Editor: Yang Hy
7.
Giang Tịch là cửa hàng phó, hôm đó khách hàng lớn ám chỉ muốn có WeChat, cậu nghe hiểu chứ, nhưng công ty quy định lúc đi làm không được dùng điện thoại, thân là cửa hàng phó lại càng phải làm gương, cho nên trong tình thế cấp bách đó cậu chỉ có thể xé một tờ giấy ghi lại số điện thoại của mình.
Dù sao cũng là khách hàng lớn mà, có thể đáp ứng được yêu cầu thì cố hết sức thôi.
Sau đó hai người đã thuận lợi thêm WeChat, bình thường cũng chỉ có khách hàng tìm cậu hỏi một vài vấn đề, hôm nay là lần đầu tiên cậu chủ động thể hiện sự tồn tại của mình trước mặt khách hàng, cậu thả like cho bức hình được chụp không đẹp một tí tẹo nào, hoàn toàn là nhờ cái mặt chống đỡ hết bức ảnh.
Giang Tịch: Đây là mắt nhìn của trai thẳng à, nhưng mà người kia vẫn rất đẹp trai, thôi like một cái đi.
8.
Chu Quý Niên kích động tới nỗi suýt đá sưng ngón chân vì một cái like, cậu rất muốn hỏi xem Giang Tịch like là có ý gì, có phải là cảm thấy anh đẹp trai không.
Nhưng Chu Quý Niên đã kìm lại, bởi vì người ta ngại.
Càng gần đến thứ bảy, anh lại càng háo hức.
Mỗi ngày anh đều phải thay một bộ đã mua ở ZA, sau đó kêu người anh em chụp cho mình một bức để đăng lên vòng bạn bè.
Giang Tịch cũng thả like mỗi ngày, dù là sớm hay muộn, nhưng vẫn không bao giờ để lại bình luận.
Cũng không có lén nhắn cho cậu để giao lưu tình cảm.
Chu Quý Niên thấy vừa vui vẻ lại vừa mất mát, bọn họ có tương tác nhưng mà ít quá đi à.
Người anh em thấy vậy lại bày cho anh mánh khác.
“Ông có thể dùng mấy bộ đã mua ở ZA để hỏi cậu ta cách phối đồ thế nào, rồi trực tiếp gửi ảnh chụp qua cho cậu ta, vậy thì cậu ta không thể chỉ like nó nữa rồi.”
Chu Quý Niên cảm thấy chiêu trò của người anh em quá tuyệt vời, vì thế liền mời cậu ta uống một cốc trà sữa Hương Phiêu Phiêu năm tệ.
Buổi chiều sau khi tan làm, Chu Quý Niên lôi khoảng chục bộ đồ mới mua ở ZA ra treo và quay video gửi cho Giang Tịch.
Anh hỏi cậu có thể giúp mình phối đồ hay không, bởi vì anh không biết mặc thế nào.
Khi đó Giang Tịch còn chưa có tan làm, Chu Quý Niên ôm điện thoại ngồi trên sô pha, đợi từ lúc trời còn mờ sáng tới khi đêm đen chìm xuống luôn.
Đến lúc Giang Tịch mở điện thoại ra thì đã mười một giờ rồi, cậu thấy tin nhắn mà Chu Quý Niên gửi lúc sáu giờ chiều, vội vàng nhắn xin lỗi rồi mới tan làm, sau đó còn nhắn vài cách phối màu cho anh.
Nhưng mà Chu Quý Niên đang ngủ trên sô pha đã quên cắm sạc điện thoại, lúc này nó tắt máy rồi nên anh không biết Giang Tịch đã trả lời tin nhắn của mình.
Ở bên kia, mãi đến khi về nhà Giang Tịch cũng chưa nhận được tin nhắn, trong lòng cậu thấy lo lắng không thôi, cũng không biết Chu Quý Niên đã ngủ rồi hay là giận nữa.
Cả một ngày làm việc mệt mỏi, Giang Tịch tắm rửa xong liền nằm bẹp trên giường không muốn nhúc nhích.
Cậu nhìn trần nhà ngẩn ngơ cả một hồi, cuối cùng thở dài, vẫn lấy điện thoại ra, cẩn thận xem lại đoạn video mà Chu Quý Niên gửi, cậu còn chụp lại từng cái rồi chơi trò ghép hình, giúp Chu Quý Niên phối thành mười phương án khác nhau.
Làm xong việc, Giang Tịch lại ngã gục xuống giường.
Mong rằng sớm mai khách hàng lớn thức dậy thấy cậu tận tình như vậy sẽ không giận, có thể tiếp tục tới cửa hàng mua quần áo.
9.
Nhận được phương án phối đồ đầy dụng tâm của Giang Tịch, Chu Quý Niên hận một ngày không thể thay ba bộ quần áo.
Người anh em gợi ý cho anh mỗi ngày trước khi ra ngoài có thể gửi một bức ảnh chụp cho Giang Tịch, như vậy có thể lấy lý do phản hồi hiệu quả của việc mặc thật để giao lưu thêm với Giang Tịch.
Chu Quý Niên đã tiếp nhận gợi ý này, và mời người anh em uống một cốc trà sữa mười tệ.
Vì thế Giang Tịch đã nhận được những bức ảnh chụp đứng trước gương toàn thân của Chu Quý Niên với bồ đồ mà cậu phối giúp anh trong ba buổi sáng liên tiếp.
Giang Tịch:...
Ngày thứ tư, Chu Quý Niên hẹn người anh em của mình đến văn phòng để quánh lộn.
Người anh em: “Mịa kiếp! Ông làm gì dợ!”
Chu Quý Niên xụ mặt, cảm thấy vô cùng đau thương: “Rõ ràng ông nói gửi ảnh là có thể giao lưu mà! Nhưng mỗi ngày cậu ấy đều chỉ thả like cho tui thôi à!”
Người anh em: “?”
Người anh em: “Ông nói chuyện riêng với người ta mà sao thả like được? Làm gì có chức năng này chớ!”
Chu Quý Niên mở điện thoại ra rồi đưa cho cậu ta xem.
Sau đó người anh em thấy, ba ngày liên tục, sau khi Chu Quý Niên gửi ảnh chụp, Giang Tịch đều chỉ nhắn lại một biểu tượng cảm xúc.
Cờ rút - Tịch:【(ngón tay cái)】
...
Tác giả có lời muốn nói:
Người anh em: Ủa kìa...
Updated - 13/06/22