#BooMew
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu chặt mày, không nhanh không chậm trả lời tin nhắn.
Xuân Hy: “ Có mơ cũng không đẹp như vậy! Tôi không biết anh là ai, nhưng đừng tùy tiện nói bất cứ điều gì vô căn cứ! Chó cắn bậy thì cũng chỉ là chó cắn bậy. “
Đúng vậy! Đừng vội vì vài ba câu nói ngon ngọt của anh ta mà khiến cô mê đắm, cũng đừng nghĩ anh ta là thật lòng khi anh ta đã thấy có tận bốn đứa con.
Là một người đàn ông, vấn đề nối dòng đã là một chuyện rất rất quan trọng. Yêu nhau, theo đuổi nhau khi chưa biết đến sự hiện diện của bọn trẻ còn chấp nhận được ngoài ra thì không... Vì họ có thể vì con cái mà yêu một người không từng quen biết.
Thật sự, có lẽ Đỗ Dương Xuân Hy rất triết lí cũng như nghĩ nhiều cũng tốt nhưng cô đang oan uổng Khổng Bắc Trình.
Khổng Bắc Trình vui mừng khi có tận bốn cục thịt, nhưng anh vui mừng hơn là có thể tìm được cô.
Mấy năm qua, anh đỗ biết bao nhiêu công sức chỉ để tìm cô... cuối cùng cũng thành sự thật.
Khổng Bắc Trình đọc tin nhắn, mày anh nhíu lại hít một hơi sâu.
Có lẽ Đỗ Dương Xuân Hy đang hiểu lầm anh rất nhiều chuyện đây mà.
Không lẽ anh bắt cô về ăn sạch sẽ? Chứng minh cho cô biết! Chỉ có cô mới khiến anh “ cương cứng “ cũng chỉ có cô mới làm anh điên đảo tìm kiếm suốt mấy năm qua?
Một đêm trôi qua, nhắn với nhau chỉ vài ba câu nhưng cả anh và cô đều có chuyện cần nói...
- --
Sáng hôm sau.
Khi Đỗ Dương Xuân Hy thức dậy thì mới phát hiện bản thân cô thế mà lại ngủ quên trên bàn làm việc?
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu chặt mày, cảm giác nhức mỏi truyền khắp cơ thể khiến cô không nhịn được mà thở hắc một hơi.
Cô đứng dậy đi về hướng chiếc giường nhỏ của bốn cục thịt, môi giương lên khi nhìn thấy bốn đứa bé vẫn còn ngủ say.
Đỗ Dương Xuân Hy đi về hướng phòng tắm, đóng chặt cửa vệ sinh cá nhân.
Sau lại đi xuống dưới phòng khách ăn sáng.
“ Ba mẹ. “
“ Qua đây ngồi ăn đi con. “ Dương Quỳnh Như nhìn thấy Đỗ Dương Xuân Hy vội vàng gọi.
Đỗ Dương Xuân Hy ngồi xuống.
Đỗ Khắc Thanh nhìn Đỗ Dương Xuân Hy một lúc nói.
“ Hy Hy... “
“ Sao đấy ba? “ vừa ăn vừa hỏi.
“ Lúc sáng ba nhận được điện thoại của chủ tịch Khổng Thị. “
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu mày.
Đỗ Khắc Thanh lại nói.
“ Người ta yêu cầu con đến Khổng Thị làm việc trong ba tháng. “
“ Cái gì? Vì sao? “
“ Chuyện này ba cũng không rõ, người ta chỉ nói “ Trao đổi giám đốc. “ “
“ Có phải không đi là không được không? “ Đỗ Dương Xuân Hy nhíu mày hỏi.
Đỗ Khắc Thanh gật đầu.