Editor: Ngạn Tịnh.
Trong màn hình, chính là nhân viên đang làm việc tại chi nhánh của công
ty Nam Cung ở thành phố D. Anh ta đứng trước màn hình cung kính cúi đầu, tiếp
đó vừa tôn kính vừa sợ hãi nói: “Tổng giám đốc, toàn thể nhân viên đều đã có mặt,
20 thiết kế sư nổi tiếng của công ty Milan cũng đã chờ ở phòng hội nghị, chỉ
là, hội nghị thông báo một giờ chiều tiến hành, hiện tại đã qua 1 giờ 45 phút,
tổng giám đốc, có cần thông báo kéo dài không ạ?”
“Ừ!” Nam Cung Thấu lạnh nhạt đáp một tiếng, chưa từng biểu lộ gì nhiều:
“Thông báo xuống kéo dài thêm nửa tiếng nữa.”
Tiểu Ngư cũng đang đứng ở phía trước, không ngừng chảy mồ hôi.
Cô chạy quá chậm.... Cho nên kéo dài hội nghị của công ty Nam Cung!
Vì sao không lệnh cho mình gia tốc, còn ra lệnh cho cấp dưới kéo dài
thêm nửa tiếng, Thấu thiếu gia xã hội đen này, sẽ không lại âm hiểm muốn dùng
biện pháp sửa trị hay trừng phạt gì đó yêu cầu cô bồi thường đấy chứ?
“Nhưng tổng giám đốc, những người bên Milan đưa tới đều là thiết kế sư nổi
tiếng thế giới,” nhân viên của công ty Nam Cung chần chờ: “Hội nghị đã kéo dài
lâu như vậy, sợ kéo dài nửa tiếng nữa bọn họ có thể...”
“Nói bọn họ chờ trước cửa.” Thấu thiếu gia lên tiếng ngắt lời, giọng điệu
hơi lạnh lùng.
“Vâng, tổng giám đốc.”
Tắt chat webcam, Nhan Tiểu Ngư cảm thấy cả người đều căng thẳng, bởi vì
cô phát hiện, vừa rồi vì khẩn trương, chạy quá chậm, dẫn đến ùn tắc cả đám xe ở
đằng sau, khiến cho dân chúng vây xem bốn phía, phía trước cũng có anh cảnh sát
giao thông đi tới...
Cảnh sát giao thông ra dấu tay dừng xe, gõ một cái lên cửa xe, nói với
Nhan Tiểu Ngư: “Đồng chí, mời xuất trình bằng lái xe của cô ra.”
Tiểu Ngư đưa bằng lái xe của mình cho anh ta, anh cảnh sát giao thông
xem kỹ qua không thấy vấn đề, lại trả về chủ cũ: “Nếu kinh nghiệm đã có hơn một
năm, xin đồng chí hãy tăng nhanh tốc độ một chút, bởi vì tốc độ chạy xe của cô
đã tạo thành ùn tắc giao thông và...”
“Nhan Tiểu Ngư!” Thấu thiếu gia ở phía sau nhẹ lên tiếng, có phần không
vui: “Lái xe.”
Anh trai cảnh sát giao thông nghe phía sau có tiếng nói, lông mày cau lại,
quay về phía dưới cảnh cáo: “Vị tiên sinh này, ngài như vậy sẽ tạo thành tội cản
trở người khác, nếu vẫn cố ý, vậy thì tôi chỉ có thể tạm thời giữ xe của anh.”
Nói xong, liền cầm ống điện thoại bắt đầu đọc biển số xe vi phạm cho đội,
chuẩn bị viết giấy phạt. Nhưng không ngờ vừa báo hết số xe, liền nghe thấy đại
đội trưởng cảnh sát giao thông giật lấy điện thoại. Sau vài ba lời cảnh cáo,
anh trai cảnh sát giao thông khiếp sợ liếc nhìn chiếc xe, sau đó để điện thoại
xuống, trên mặt nở nụ cười: “Thì ra là Nam Cung tiên sinh, người đầu tư sửa đường
thành phố D, cứ lái chậm rãi, an toàn mới là quan trọng. Phía chúng tôi sẽ lập
tức giải tán người vây xem, nhanh chóng giải tỏa tuyến đường của Nam Cung tiên
sinh. Đây chỉ là kiểm tra theo lệ mà thôi, không có vấn đề gì, chậm mà an toàn.”
Nam Cung Thấu trầm giọng đáp một tiếng, ý bảo tiếp tục lái xe.
Đây là lần đầu tiên Nhan Tiểu Ngư không tuân thủ pháp luật mà phách lối
hoành hành ác bá, không khỏi gật đầu ý xin lỗi với anh trai cảnh sát, gật đến cổ
đều mỏi, mới đóng cửa sổ, tâm thần thấp thỏm tiếp tục đi về phía trước.
Đi được một lúc, khi Nhan Tiểu Ngư không tự chủ muốn nhấn chân phải gia
tăng tốc độ, nhưng mũi chân còn chưa dùng sức...
“Vội cái gì?”
Chỉ thấy Thấu thiếu gia mí mắt cũng không nâng, ra lệnh: “Lái chậm chậm
cho tôi.”
Tiểu Ngư sững sờ: “... Lái chậm chậm?”
Nhưng mà không phải hơn hai mươi thiết kế sư cấp thế giới của Milan và
toàn thể nhân viên công ty Nam Cung đều đang đợi ngài sao?
Mà không phải anh đã muộn họp rồi sao?
Thấu thiếu gia, suy nghĩ của người này thật sự quá khó đoán.
“Không cho phép vượt quá 20 km/h.” Thiếu gia lại ra lệnh lần nữa.
Tiểu Ngư chỉ có thể phục tùng... Nhưng đoạn đường này tốc độ hạn chế thấp
nhất chính là 20 đấy!
Thấu thiếu gia dường như có thể hiểu được lòng của cô, không lạnh không
nhạt bổ sung thêm một câu: “Yên tâm, không ai dám cản cô, người phụ nữ của tôi,
muốn chạy như thế nào thì cứ chạy như thế ấy.”
Trực tiếp điên mất-----
Ai là người phụ nữ của anh chứ!