Khu rừng khởi nguyên, lúc này đã có hơn hai mươi vạn yêu thú tập trung khiến cho nhiều tông môn phát hiện.
Thông tin nhanh chóng được lan truyền ra, các tông môn gần đó bắt đầu xây các bức tường phòng ngự. Một số tông môn nhỏ còn di chuyển sang chỗ khác.
Thiên Hoàng nhanh chóng điều động quân lực để ngăn chặn thú triều. Các tòa thành gần khu rừng bắt đầu đóng tất cả các cửa thành không cho người ra vào.
Lúc này, trong nhiều chỗ vắng của các tòa thành, có một số người xuất hiện, bọn họ biến thành yêu thú và trốn ra khỏi thành.
Thiên Tai nhanh chóng nhận được tin, nó liền cho phát động thú triều. Ý nghĩ của nó rất đơn giản, nếu giờ không tấn công thì quân đội của loài người sẽ tấn công trước, nắm quyền chủ động.
Giao tranh nhanh chống bộc phát. Đàn yêu thú đông đảo không ngừng tấn công, con này chết thì con khác sẽ tiến lên. Quân đội của Thiên Hoàng nhanh chóng xuất hiện thương vong. Mặc dù quân đội rất cường hãn, mỗi một người bên trong đều có thể đánh bại hai đến ba con yêu thú nhưng số lượng yêu thú rất nhiều, không hề có thời gian cho bọn họ nghỉ lấy sức.
Quân đội nhanh chóng lui về, bọn họ chạy vào các tòa thành, sử dụng cách đánh từ xa để ngăn chặn yêu thú.
Nhưng bọn họ đã đánh giá thấp sự điên cuồng của chúng, yêu thú nhanh chóng đạp lên xác của các con đã chết mà tiến lên, không hề sợ hãi.
Lúc này, có đội quân năm ngàn người bước ra, tất cả đều là nguyên anh tu sĩ, bọn họ nhảy vào đàn yêu thú, đại sát tứ phương. Số lượng yêu thú nhánh chóng giảm đi, Thiên Tai đã không nhịn được nữa, nó gầm lên một tiếng.
Âm thanh vang lên đánh mạnh vào tai của từng người, bọn họ cảm thấy choáng váng đầu óc, một số người đôi tay còn chảy ra máu. Nhân cơ hội này, Thiên Tai nhanh chóng nào vào đội quân, bắt đầu tàn sát.
Lấy lại tinh thần, bọn họ bắt đầu tản ra, bao vây Thiên Tai.
Bọn họ bắt đầu tấn công liên tục nhưng Thiên Tai không hề sợ hãi, các đòn tấn công rơi vào cơ thể nó không để lại dấu vết gì, nó tiếp tục tàn sát. Nguyên bản cơ thể của yêu thú ngũ giai không thể chịu nhiều nguyên anh cùng tấn công một lần nhưng Thiên Tai thì khác. Công pháp nó cải tạo có thể đoạt linh tính trời đất, bồi bổ bản thân nên đã mang theo một tin thiên địa đại đạo, từ đó nhục thân của nó trở nên mạnh mẽ.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì nó có thể dùng nhục thân để phá tan mọi thứ, lấy lực chứng đạo.
Các tu sĩ nguyên anh nhanh chóng nhận ra điều này, bọn họ nhanh chóng lui về trong thành, tử thủ ở đây. Lúc này, trong thành truyền đến tiếng la hét của dân cư, một con mãng xà cực kỳ lớn đang tàn sát dân cư.
- Chết tiệt, nó từ đâu ra chứ?
Một binh lính hét lên. Các tu sĩ nguyên anh nhanh chón bao vây lấy mãng xà và giải quyết nó.
Nhưng họ không ngờ đến lẻn vào những toàn thành không phải chỉ có một. Nhiều người dân vốn dĩ đang chạy chốn bỗn nhiên quay lại, bọn họ biến hình thành yêu thú, tấn công các tu sĩ khiến bọn họ bất ngờ, trở tay không kịp.
Lúc này, một tiếng gầm lại vang lên, các yêu thú bên ngoài toàn thành bỗng tấn công mãnh liệt. Chịu sực ép từ cả hai phía trong và ngoài, quân đội nhanh chóng thất thủ, tòa thành bị sụp đổ, yêu thí tràn vào, bắt đầu tàn sát dân thường.
Thông tin nhanh chóng được truyền ra, các tòa thành lân cận liền rơi vào khủng hoảng, nhiều người bắt đầu dẫn theo người thân và của cải bỏ chạy qua các tòa thành khác.
Thiên Hoàng nghe được thông tin liền nhíu mày, bắt đầu điều động lượng lớn quân đội ngăn chặn thú triều.
Nhờ quân đội, nhiều tòa thành được giữ vững, bọn họ bắt đầu truy tìm những kẻ khả nghi có thể là yêu thú. Chuyện đã đến nước này nếu vẫn không biết có yêu thú lẻn vào thì bọn họ bỏ cuộc cho yêu thú ăn đi là vừa.
Lúc này, Thiên Tai lại hành động. Nó đem công pháp truyền cho yêu thú để bọn chúng nhanh chóng đột phá.
Một tháng sau, cuộc chiến vẫn đang trong thể giằng co. Nhưng lúc này, số lượng yêu thú đã hơn bốn chục vạn, phần lớn đều đột phá tứ giai, nhục thân mạnh mẽ, bọn chúng lần nữa tấn công các tòa thành. Không cần mưu kế, chiến lượt, bọn chúng trực tiếp phá hủy các bức tường thành, cứ tiến thẳng về trước.
