Bảo Bối Của Tôi Là Em

Chương 172: Chương 172: Mãi mãi phân ly? Đừng có hòng!




[…] Trên trực thăng.

“ Gấp rút như vậy, rốt cuộc là cậu muốn đi đến đâu? Cậu để tôi bỏ lại bệnh nhân của mình mà đi như vậy à? Cậu có còn lương tâm không thế? À mà cậu làm quái gì có lương tâm chứ! ” Killian nói xong liền buông bỏ không thèm nói nữa!

“ Đến thành phố A. ” Hàn Tử Mặc trả lời, vẫn cảm thấy vướng bận một cái gì đó..!

“ Cậu rảnh rỗi không gì làm à, giờ lại chạy về đó. Không đuổi theo chị dâu nhỏ à? ” Killian không thể tin được, cái tên này thất thường đến nổi quen bao nhiêu lâu vẫn không biết hắn muốn làm quái gì.

“ Tôi có linh cảm cô ấy sẽ đến đó! ” Hàn Tử Mặc nói như thể đúng rồi, tự tin không còn chỗ nào để nói. Cũng đúng thôi, người ta có tiền thì người ta có quyền, người ta giỏi thì có quyền lên mặt! Chẳng việc gì phải quá lên cả, thường thôi thường thôi!

“ Linh cảm..? Có chắc không đấy? ” Killian hỏi lại đơn giản bởi vì Killian không muốn đi trực thăng bay khắp thế giới đâu!

“ Tôi đã nói cô ấy sẽ ở đó thì cô ấy sẽ ở đó mà! Lắm lời, cô ấy là vợ tôi hay vợ cậu mà cậu biết chứ? Nhiều chuyện, cứ im lặng đi theo tôi là được rồi! ” Hàn Tử Mặc một câu cũng nặng hai câu cũng nhẹ, bình thường không muốn, cứ chọc cho điên lên!

“ Không phải vợ ai hết! Nói cứ như cậu đã cưới cô ấy rồi không bằng! ” Killian cũng không vừa đâu, cứ bị cho ăn cẩu lương hoài. Một con chó mà bị ép ăn nhiều quá nó cũng biết tức ngực đấy, điên lên là nó cắn cho tiêm vài mũi cho biết!

“ Trước sau cũng sẽ là vợ tôi thôi có hiểu không? Trước đây là do hiểu lầm và có người chia cắt nên chúng tôi mới không thể bên nhau có biết không? Còn bây giờ thì khác rồi! Tôi không tin bây giờ còn ai dám ngăn cản chúng tôi! ” Hàn Tử Mặc gằn giọng, ai dám ngăn cản hắn giết kẻ đó.

“ Trước hay sau tôi không biết, vấn đề là cậu vẫn chưa cưới cô ấy! Cậu chờ đợi không có nghĩa là Huyền Thiên Băng cũng vậy, trong 6 năm kia ai biết được cô ấy đã làm gì? Ngay cả ngoại hình, tên tuổi gì cũng đã đổi hết rồi. Thì cậu lấy cái gì ra làm niềm tin để biết rằng cô ấy vẫn còn yêu cậu chứ? Lấy gì ra đảm bảo? ” Killian hỏi, vốn muốn Hàn Tử Mặc quên đi Huyền Thiên Băng nhưng hắn quá nặng tình. Đã yêu là không thể dứt ra khiến Killian phải đau đầu, tính cách này một khi hạnh phúc thì không sao nhưng chỉ cần lệch hướng một chút liền phải chịu đau khổ gấp trăm ngàn lần.

“ Cậu im đi! Tôi đã nói rồi, Huyền Thiên Băng vẫn là Huyền Thiên Băng không phải ai khác! Chỉ thay đổi tên, ngoại hình, tính cách một chút thôi mà! Cô ấy chắc chắn vẫn yêu tôi! Có thể là vì những hiểu lầm của quá khứ nên cô ấy mới lờ đi tôi thôi..! Chắc chắn là vậy! ” Hàn Tử Mặc biết phải làm thế nào bởi vì hắn chưa bao giờ muốn buông tay cô! Ngay cả khi Huyền Thiên Băng không còn yêu hắn hắn vẫn muốn giữ cô bên cạnh.. Mãi mãi!

“ Vậy cậu biết thân phận của cô ta hiện tại là Alice chứ? Cậu với tới không? Cậu nghĩ cô ta có còn nhớ đến cậu không cơ chứ? ” Killian không ngừng dùng lời nói đâm thẳng vào trái tim của Hàn Tử Mặc nhưng đều bị hắn đáp trả.

“ Chúng tôi chính là trai tài gái sắc, thân phận của tôi và cô ấy môn đăng hộ đối hoàn toàn không gây nên quá nhiều tranh cãi. Nếu cô ấy có nhan sắc chim sa cá lặn hoa nhường nguyệt thẹn thì tôi quả thật không bằng! Vẻ đẹp của vợ tôi, làm sao tôi sánh nổi cơ chứ? ” Hàn Tử Mặc nói mà không biết ngượng, ngay cả khi tự khen mình, hắn vẫn có thể thản nhiên như không.

“ Nhưng cô ấy đã hạ độc người của cậu! Không truy cứu sao? ” Killian không tin được đây là bạn mình, dại gái quá mức rồi!

“ Tại sao phải truy cứu? Cô ấy không phải đang giúp tôi dạy dỗ người của mình à? Tôi còn phải cảm ơn cô ấy đấy chứ! ” Hàn Tử Mặc càng nghĩ càng thấy đúng, vẫn là nên dùng cả cuộc đời này để cảm ơn Huyền Thiên Băng!

“ Cậu hết thuốc chữa rồi! Vậy Hàn Tử Mặc! Cậu có biết loại độc cô ta hạ cho Hắc Ninh là gì không? ” Killian hôm nay nhất định phải khiến cho Hàn Tử Mặc sáng mắt mới được! Cậu ta đã u mê quá sâu rồi! Sâu đến nỗi không thể nào cứu được nữa!

“ Lưu Ly Hắc Ám sao? ” Hàn Tử Mặc trả lời, tuy không chuyên về độc những những loại giản đơn này hắn vẫn phải biết.

“ Đúng vậy! Tôi hỏi cậu, lưu ly là gì? ” Killian làm ra vẻ hỏi, dù sao thì đáp án cũng đã nằm trong đầu rồi.

“ Lưu Ly..? Forget me not..? Xin đừng quên tôi..? ” Hàn Tử Mặc liệt kê ra, vẫn cảm thấy bản thân đã phân tích sai một cái gì đó..!

“ Hàn Tử Mặc! Cậu cố tình bỏ đi cái quan trọng nhất rồi! Đó chính là thông điệp mà cô ta gửi đến cho cậu! Hừ, cậu tự mình thông não đi! Tôi không nói nữa! ” Killian bực tức không thèm nói gì nữa.

“ Ha, hóa ra là vậy sao? Mãi mãi phân ly? Không bao giờ! Huyền Thiên Băng em đừng có hòng! Cho dù em không muốn ở bên tôi, tôi cũng sẽ ép em! Em đã rời khỏi tôi quá lâu rồi! Tôi không thể chịu nổi những tháng ngày thiếu em! ”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.