nó tỉnh dậy liền đi tìm gia anh
bác quản gia thấy nó dậy
-cô chủ đi đâu vậy;bác quản gia hỏi nó,nó nhìn bác quản gia
-cháu đi tìm gia anh;nó nói
-cô chủ à cô vào ngỉ đi;bác quản gia nói ,đỡ nó
-còn gia anh ,anh ấy thì sao;nó nói yếu ớt
bác quản gia buồn bã
-cậu chủ...........................;
-sao bác nói đi;nó hỏi
-cậu chủ trong ...đám cháy đó ko thấy cậu ấy đâu;bác quản gia nói
nó như ngã khụy suống nước rơi suống ko ngưng.quản gia vội ra đỡ nó
-cô chủ bình tĩnh;quản gia nói
nó ngồi thụp suống thềm nhà ,khóc lớn
-ko anh...ấy...ko sao....c..ả;nó nói nhìn quản gia mong có câu trả lời ko
bác quản gia nhìn nó lắc đầu
-huhu ko thể......;nó khóc ngất lịm đi
-cô chủ tỉnh dậy đi;bác quản gia lay nó
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------
bác quản gia gọi bác sĩ
10'sau bác sĩ ra
-cô ấy ko bị sao chỉ bị chấn động tâm lí thôi nên ko cho cô ấy quá búc xúc; bác sĩ nói
-dạ vâng;bác quản gia nói
nó ngủ mê man
sáng hôm sau
một đám người mặc đồ đen đứng trước cổng nhà họ vương ,
-trả tiền đi ;cả đám người nói
bác quản gia liền ra đó .mở cửa tất cả đám người mặt mũi khó coi nhìn quản gia
-các cậu là ai;quản gia hỏi
-cậu chủ các n đâu mau trả tiền chúng tôi;1 người nói
-sao chúng tôi phải trả ;quản gia hỏi
cậu ta lấy ra tờ giấy nợ ném vào mặt quản gia
-đây họ vương nợ chúng tôi đây là khoản nợ;quản gia nhạt tờ giấy đó lên xem số nợ 100.000.000 tỉ
-sao có thể ;quản gia lắp bắp nói
-các người kí hợp đồng với chúng tôi hẹn rằng 1 tuần nữa giao hàng xem đi đã 2 tuần rồi;cậu ta nói
-xin các cậu để chúng tôi la liệu tiền khi nào có đưa cho cậu dk k;quản gia van nài
cậu ta liền đẩy quản gia ra vào nhà .trên căn phòng nó nghe thấy tiếng động lớn liền suống xem thấy đồ đạc đều bị ném suống đất vỡ tan
-các n dừng lại;nó quát
cả đám n nhìn nó
-cô là ai;1 n hỏi
-tôi là chủ gia đình này;nó nói
-dk là chủ nhà thì trả nợ đi;cậu ta nói nhìn nó
-tiền z cơ;nó hỏi
quản gia liền chạy ra chỗ nó đưa giấy nợ cho nó
nó nhìn số tiền đó thật sự quá lớn
-sao....;nó lắp bắp
-vương thiếu gia đã nợ chúng tôi ,bât giờ cô trả tiền đi;cậu ta nói
-nhưng chúng tôi.....;nó lắp bắp
-lấy hết đồ có giá trị đi;cậu ta ra lệnh nói
từ ngoài cửa có một chiếc xe hơi sang trọng dừng lại trước đó một người phụ nữ đi vào
-có chuyện z;bà ta nói lạnh lùng
nó nhìn bà ta bất ngờ
-sao lại................;
nó nhìn bà ta bất ngờ
-sao lại là mẹ ;nó nhìn mã phu nhân bất ngờ nói
mã phu nhân liếc qua nó
-có chuyện z sao ;mã phu nhân hỏi ;đám người áo đen nhìn mã phu nhân
-có đấy vương thiếu gia nợ tiền chúng tôi chưa trả vậy bây giừ tính sao;cậu ta nói
mã phu nhân qua nhìn nó.
-có chuyện đó sao;mã phu nhân nói.nó cúi đầu im lặng,mã phu nhân nhếch nhẹ môi
-bao nhiêu tiền;mã phu nhân nói
-100 tỉ;cậu ta nói
-dk tôi sẽ chuyển tiền cho các n ko thiếu 1 xu;mã phu nhân nói
-dk tôi chờ ;cả đám n áo đen đi khỏi k quên nhìn qua mã phu nhân nở nụ cười bí hiểm,nó nhìn mã phu nhân e rè
-mẹ ;nó gọi
mã phu nhân qua ghế sofa ngồi
-con lại đây ;mã phu nhân gọi nó,nó đi ra ghế ngồi im lặng
-ta trước giờ là mẹ của con nhưng từ khi con chuyển sang nhà họ vương con đã là n nhà họ vương ,nên số tiền 100 tỉ này là nhà họ vương nợ nhà họ mã nên con phải trả lại số tiền đó;mã phu nhân nói
nó bất ngờ với câu nói của mã phu nhân k ngờ bà lại là n như vậy trả nợ sao đối với nó là số tiền quá lớn
-con...;nó lắp bắp
-vương tiểu thư cô tính sao;mã phu nhân thay đổi chủ ngữ nói
-con phải làm sao ạ;nó nói
-dk nếu tiểu thư k có tiền trả cho họ mã chúng tôi vậy làm làm thuê cho họ mã trả chừ vào số tiền nợ đi;mã phu nhân nói
nó thật sự bất ngờ về câu nói đó
-nhưng..................................;nó nghĩ đến 3 n chắc 3 n sẽ k cho nó làm như vậy đâu,mã phu nhân như nhìn thấu lòng nó
-vương tiểu thư yên tâm tôi bảo cô đã là n nhà họ vương k liên quan đến nhà họ mã chúng tôi nữa ,tiểu thư yên tâm con trai tôi sẽ ko làm phiền cô đâu;mã ;mã phu nhân khinh bỉ nói
-ko phải ý con như vậy..............;nó nói
-tốt ;mã phu nhân nói
-vương tiểu thư đồng ý ko;mã phu nhân hỏi
-dạ;nó chua sót nói
mã phu nhân nhìn nó cười nham hiểm lạnh lẽo
nó đâu biết điều đó,nó cúi đầu ngại ngùng
-bây giờ tiểu thư lên dọn đồ đi tôi chờ;mã phu nhân nói và đi ra ngoài ,nó đứng dậy mệt mỏi ,quản gia ra chỗ nó
-tiểu thư cô nên làm vậy k;quản gia ân cần nói
-k sao đâu ạ ,họ vương nợ tiền nhà họ mã phải trả đủ chứ ạ con cũng có một phần trách nhiệm trong đó;nó thật thà nói
-dạ để tôi bảo n lên dọn quần áo;quản gia nói