Bàng Hoàng

Chương 2: Chương 2




“Nam sinh đại học C bị thổ lộ, cầu hôn ngay tại dưới lầu.”

Nghe nói chuyện tôi làm khi say rượu vẫn còn lưu truyền ở đại học C sau khi tôi tốt nghiệp đã 2 năm, tôi còn nhớ lúc biết được tin ấy thì tôi đang ở trên giường của Tô Kiều, lúc ấy tôi cũng say rượu mà quyến rũ Tô Kiều, đang muốn tiếp tục thì điện thoại của cô bạn cùng phòng năm đó đúng lúc gọi tới.

Lòng can đảm của tôi tăng thêm vốn nhờ say rượu, điện thoại đột nhiên vang lên, tôi giật mình, mặt đỏ bừng ngồi lên tiếp điện thoại, Tô Kiều nằm ở trên giường không biết suy nghĩ cái gì, anh nhìn thẳng vào tôi, ánh mắt tôi né trái né phải đang muốn trốn đi toilet, không đợi tôi đứng lên, Tô Kiều chợt vươn cánh tay ôm lấy thắt lưng của tôi, một tay kéo tôi lên người anh, điện thoại bên kia vừa hô lên một câu, “Chuyện cậu làm ra năm đó bây giờ vẫn còn lưu truyền ở đại học C”, điện thoại đã bị Tô Kiều đoạt lấy nhấn nút tắt máy, sau đó không biết ném đi đâu.

Không đợi tôi đau lòng vì cái điện thoại, bàn tay của Tô Kiều đã tiến vào vạt áo của tôi, cả người tôi run lên, khuôn mặt nhất thời đỏ ửng, tay chân khẩn trương không biết đặt ở đâu.

Tô Kiều bỗng nhiên cười một tiếng, môi anh cố ý vô tình chạm vào cổ tôi, “Mẫn Lam, can đảm vừa rồi chạy đi đâu hả?”

Tôi cứng họng, nói không nên lời.

“Mỗi lần uống rượu là có chút can đảm nhưng bị doạ một cái thì biến mất.” Bàn tay Tô Kiều cởi từng nút áo của tôi, “Thế nào, còn muốn tiếp tục không?”

Câu nói cuối cùng có chút không đứng đắn, tôi nằm sấp trên người anh không dám nhìn anh, tôi biết anh đang trêu chọc tôi, trước đây cũng vậy, lúc này cũng vậy, tôi thật là… muốn đánh trái tim của mình, biết rõ anh đang lừa tôi, tôi lại không thể khống chế nhịp tim đập loạn xạ.

Khi tôi đến quyến rũ Tô Kiều thì anh vừa mới tắm xong đi ra, toàn thân chỉ có một cái khăn tắm, tôi nhanh chóng mất hồn, lúc này hai chúng tôi dán sát nhau, khăn tắm đã sớm buông lỏng, phản ứng của anh tôi rất rõ ràng, trong nháy mắt tôi hiểu được đâm lao phải theo lao có ý gì.

“Tô Kiều, em…” Mới vừa mở miệng nói mấy chữ, đột nhiên cảm thấy dạ dày cuồn cuộn, tôi vội vàng từ trên người Tô Kiều đi xuống vọt vào phòng vệ sinh, bám lấy bồn cầu mà nôn ra.

Tô Kiều đứng ở cửa phòng vệ sinh nhìn tôi, thấy tôi nôn ra gần hết anh mới sang đây ôm lấy tôi, “Thật là, rốt cuộc em uống bao nhiêu, tửu lượng đã yếu lại uống nhiều thế này làm gì?”

Tôi nôn đến choáng váng đầu óc, rất muốn nói với anh nếu tôi không uống nhiều như vậy thì căn bản không có la gan làm chuyện này với anh, nhưng cả người như là kiệt sức, ngay cả hơi sức mở miệng cũng không có, Tô Kiều cau mày bực bội, một bàn tay ôm tôi, tay kia thì mở nước trong bồn tắm, tôi ghé trên vai anh mơ hồ suy nghĩ, không biết lúc nào lại tiếp tục lấy can đảm nữa, Tô Kiều tú sắc khả xan (sắc đẹp có thể ăn được) như vậy, ngộ nhỡ có người chui vào kẽ hở thì làm sao bây giờ?

Tô Kiều, Tô Kiều, rốt cuộc em nên bắt anh thế nào đây?

Tô Kiều mở nước xong thì bắt đầu cởi quần áo của tôi, tôi phản kháng nhưng bị anh nói trở về một câu, anh nói, “Mẫn Lam, trên người em rất hôi.”

Thật là làm cho người ta xấu hổ vô cùng.

Tôi bụm mặt bị anh cởi sạch sẽ, ném vào trong bồn tắm, nước ấm vừa vặn, tôi nằm sấp trên bồn tắm lớn nhìn Tô Kiều, anh đang cầm miếng bông tắm chứa sữa tắm chà lên cánh tay tôi, tôi nhìn anh hồi lâu, đột nhiên tiến lên phía trước đến gần môi anh hôn một cái, “Tô Kiều, em thích anh.”

Nói xong tôi lùi về trong dòng nước ấm, Tô Kiều rõ ràng sửng sốt một chút, sau đó anh cầm bông tắm xoa trên đầu tôi, “Ngu ngốc.”

Tôi cắn môi, cảm thấy hơi nóng trong phòng tắm xông lên làm tôi đỏ mặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.