#BooMew
Trong thang máy.
Đỗ Dương Xuân Hy và Khổng Bắc Trình luôn im lặng, nhưng ánh mắt của Khổng Bắc Trình, từ đầu đến cuối vẫn luôn đặt vào Đỗ Dương Xuân Hy.
Đỗ Dương Xuân Hy bị nhìn đến không chịu nổi nữa, hai mày cô nhíu chặt ngẩng đầu nhìn Khổng Bắc Trình hỏi.
Anh nói đi chủ tịch Khổng, anh đến Đỗ Thị là có việc gì?
Như em thấy anh đến để khảo sát thực tế. Khổng Bắc Trình thích thú đáp.
Khảo sát thực tế? Hôm qua vừa đến thành phố G, hôm nay liền đi đến Đỗ Thị khảo sát, anh cũng thật là siêng năng nha. Đỗ Dương Xuân Hy nghiến răng nghiến lợi nói.
Khổng Bắc Trình im lặng, nhìn Đỗ Dương Xuân Hy tiếp.
Anh đừng dùng cái ánh mắt đó nhìn tôi. anh là là chủ tịch của Khổng Thị, vì cái hạng mục dự án to lớn đó nên cô nhịn nhưng cái ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cô của anh ta, làm cô không nhịn được nữa.
Khổng Bắc Trình nhướng nhướng mày.
Ánh mắt đó là ánh mắt gì?
Anh...
Xuân Hy, em không thấy tôi rất quen thuộc hay sao? nhìn nhìn số tầng đang hiển thị phía trên, Khổng Bắc Trình khẽ hỏi.
Đỗ Dương Xuân Hy cũng không giả vờ giả vịt, môi cô nhếch lên, nhìn chằm chằm Khổng Bắc Trình không nhanh không chậm nói.
Hmm anh thật giống với vị TRAI BAO tuấn soái mấy năm trước của tôi nha. cô cố ý nhấn mạnh từ ' TRAI BAO '. Thật ra chuyện mấy năm trước cô cũng chẳng nhớ gì nhiều, nhưng đêm qua cô cố nhớ thì có nhớ là có đưa tiền cho tên đàn ông cùng cô ăn nằm đó.
Hứ... nhận tiền thì gọi là trai bao thôi.
Khổng Bắc Trình nghe Đỗ Dương Xuân Hy nói như vậy, môi mím chặt lại nhìn chằm chằm cô.
Thì ra cô ấy nhớ... tốt lắm tiểu bảo bối... trong lòng em nếu xem tôi là trai bao thì đừng trách tôi.
Khổng Bắc Trình nhìn thang máy, biết rõ còn một lúc nữa mới đến tầng cao nhất của Đỗ Thị, anh hung hăng nắm chặt lấy tay của Đỗ Dương Xuân Hy.
Em lặp lại lần nữa xem?
Anh... anh muốn làm gì? Đỗ Dương Xuân Hy bị nắm chặt hai cánh tay, hai mắt cô trừng to hoảng sợ nhìn Khổng Bắc Trình hỏi.
- ----------------------
Bão 3/20 chương.