Băng Phi

Chương 14: Chương 14: Quân cờ?




“Đại tỷ , ngươi tìm ta có việc gì?”

“Cũng không có gì chỉ là cùng ngươi hàn quyên tâm sự.”

Hàn quyên tâm sự? Chỉ sợ không đơn giản như vậy . Mặc kệ nàng ta là có ý gì miễn đừng đụng đến mấu chốt của nàng là được .

Lãnh Ngọc Diệp hai tay nắm lấy hai tay của nàng , ánh mắt có chút ảm đạm

“Tứ muội , ta biết ngươi từ nhỏ đã chịu nhiều ủy khuất , bất quá bây giờ đã gả sang Duệ Vương phủ phải hảo hảo sống tốt , ta thấy Duệ Vương gia đối với ngươi rất tốt .” Được một nam nhân thật tâm thích mình là chuyện hạnh phúc đến cỡ nào , ngay cả nàng tuy được ngàn vạn ân sủng nhưng Hoàng đế chưa chắc đã thật tâm yêu nàng . Nàng thật không cam tâm , đường đường Đại tiểu thư Lãnh gia luôn được người người tôn kính mà ngay cả tình yêu của nam nhân mình thích cũng không chiếm được , mà nàng ta chỉ là nghiệt chủng của tiện nhân kia sinh ra mà lại được Duệ Vương gia yêu thích .

Lãnh Ngọc Diệp này thật sự rất biết diễn trò , nếu cùng với Thượng Quan Lăng Phong xuất hiện ở hiện đại chắc chắn sẽ trở thành một đôi kim đồng ngọc nữ a . Đáng tiếc Thượng Quan Lăng Phong bây giờ là phu quân của nàng mặc dù hữu danh vô thực nhưng cũng không cho phép nữ nhân khác chạm vào hắn , nàng chính là ưa sạch sẽ nhaz .

“Chúng ta cùng lắm chỉ là quân cờ cho nam nhân đùa giỡn , thân là Đại tỷ ta cũng hảo hảo báo cho ngươi biết tốt nhất nên giữ lấy mình nếu không có ngày chết cũng không hay .”Nàng ta vội đứng dậy , ánh mắt lạnh lẽo nhìn nàng rồi xoay người đi ra cửa , trước khi rời khỏi còn buông một câu “Duệ Vương gia đang đợi ngươi ở Nam sương phòng , nếu không muốn ngay cả chỗ dựa duy nhất này của ngươi mất đi tốt nhât nên tranh thủ thêm thời gian của ngươi cùng hắn đi .”

Trên đường trở về Nam sương phòng , trong đầu nàng luôn suy nghĩ ý tứ trong lời nói của Lãnh Ngọc Diệp là gì ? Chỗ dựa duy nhất ? là hắn sao?

“Vương phi đang suy nghĩ gì mà thất thần vậy ?” Nàng vẫn luôn suy nghĩ nên không biết đã đến phòng của mình lúc nào , chỉ thấy Lăng Phong hắn cả người tựa vào cửa , hai tay khoanh ở trước ngực .

“Ta …… không có gì , mà sao ngươi lại ở đây ?”

“Ta vì sao không được ở đây , nương tử ở đây chẳng lẽ vi phu thì không được?”

Phải a , nàng suýt quên mất hắn cùng nàng là vợ chồng , nhưng chẳng lẽ thực sự phải chung phòng , còn chuyện kia …..mặt nàng có chút ngượng ngùng cùng hổ thẹn . Biểu hiện này của nàng làm cho hắn không khỏi nhịn cười , cái tiểu nữ nhân này là đang nghĩ cái gì đây . Ta cũng không định chạm đến nàng a .Rốt cuộc nàng cùng hắn ngủ chung giường tuyệt không làm gì khác một đêm yên bình cứ thế trôi qua .

Sáng hôm sau , Lãnh Ngọc Tâm tìm đến Lãnh Ngọc Diệp kể lể chuyện nàng bị Lãnh Ngọc Băng phế võ công chỉ thấy nàng ta nói nhỏ với Lãnh Ngọc Tâm vài câu liền làm nàng ta im lặng không dám nháo . Nàng cũng không muốn quản , chuyện đến cứ đến .

Mấy ngày liên tiếp nàng rất nhàn nhã sống trong Lãnh phủ , còn về Lãnh Ngọc Diệp đã sớm hồi cung , trước khi đi còn liếc nhìn nàng một cái , nàng cũng chẳng buồn để ý. Nhưng có điều lạ là Nhị phu nhân từ hôm nàng trở về đến giờ vẫn không có xuất hiện , rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?

“Nhu Nhi , ngươi đi hỏi xem Nhị phu nhân hiện đang ở đâu .”

Nhu Nhi nghe xong lập tức rời đi , một khắc sau nàng ta quay trở lại trên mặt có chút tái nhợt . Nguyên lai là Nhị phu nhân mấy ngày qua bị Đại phu nhân hành hạ , hiện tại đem nàng nhốt ở Mai Hương viện ,lấy cớ có bệnh không thể ra ngoài liền làm người khác không nghi ngờ . Khá lắm lợi dụng lúc nàng không có ở Lãnh phủ khi dễ mẫu thân của nàng , tuy nói thân xác là của Lãnh Ngọc Băng nhưng nàng cũng đã xem Nhị phu nhân như mẹ ruột của mình.Dám khi dễ người của nàng ,xem ta thế nào thu thập ngươi Đại phu nhân !

Còn đang suy nghĩ như thế nào đối Đại phu nhân , một vòng tay ôm lấy nàng , hơi thở này rất quen nha .

“Vương phi , nàng còn đang suy nghĩ cái gì .Có phải đang nhớ ta?”

“Thối Vương gia , ngươi bớt mơ tưởng đi . Ta mới không thèm nhớ ngươi .”

Cái tên thối Vương gia này rãnh rỗi không có gì làm liền thường xuyên tìm nàng nói nhảm .Nhìn đi nhìn đi thị huyết cái gì ? Không lưu tình nữ nhân cái gì ? Lời đồn chân chính là giả mà , nhìn hắn bây giờ chỗ nào thị huyết ? Chỗ nào không lưu tình nữ nhân ?

“Vương phi , nàng thật không nhớ ta ?”

“Sẽ không , ta còn đang nghĩ như thế nào chỉnh người .”

“Chỉnh người ? Sẽ không là Đại phu nhân ?”

“Uy , ngươi làm sao biết ?”

“Ta làm sao không biết , bất quá nàng không cần suy nghĩ nữa , Nhạc mẫu ta đã đưa về , còn Đại phu nhân mệnh nàng ta còn dài a lúc này không thể có chuyện .”

“Ngươi , thối Vương gia , luôn phá hỏng chuyện tốt của bổn cô nương .”Nàng còn định chỉnh nàng ta cho đến chết , thối Vương gia này nói nàng ta không thể có chuyện nhưng nàng cũng không tính bỏ qua a . Thù này nàng ghi , quân tử báo thù mười năm chưa muộn huống hồ nàng là nữ tử không phải quân tử , có câu nữ nhân và tiểu nhân là khó đối phó nhất .

Mấy ngày gần đây , hắn không có kêu nàng trở về Vương phủ còn nói có thời gian tranh thủ cùng Nhạc mẫu tâm sự , nếu bỏ lỡ chỉ sợ sau này muốn cũng không thể gặp . Lời nói của hắn là có ý gì ? Nghe qua giống như lời của Diệp phi từng nói , rốt cuộc phía sau còn có âm mưu gì ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.