Vương Phong Thần sau khi kết thúc cuộc gọi với Tĩnh Anh xong thì lập tức đi tới sân bay để đón Tô Khiết Như.
- “Thần, em nhớ anh quá.”
Tô Khiết Như vừa xuống máy bay xong lúc đi ra đã thấy Vương Phong Thần chờ ở đó. Cô vui sướng chạy tới ôm chầm lấy anh.
- “Anh cũng nhớ em lắm. Một tháng không ở bên cạnh em mà anh thấy như một năm vậy.”_____Vương Phong Thần ôm Tô Khiết Như, tay cứ vuốt ve mái tóc cô, tham lam hít hà hương thơm nước hoa quen thuộc mà anh vẫn thường nhớ trong suốt 1 tháng qua.
- “Anh chỉ khéo miệng thôi.”
- “Khiết Như à, hôm nay là sinh nhật 79 tuổi của bà nội anh. Bây giờ anh đưa em về chuẩn bị một chút rồi tối nay tới Vương gia nhé? Anh đã bố trí cho em đi cùng với Hoắc Nguyên, Từ Niên và Tử Kỳ rồi.”
(Họ là bạn thân của Vương Phong Thần từ thời trung học cho tới bây giờ.)
- “Nhưng mà...em tới đó không sao chứ? Anh không sợ ba mẹ biết à?”
Tô Khiết Như băn khoăn hỏi.
- “Không sao. Em cứ nói em là bạn tiệc của Hoắc Nguyên là được rồi. Anh không nỡ để em mới về nước đã phải lủi thủi một mình ờ nhà như lần trước nữa.”
Vương Phong Thần nói với Khiết Như bằng giọng điệu đầy sự cưng chiều.
Hôm nay Hàn Tử Hân phải sang Úc công tác. Đang đi thì từ xa, anh nhìn thấy Vương Phong Thần đi cùng một cô gái lạ và hai người họ rất thân mật với nhau.
- “Kia chẳng phải là Vương Phong Thần sao? Cô gái kia là ai? Sao bọn họ lại ôm nhau thân mật thế kia?”
Hàn Tử Hân đột nhiên dừng bước rồi không khỏi thắc mắc. Không biết Tĩnh Anh có biết chuyện này chưa?
- “Tổng giám đốc, sắp tới giờ máy bay cất cánh rồi. Chúng ta vào trong thôi.”
Thư ký đi bên cạnh Hàn Tử Hân lên tiếng nhắc nhở lịch trình, lúc này Hàn Tử Hân mới rời đi nhưng trong lòng đầy rẫy sự khó hiểu và nghi ngờ về mối quan hệ giữa Vương Phong Thần và cô gái kia.
Tối hôm đó, Tô Khiết Như mặc một chiếc váy dạ hội rất đẹp rồi cùng ba người bạn của Vương Phong Thần tới bữa tiệc.
Tĩnh Anh lúc này cũng mặc một chiếc váy màu đỏ ôm sát cơ thể nhưng vô cùng thanh lịch tay trong tay cùng Vương Phong Thần đi chào hỏi khách khứa.
- “Mọi người tới rồi đấy à?”
Vương Phong Thần vừa thấy Tô Khiết Như cùng ba người bạn của mình tới liền cùng Tĩnh Anh ra chào hỏi. Ánh mắt anh nhìn Tô Khiết Như đầy trìu mến.
- “Thần, tại sao cậu lại bắt chúng tôi đi cùng Tô Khiết Như chứ? Tĩnh Anh sẽ nghĩ là chúng tôi giúp cậu bao che gia đình để ngoại tình trước mặt cô ấy đó.”
Hoắc Nguyên đột nhiên ghé sát tai Vương Phong Thần rồi nói thầm. Ngay lập tức Vương Phong Thần liền cau mày lại rồi đáp:
- “Cậu tốt nhất là im đi. Đây là tiệc mừng thọ của bà nội tôi đấy. Đừng có khiến mọi người mất vui.”
Gì chứ, không biết mọi người có mất vui hay không nhưng Vương Phong Thần hắn làm như vậy thì trước hết là Tĩnh Anh mất vui đó. Nhìn nét mặt của Tĩnh Anh khi nhìn thấy Tô Khiết Như rõ ràng là không được tốt mà. Hoắc Nguyên thầm nghĩ. Nhưng dù sao bây giờ họ cũng phải tới chào hỏi bà nội đã.
Sau đó Vương Phong Thần cùng Tĩnh Anh dẫn đám bạn của mình tới chào hỏi bà nội, ba mẹ và tặng quà chúc thọ bà.
Cả lão phu nhân, Vương lão gia và Vương phu nhân đều vô cùng sững sờ khi nhìn thấy Tô Khiết Như - bạn gái cũ của Vương Phong Thần, cũng là cô gái khiến hắn ban đầu nhất quyết đòi hủy hôn ước với Châu gia. Họ rõ ràng là không có mời cô ta tới mà.
- “Phong Thần, sao cô ta lại ở đây?”
Ba anh tỏ rõ sự không hài lòng khi nhìn thấy sự xuất hiện của Tô Khiết Như.
- “Dạ, mong bà nội và hai bác đừng hiểu lầm. Cô ấy là bạn tiệc của cháu ạ.”
Từ Niên liền nhanh chóng nói giúp Vương Phong Thần. Hoắc Nguyên và Tử Kỳ đứng bên cạnh rõ ràng là không hài lòng nhưng vẫn chọn cách im lặng vì họ không muốn không khí bữa tiệc căng thẳng.
- “Dạ, hôm nay tới đây con có món quà chúc bà nội sức khoẻ thật dồi dào, sống thật lâu bên con cháu ạ.”
Tô Khiết Như lễ phép đưa món quà bọc giấy đỏ cho bà nội kèm theo lời chúc.
- “Cảm ơn cô nhưng quà này tôi không nhận được. Tôi sống đến từng tuổi này được nhìn thấy cháu trai Phong Thần cưới Tĩnh Anh rồi sau này tụi nó sinh cho tôi một đứa cháu cố để bế bồng là tôi vui lắm rồi. À, với lại Tô tiểu thư cũng đừng tùy tiện gọi tôi là bà nội như vậy, tôi nghe không lọt tai chút nào.”
Tô Khiết Như nghe Vương lão phu nhân thì trong lòng khó chịu lắm nhưng vẫn phải cố tỏ ra vui vẻ cười.
- “Kìa nội, hôm nay cô ấy là khách của chúng ta mà...Để bây giờ con dẫn bọn họ ra nhập tiệc nhé nội.”
Vương Phong Thần bèn lên tiếng.
- “Để Tĩnh Anh đưa Tô tiểu thư đi. Con với Hoắc Nguyên, Từ Niên, An Kỳ là đàn ông chắc sẽ uống rượu nhiều, sẽ không thích hợp với tiểu thư đây đâu, phải không cô Tô?”_____________Vương phu nhân lúc này liền lên tiếng.
- “Dạ.”_______Tô Khiết Như gượng cười đáp.
- “Được rồi. Vậy bây giờ Tĩnh Anh con dẫn cô Tô đây đi tiếp đãi cho chu đáo giúp mẹ nhé.”
Vương phu nhân nói như vậy là mục đích không muốn Tô Khiết Như có cơ hội tiếp cận Vương Phong Thần.
- “Cô Tô, mời cô đi theo tôi.”
Tĩnh Anh nghe theo lời mẹ chồng liền dẫn Tô Khiết Như đi nhập tiệc.