Sau 1 giờ, 16 phút, 52 giây bữa tối kiểu Pháp của Thấu thiếu gia cuối cùng cũng kết thúc.
Nam Cung Thấu để nĩa xuống, lau miệng, ưu nhã đứng lên, lững thững về phía trước, dùng khí thế quý phái đi ra khỏi phòng cao cấp.
Sau lưng Thấu thiếu gia dẫn theo một cô gái mặc đồ người hầu mang vẻ mặt giận dữ.
Chuyến đi này, thu hút rất nhiều người vây xem.
Khách hàng, phục vụ, thu ngân, ngay cả người vui chơi ngoài cửa sổ cũng trợn mắt há mồm.
Đồng chí Nhan đi theo sau người Thấu thiếu gia thì nghe được bạn nhỏ kia chỉ cô mà nói: “Mẹ, con cũng muốn đồ hầu gái, mua cho con, mua cho con...”
Mẹ bạn nhỏ vội vàng bịt mắt con lại, trịnh trọng cảnh cáo: “Con, đó không phải là hầu gái, đó là biến thái cuồng theo dõi.”
Thấu thiếu gia mỉm cười.
Mặt đồng chí Nhan nhất thời đen đi một nửa.
“Tôi đói!”
Người bị ép buộc quá mức sẽ nổi nóng, phát điên, Tiểu Ngư cũng như vậy.
Ngồi lên xe, vừa mới đóng cửa lại, Tiểu Ngư nhịn không được liền nhìn Thấu thiếu gia oán: “Đồng chí Nam cung, anh là người lòng dạ đen tối ngược đãi nhân viên, xâm phạm quyền làm người! Tôi muốn kiện anh, cho mọi người biết anh ta tên bại hoại, khiến cho anh tán gia bại sản, cho anh ngồi tù mấy chục năm....”
Lúc này, điện thoại của Tiểu Ngư ở trong túi vang lên---
“Nhan tiểu thư, bữa tối đã kết thúc rồi à.”
Là giọng của Chú An: “Bữa tối ăn thật ngon, tôi đã ăn xong, còn lưu lại cho cô một phần, ở trong lò vi sóng, đợi Nhan tiểu thư trở về là có thể ăn ngay...”
Giọng của chú an luôn săn sóc, ấm áp lại hiền lành, tróng nháy mắt khiến cho cuồng nộ của Tiểu Ngư hạ xuống.
“Chú An...”
Tiểu Ngư cảm động kêu: “Vẫn còn có chú tốt.”
“Ha ha, Nhan tiểu thư quá khen, đây đều là thiếu gia dặn dò.” Chú An cười: “Nói không thể lãng phí lương thực, càng không thể lãng phí tâm huyết của Nhan tiểu thư, còn cố ý bảo để lại cho cô ấy… Đừng vì chuyện thiếu gia không ăn mà tức giận, hôm nay là tại đầu bếp nước Pháp mời thiếu gia đến thưởng thức, thịnh tình không thể từ chối, mới đưa tiểu thư đi....”
Tiểu Ngư nghe chú An nói xong thì ngẩn người, không khỏi lén liếc mắt nhìn thiếu gia bên cạnh, có chút khó tin.