“ Chào cô! Mời cô ngồi. “ nhìn thấy gương mặt trắng bệt non nớt của Đỗ Dương Xuân Hy, Lâm Hà Quân biết, chắc chắn là do Khổng Bắc Trình, Boss của anh dọa rồi.
Đỗ Dương Xuân Hy gật nhẹ đầu, giật giật tay ra khỏi lòng bàn tay của Long Điền Quân ngồi xuống.
Long Điền Quân cũng theo đó ngồi xuống.
Đỗ Dương Xuân Hy nhìn nhìn Khổng Bắc Trình, mặt hơi bất an một chút.
Khổng Bắc Trình cũng nhìn Đỗ Dương Xuân Hy, sau đấy anh liếc nhìn bốn cục thịt đang cúi đầu vẽ rồng vẽ rắn gì đó im lặng.
Anh thở hắc một hơi lạnh giọng nói.
“ Bắt đầu đi. “
Đỗ Dương Xuân Hy gật nhẹ đầu đứng dậy xoay người nghiêng nghiêng, trên tay cầm điều khiển máy chiếu mở lên.
Khác với dáng người cùng gương mặt của cô, hai mắt sáng ngời cùng giọng nói mềm mại dịu dàng của mình, Đỗ Dương Xuân Hy không còn lo lắng như lúc nãy mà thay vào đó là sự tự tin.
Cô nói ra từng chi tiết của tài liệu mà cô làm ra có liên quan cũng như gắng bó ra sao với hạng mục.
Nói và nói, Đỗ Dương Xuân Hy nói đến tự đưa ra ví dụ rồi bật cười, không chỉ làm cho người nghe không chán, còn tạo ấn tượng rất tốt cho người nghe, khiến người nghe phải cùng cô suy nghĩ đến cái diễn cảnh cô đang đưa họ đến đó.
Trong khi phòng họp không ngừng vang lên tiếng cười cùng giọng nói của Đỗ Dương Xuân Hy và các thư ký trợ lý của Khổng Bắc Trình.
Thì Khổng Bắc Trình lại đang chăm chú nghe, nhưng mắt lại nhìn chằm chằm cô chứ không hề nhìn về hướng máy chiếu đang phát kia.
Mày anh không tự chủ nhíu nhíu lại, trong lòng ngày một khó chịu.
Khổng Bắc Trình không ngừng tự hỏi.
“ Đỗ Dương Xuân Hy ngọt như vậy để làm gì? “
“ Đỗ Dương Xuân Hy là tiểu bảo bối, là mẹ của các con anh. “
“ Có nên hay không bắt cóc cô về giấu, chứ giọng nói ngọt ngào dịu dàng như vậy anh thật không muốn cho bất kì ai nghe thấy. “
“ Rõ ràng cô là của anh, vì sao còn cười cười nói nói như vậy!? “
Khổng Bắc Trình chịu đựng đến sắp phát điên rồi, anh hít một hơi sâu lạnh giọng nói.
“ Dừng lại đi. “
Nụ cười trên khuôn mặt của Đỗ Dương Xuân Hy chợt cứng đờ. Cô làm sai gì hay sao? Tim cô đập thình thịch lo lắng.
Như nhìn ra tiểu bảo bối bị dọa sợ, Khổng Bắc Trình “ khụ “ ho khan một tiếng nói.
“ Chúng ta sẽ bắt đầu ký kết hợp đồng, hợp tác vui vẻ. “ anh đứng dậy, vươn tay ra.
Đỗ Dương Xuân Hy hai mắt trừng to, sau đó vội vàng đi về hướng Khổng Bắc Trình, đôi tay nhỏ bé của cô cũng vươn ra, nắm lấy tay của Khổng Bắc Trình, Đỗ Dương Xuân Hy tươi cười rạng rỡ nói.
“ Hợp... hợp tác vui vẻ. “