Vì sao vậy? Đây thực sự là một cơ hội tốt lắm a, thật là cái việc riêng gì đó không thể sắp xếp lại một chút sao?”
“Hắn sẽ không đi !” Mạnh Phi Vũ lạnh lùng lập lại câu nói này một lần nữa.
“…… Tử Uyên,thực sự rất khó có được cơ hội như thế này, trò thật sự
không đi sao? Không cần bởi vì một ít việc riêng tư mà chậm trễ sự
nghiệp phát triển a.” Đối với thái độ lạnh lùng cự tuyệt của Mạnh Phi
Vũ , Chương Nhạc có chút ngạc nhiên, hắn cho rằng Tử Uyên sở dĩ không đi là vì Mạnh Phi Vũ, cho nên lại dùng lời nói thấm thía đối với Tử Uyên.
Ngụ ý là hy vọng, Tử Uyên không cần nhi nữ tình trường, không cần bởi vì một nữ nhân mà buông tha cho thời cơ tốt để phát triển sự nghiệp.
Nghe được lời nói của Chương Nhạc ,Mạnh Phi Vũ chỉ là cười lạnh lùng .
“Ta không cho phép, hắn sẽ không đi.” Lạnh lùng, Mạnh Phi Vũ đem vấn đề chuyển hướng tới bản thân mình.
Chương Nhạc bởi vì câu nói này của nàng mà cảm thấy Mạnh Phi Vũ càng ngày càng nguy hiểm.
Ý tứ trong lời nói của nữ nhân này là cái gì?
Hai người nhìn nhau, nội lực phía sau Chương Nhạc, ánh mắt tất nhiên
là sáng ngời hữu thần, mà Mạnh Phi Vũ tuy rằng không có nghiên cứu luyện tập nội lực, nhưng một thân lạnh lùng sát khí cũng làm cho Chương
Nhạc có chút kinh hãi!
Nữ nhân này tuyệt đối không phải người thường!
“…… Quên đi, nếu như vậy, ta cũng sẽ không cưỡng cầu, bất quá, Tử
Uyên ta hy vọng trò có thể thận trọng suy nghĩ một chút, ta cũng sẽ
không quấy rầy nữa.” Nói xong, Chương Nhạc đứng lên, hướng ngoài cửa mà
đi , lãnh khí nơi này đã bắt đầu nâng lên, nếu không đi hắn sẽ chịu
không nổi.
“Lão sư đi thong thả.” Tử Uyên nói một câu xem như khách khí.
……..
“Muốn đi sao?” Sau khi Chương Nhạc đi rồi, Mạnh Phi Vũ làm như tùy ý hỏi một câu.
“…… Mẫu thân từng nói, nam tử học nghệ, chỉ vì một người, cho nên, ngay từ lần đầu tiên ta bắt đầu học cầm, liền nói cho bản thân mình,
cầm tốt nhất, khúc tốt nhất , đều là vì một người nào đó trong tương
lai.” Tử Uyên còn thật sự gằn từng tiếng nói , sau đó rõ ràng sáng tỏ
đem những lời này khắc ở trong lòng của Mạnh Phi Vũ!
Mạnh Phi Vũ nhìn Tử Uyên cái loại thâm tình này , ánh mắt không hối hận , để lộ ra một nụ cười thản nhiên.
Núi băng cũng có thể hòa tan, cũng không phải là không có khả năng,
chỉ là phương pháp của ngươi như thế nào mới có thể làm cho tảng bang
trong lòng của nàng tan ra mà thôi.
………..
Cuộc sống của Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên xem như rất bình thường, nhưng là, có lẽ là ông trời xem hai người sống quá mức hạnh phúc , cho nên, phái một ít người không nên đến, cho bọn họ một chút phiền toái đi.
Đầu tháng 9, Tử Uyên đã xin trường học tạm nghỉ, an tâm đứng ở trong nhà.
Nam nhân mang thai cùng nữ nhân là có chút bất đồng, nữ nhân bình
thường là 10 tháng sinh sản, mà nam nhân là thời kỳ mang thai lại chỉ có 6 tháng! Cho nên, đã sắp được 4 tháng thì bụng của Tử Uyên đã rất là
lớn.
Hắn mỗi ngày chính là ở nhà nghỉ ngơi, cái gì Mạnh Phi Vũ cũng không
cho hắn làm, hơn nữa, chỉ cần là Mạnh Phi Vũ ở nhà, nàng sẽ nhìn chằm
chằm bụng Tử Uyên rồi ngẩn người, làm cho người ta không tìm thấy một
chút hơi thở lạnh băng nào.
Đôi khi, Mạnh Phi Vũ còn có thể ghé vào trên bụng của Tử Uyên, sau đó chậm rãi lộ ra một nụ cười ôn nhu , thời điểm này đối với Tử Uyên mà
nói là thời điểm hạnh phúc nhất, nhìn thấy nụ cười của Mạnh Phi Vũ, hắn
sẽ cảm thấy thỏa mãn.
Nhưng là, ngày hôm nay, Mạnh Phi Vũ phải đi ra ngoài công tác thì lại gặp phiền toái.
Từ trong nhà xuất phát, Mạnh Phi Vũ lái xe đi viện tư pháp, nhưng là
khi nàng đi đến ngã tư thứ nhất , liền lập tức phát hiện đằng sau có
hai chiếc xe đang theo dõi nàng!
