác. Để cho hắn trong khi phục hồi sinh mệnh càng dễ dàng tìm lại chính mình, Long Thần mới quyết định như thế. Thần thức của lão vẫn tập trung vào Niệm Băng, chuẩn bị khi thời điểm hắn kiên trì không được thì cứu viện. Nhưng mà lão giật mình phát hiện, cho dù là Long Vương tới thời gian này cũng vô pháp chịu đựng không gian kéo xé khổng lồ kia. Thế nhưng tinh thần lực của Niệm Băng vẫn kiên trì được như trước, cũng không có dấu hiệu tan vỡ. Điều này khiến cho Long Thần đối với Niệm Băng không khỏi thay đổi cách nhìn, lão thầm nghĩ tiềm lực của nhân loại quả nhiên là vô cùng!
Kịch liệt thống khổ đã khiến cho Niệm Băng rất khó có khả năng tự hỏi. Nhưng tại lúc này, thân thể Niệm Băng đã bắt đầu xảy ra biến hóa. Khí lực cương thi mặc dù mạnh mẽ dẻo dai, nhưng kích thích của tinh thần lực cũng từ bên trong mà ra bên ngoài. Cùng với tinh thần lực ngày càng suy yếu, hắn cũng không thể hòan toàn ngăn cản sự xâm nhập của không gian kéo xé. Gợn sóng trên làn da một lần nữa xuất hiện, tử vong năng lượng trong cơ thể trộn tạp lẫn một tia không gian năng lượng xâm nhập vào không ngừng lay động. Cùng với cường độ càng lúc càng lớn của không gian kéo xé, thân thể Niệm Băng cũng theo sự kéo xé của nó mà run rẩy lên. Không gian kéo xé lan tràn tới khắp chỗ trên cơ thể Niệm Băng, cuối cùng tiến nhập vào trong ngón tay.
Không gian chi giới vốn là ma pháp vật phẩm lấy không gian ma pháp nguyên tố làm trụ cột tạo thành. Lúc không gian năng lượng xâm nhập vào trong cơ thể, xâm nhập đến không gian chi giới của Niệm Băng, tinh thần lực Niệm Băng vốn đã tiếp cận sự tan vỡ kịch lịêt run lên. Hắn rõ ràng cảm giác được không gian chi giới của mình lại có xu thế tan vỡ.