Nhiều tòa thành của loài người nhanh chóng bị thất thủ, con người nhanh chóng bị ép đến trung tâm của vương triều. Lúc này, nhiều tông môn bắt đầu ra tay, bọn họ từng người đêu mạnh mẽ vô cùng, bọn họ hiểu rõ đạo của mình, mỗi người đều có một đạo vận riêng, không như quân đội, được tập luyện từ nhỏ để có đạo giống nhau, dễ dàng điều khiển.
Các tông môn nhanh chóng ngăn chặn được bầy yêu thú, cuộc chiến diễn ra một tuần, tinh thần và thể lực của bọn họ rã rời. Nhưng đàn yêu thú đã bị tiêu diệt gần hết, máu chảy thành sông, thây chất thành núi.
Lúc này, Thiên Tai ra tay, nó tàn sát tất cả các tu sĩ trong tầm mắt, phá vỡ tường thành, dùng nhục thân mạnh mẽ của mình chặn mọi đòn tấn công của các tu sĩ.
Nó đã vào được tòa thành, tàn sát tứ phương, mọi người bắt đầu hoảng sợ, bọn họ bỏ chạy, giẫm đạp lên nhau.
- --
Trường Sinh nhìn cảnh này mà lòng rung lên. Cũng may hắn đã lường trước được việc này nên đã mang gia đình chạy trốn.
Trường Sinh nâng quyển sách lên, hắn bắt đầu viết: “ Yêu thú đã đột phá tứ giai từ lâu, im hơi lặng tiếng lẻn vào các tòa thành. Thiên cơ vẫn còn sống, phát động thú triều, một số tòa thành bị thất thủ. Nó truyền dạy công pháp, yêu thú trở nên mạnh mẽ, tấn công loài người. Tất cả các tòa thành nhanb chóng thất thủ. Lòng người hoảng sợ, nhân loại sắp sửa tuyệt diệt.”
Lúc này, Trường Sinh chú ý thấy trên trời có một người chậm rãi rơi xuống, một quyền ngăn chặn Thiên Tai.
Đó là Thiên Hoàng, đương kim Hoàng đế. Thiên Tai thấy vậy liền gầm lên, phát động tấn công. Phát hiện dị biến, các tông môn nhanh chóng cho người xem xét, có một số người cũng quay đầu nhìn.
Cuộc chiến nhanh chóng nổ ra, Thiên Hoàng bộc lộ tu vi của mình. Tu vi của Thiên Hoàng vượt trên cả nguyên anh, y đã tự đặt cho cảnh giới của mình là hóa thần.
Cuộc chiến diễn ra kịch liệt, Thiên Tai chiếm thế thượng phong nhờ vào nhục thân của mình.
Các tu sĩ muốn giúp Thiên Hoàng nhưng không được do cuộc chiến đã năm ngoài khả năng của bọn họ. Mọi người bắt đầu cầu nguyện chk Thiên Hoàng. Bây giờ y đã là niềm hi vọng của nhân loại, nếu y chết thì Thiên Tai sẽ không có địch thủ, nó sẽ tàn sát tất cả nhân loại.
Cuộc chiến nhanh chóng đi đến hồi kết, Thiên Hoàng chịu nhiều vết thương trong khi Thiên Tai chỉ bị những vết xước nhỏ. Mọi người bắt đầu chết lặng, bọn họ sợ hãi không ngừng cầu nguyện, Thiên Hoàng đã trở thành ngọn đuốc hi vọng cuối cùng của bọn họ.
Lúc này, Thiên Tai nhào đến cắn vào cánh tau của Thiên Hoàng. Nhưng không ai ngờ đến Thiên Hoàng lại cười, y nói:
- Cuối cùng cũng bắt được ngươi.
Trong tay còn lại của Thiên Hoàng bỗng xuất hiện những đốm sáng li ti, đốm sáng này nhanh chóng hóa thành ngọn lửa dữ dội đánh vào người Thiên Tai. Ngọn lửa bắt đầu đốt cháy da thịt nó, mặc cho nó dẫy dụa, Thiên Cổ vẫn không chịu buôn tay.
Ngọn lửa này là sức mạnh mới Thiên Hoàng vừa tìm được. Y cảm thấy cách con người chiến đấu quá đơn giản, chỉ dùng nhục thân đánh vào nhau, không khác dã thú nên y đã cho toàn bộ người tài trong thiên hạ trợ giúp y. Sau một năm nghiên cứu, bọn họ đã tìm ra cách sử dụng năng lượng để chiến đấu, Thiên Hoàng đã đặt tên cho cách này là thuật pháp.
Thiên Tai nhanh chóng mất đi sinh cơ, đến chết nó vẫn không hiểu tại sao ngọn lửa kia có thể giết mình.
Thiên Hoàng đã chiến thắng Thiên Tai, ngăn chặn thú triều, y đứng thẳng trên cái xác to lớn của Thiên Tai trước mặt.nhiều người, quần áo rách nát, đẫm máu, một tay đã bị phế đi.
Những tu sĩ cùng dân chúng xung quanh vui mừng, bọn họ nhìn về phía Thiên Hoàng, người hùng đã cứu sống nhân loại. Lúc này, linh hồn mọi người bắt đầu hoà vào nhau, năng lượng sinh ra bât đầu bay về phía Thiên Hoàng. Bọn họ kính nể y, kính nể vị vua của bọn họ nên năng lượng sản sinh từ linh hồn bọn họ đã bay về phía Thiên Hoàng.
Cảm nhận năng lượng trong cơ thể mình, các vết thương của Y nhanh chóng được phú hồi, cỗ năng lượng vẫn chưa kết thúc, nó phá tan cảnh giới hóa thần của y, đột phá cảnh giới mới.
Thiên Hoàng cũng không ngờ việc khiến mọi người quy tâm, kinh nể mình cũng có thể giúp minh đột phá.
- Từ giờ, ta sẽ gọi nó là công đức thành thần.