Nhấn mạnh chân ga, xe của Mạnh Phi Vũ mạnh mẽ tăng tốc, ở trong
những đoàn xe xen kẽ vượt lên trên, xe đằng sau cũng tăng tốc theo sát phía sau, nhưng mà, vẫn là thua Mạnh Phi Vũ rất nhiều.
Nhìn 2 cái xe ngu ngốc bị đá ở phía sau, Mạnh Phi Vũ cười lạnh lùng , kỹ thuật như vậy còn muốn theo dõi nàng, thật là không biết tự lượng
sức mình!
……..
Đến viện tư pháp, xe đằng sau đã không còn thấy bóng dáng, Mạnh Phi
Vũ cũng không để ý ở trong lòng, nàng là quan toà, lại xuất than từ
danh gia, sống trên đời nhiều năm, kẻ thù nhiều vô số kể, nhưng là không ai có thể tạo ra uy hiếp đối với nàng, cho nên, nàng rất kiêu ngạo
không đem những người này để ở trong mắt.
Mạnh Phi Vũ đến văn phòng liền cầm lấy một văn kiện lên nhìn ……
Mà lúc này, Tử Uyên lại gặp phải chuyện nguy hiểm không thể tưởng được!
Mạnh Phi Vũ đi rồi, Tử Uyên ở trong nhà xem bộ sách “nuôi con” , cái
này đều là do Mạnh Phi Vũ mua về, nhưng Mạnh Phi Vũ ít khi xem , mua
cho hắn xem là chủ yếu.
Nhớ rõ có một lần, Mạnh Phi Vũ ghé vào bụng của hắn nói “Đứa nhỏ anh sinh, anh phải chiếu cố”!
Tử Uyên ôn nhu cười, sau khi mang thai , hắn cười như vậy càng ngày càng nhiều.
Hắn tuy biết rằng Mạnh Phi Vũ rất lạnh lùng, nhưng cũng cùng hắn rất chờ mong tiểu sinh mệnh này được sinh ra.
“Cục cưng, ba ba nhất định sẽ đem con bình an sinh ra.” Đúng vậy,
nhất định phải bình an, nam tử bọn họ ở nơi đó sinh sản rất là nguy
hiểm, có rất nhiều hồng nhan bạc mệnh nam tử chính là bởi vì khó sinh mà chết, nhưng là, đây là số mệnh bọn họ , bọn họ nguyện ý dùng sinh mệnh
của chính mình đi đổi lấy đời tiếp theo kéo dài liên tục.
Mà ngay tại lúc này, đột nhiên có tiếng đập cửa vang lên.
Tử Uyên có chút nghi hoặc, căn nhà này trừ bỏ ngày ấy Chương Nhạc đến, hầu như là không có người khách nào khác tới.
Sẽ là ai đây?
“Trong nhà có người không? Ta là bảo vệ bảo an, có một số việc muốn
tìm ngài.” Một người nam nhân đứng ở ngoài cửa, thoạt nhìn có vẻ hung
ác.
Tử Uyên nhíu mày, hắn mặc dù đang ở nhà, nhưng là cũng không thể mở
được cửa, bởi vì cái dạng này của hắn căn bản là không thể gặp người
khác được, Mạnh Phi Vũ đã nói qua, nơi này không có nam tử mang thai,
nếu bị người khác biết được, sẽ có rất nhiều phiền toái.
Cho nên, Tử Uyên chính là im lặng, không để ý đến người bên ngoài ,
nghĩ là, có lẽ người bên ngoài nếu biết trong nhà không có người thì sẽ
tự động rời đi.
Nhưng là, cái người gõ cửa kia không chỉ không đi, ngược lại bắt đầu phá cửa!
Bọn họ muốn làm cái gì!
Tử Uyên cả kinh, cầm lấy điện thoại di động liền gọi cho Mạnh Phi Vũ.
Nhưng là điện thoại lại chậm chạp không có ai tiếp, mà phía sau, tên
người lạ đã mở cửa vào được, hơn nữa, không phải chỉ một người, mà là
một nhóm người.
Tử Uyên rất nhanh đi đến hướng tủ quần áo, phủ thêm một cái áo gió
màu đen mà Mạnh Phi Vũ cố ý vì hắn chuẩn bị, hắn không thể để cho người
khác nhìn thấy hắn mang thai !
“Các ngươi muốn làm cái gì?” Tử Uyên bình tĩnh nhìn vào một người nam nhân âm lãnh đi ở phía trước, đằng sau là 8,9 đại nam nhân khác người
nào người nấy thân thể cao lớn, tất cả là một thân hắc y, rõ ràng không
phải người tốt.
“Lão đại, chúng ta tra ra được chính là người này .” Một người nam
nhân chỉ vào Tử Uyên rồi nói với nam nhân đứng ở phía trước .
“Ân, mày chính là bạn trai của Mạnh Phi Vũ ?” Ngữ khí của nam nhân này có chút âm lãnh, làm cho người nghe thực không thoải mái.
“Các ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?” Tử Uyên cau mày, tự nói cho
chính mình phải bình tĩnh, điện thoại trong tay cũng liên tục gọi cho
Mạnh Phi Vũ ……
****