Ami tỉnh dậy, đầu óc cô quay cuồng chóng mặt, cổ họng khô rát, cô quan sát một lúc mới nhận ra đây là phòng mình, vậy là đầu cô lúc này chất đống câu hỏi, cô nhớ đến chuyện tối qua.
“Yoongi?... Anh ấy đưa mình về??”
“Sao anh ấy lại...?”
Vừa mở của phòng bước ra, Ami thấy Yoongi nằm dài trên ghế sofa, cô nhìn ngoài cửa sổ trời vẫn còn mưa. Ami ngạc nhiên khi thấy anh trong nhà mình. Một phần quần áo anh bị ướt, cà vạt anh sọc sệt. Cô bước nhẹ đến chỗ anh, nhẹ nhàng đưa tay tháo cà vạt trên cổ anh ra, vuốt nhẹ mái tóc của anh, cô áp tay lên má anh, khẽ ôn nhu hôn lên môi anh, gần quá tim cô đập nhanh. Vội vàng rời đi vì sợ anh phát hiện, không may cổ tay cô bị lực mạnh kéo lại.
Lần này còn gần hơn lúc nãy, không khí im lặng chỉ nghe nhịp tim đập nhanh của cô, mặt cô đỏ ửng, hai tay cô chóng lên bờ ngực săn chắc của anh giữ khoảng cách. Ami bật dậy, định bỏ chạy thì anh lên tiếng:
- Hôn anh rồi bây giờ không định chịu trách nhiệm à!!!
- C... Chịu trách nhiệm??
Anh mỉm cười đi đến chỗ cô, im lặng nằm trong vòng tay anh. Và thật nhẹ nhàng, sự dịu dàng của Min Yoongi cuối cùng cũng đã dành cho cô. Đã nhiều lần anh nghĩ đến chuyện bàn với gia đình về chuyện hôn ước giữa anh và cô gái kia. Anh nghĩ đến lúc anh sẽ nói chuyện lại với hai bên gia đình về hôn ước vốn không có tình yêu này.
- Ami, tình yêu 10 năm em dành cho anh, bây giờ anh xin đáp trả!!
--------------------
- Hếc rồi:v chap này tuôi tự thấy mình nhạt:3 mấy má cho tuôi thêm chút muối:>>