#BooMew
Phòng họp.
Khổng Bắc Trình nhìn Đỗ Dương Xuân Hy rời đi, mày anh chỉ nhướng nhướng mà không hề tức giận.
Anh chỉ thở hắc một hơi ngồi yên bất động và không hề có ý định rời đi.
Lâm Hà Quân nhìn Khổng Bắc Trình vẫn còn ngồi đó khẽ hỏi.
Boss... anh không định trở về khách sạn sao?
Ngồi đây cho nóng đít cái đã.
A?! Lâm Hà Quân không hiểu nhìn Khổng Bắc Trình thắc mắc.
Không Bắc Trình dựa vào ghế, khẽ nói.
Biết bao lâu mới trở lại đây ngồi, nên giờ phải ngồi cho ghi đậm dấu ấn.
Nhưng giám đốc Đỗ cũng không hề thấy Boss. Lâm Hà Quân vô tình nói, nói xong anh vội vàng bịt miệng lại thầm mắng mình lắm chuyện.
Khổng Bắc Trình không giận mà nói.
Trong góc có camera. Khi Hy Hy muốn nhìn tôi là có thể xem lại camera nha.
Lâm Hà Quân há hốc mồm kinh ngạc. Boss anh là yêu đến sinh lú trong truyền thuyết lần hai đây mà. Cứ nhìn thứ xem... làm gì có người nào lại có thể nói như vậy chứ.
Khổng Bắc Trình ngồi đấy thật lâu thật lâu, ngay cả Lâm Hà Quân cũng đứng đợi đến mỏi chân mà ngồi xuống đợi tiếp. Tầm một tiếng sau, Khổng Bắc Trình và Lâm Hà Quân mới đi ra.
Khổng Bắc Trình vừa bước ra khỏi phòng họp, liền thấy bốn cục thịt đang đứng trước mặt Đỗ Dương Xuân Hy nói gì đó.
Đỗ Dương Xuân Hy và bốn cục thịt nghe thấy tiếng mở cửa cũng xoay đầu nhìn, Đỗ Dương Xuân Hy thấy người bước ra từ phòng họp không ai khác chính là tên đàn ông cưỡng hôn cô lúc sáng, chủ tịch Khổng Thị, Khổng Bắc Trình thì mày xinh đẹp khẽ nhíu lại.
Khổng Bắc Trình đi đến hướng Đỗ Dương Xuân Hy và bốn cục thịt, anh nhanh chóng cười nhẹ, xoa nhẹ đầu Đỗ Đức Trí nhìn Đỗ Dương Xuân Hy nói.
Không ngờ chúng ta lại có duyên đến thế.
' CÓ DUYÊN??? ' Lâm Hà Quân trong lòng kêu lên một tiếng.
Boss ơi anh có biết dùng từ không? Anh ở công ty của Đỗ Thị, anh bước ra từ phòng họp đã sớm tàn từ một tiếng trước và nói với giám đốc của Đỗ Thị là có duyên!!! OMG Boss ơi... vô tình gặp ở đâu đó thì người ta còn dùng từ có duyên chứ gặp ngay vị trí cũ mà là nơi làm việc của người ta dùng từ có duyên thì hơi bị.... à ừm... không thích hợp nha.
Đỗ Dương Xuân Hy nhìn Khổng Bắc Trình, cô cười như không cười.
Chủ tịch Khổng còn chưa đi? Hay là đợi đi ăn cơm cùng chúng tôi hay sao?
- ---------------------
Bão 12/20 chương.