Đánh giá: 6.8/10 từ 5 lượt
Khổng Lập Thanh năm nay hai mươi bảy tuổi, qua nửa đời thấp hèn, bản
tính thành ra tự ti, hoặc giả bao năm qua chuyên bị đè nén khiến cô đặc
biệt thích ở nơi cao. Lúc đầu mua căn hộ này, khu nhà mới có tầng trệt,
diện tích sử dụng rộng hơn một chút. Nhưng cô cho rằng trong lòng đã
muốn mua phòng ở tầng cao, thì nhất định phải mua tầng cao. Cuối cùng cô chọn căn hộ trên tầng hai mươi tám, tầng cao nhất của tòa nhà.
Khổng Lập Thanh nhìn lại Khổng Kiến Huy có chút không hiểu. Khổng
Kiến Huy đành nói tiếp, ông ta không dám nhìn thẳng vào cô, quay đầu
nhìn vào góc tường: “Con còn có một đứa em trai, cho dù xưa nay ta không tốt với con, nhưng xin con hãy chăm sóc cho nó. Nó là người nối dõi của ta, con hãy nuôi dưỡng nó coi như trả cho ta ơn dưỡng dục. Nó mới có ba tuổi, coi như con nể tình ta là cha con, đừng để nó lại cho mẹ nó, bà
ta không phải người mẹ tốt.”
Khổng Lập Thanh không biết lúc nhỏ Khổng Vạn Tường đã gặp những
chuyện gì. Hai năm nuôi dưỡng thằng bé, Khổng Lập Thanh luôn kiên trì
giúp Khổng Vạn Tường hòa nhập cuộc sống mới, nhưng dường như kết quả
không như ý. Phần lớn thời gian thằng bé đều yên lặng như này, không hề
giống một đứa trẻ năm tuổi chút nào.
Bình luận truyện