[…] Máy bay tư nhân.
“ Tầm bao lâu nữa thì đến? ” Huyền Thiên Băng dựa người vào chiếc gối, vừa nằm vừa hỏi.
“ Không lâu, cứ theo tốc độ này thì chỉ cần 2 giờ nữa. Gấp sao? ” Quỷ Y cũng nằm ở chiếc nệm được thiết kế đặc biệt trên máy bay mục đích nhằm phục vụ những chuyến bay dài.
“ Không vội. Tới chậm chút cũng được. ” Huyền Thiên Băng trả lời, gì mà gấp chứ. Bản thân cô vốn đã không muốn đi, chỉ là đã hứa với David rồi thì cho dù có không muốn cũng phải đi.
“ Được. Ban nãy đã uống thuốc chưa? ” Quỷ Y sực nhớ liền hỏi.
“ Đã uống rồi. ” Huyền Thiên Băng thản nhiên trả lời, mấy ai biết lúc uống là cả một quá trình khó khăn.
“ Có bài xích không? ” Quỷ Y tiếp tục hỏi, cần phải xác định xem cơ thể Huyền Thiên Băng có bài xích loại thuốc này hoặc một số thành phần của thuốc hay không.
“ Bài xích không thì không biết, chỉ biết vừa uống vào là bụng đau quằn quại. ” Huyền Thiên Băng nói, thật sự rất đau.
“... ” Quỷ Y cau mày không nói, suy nghĩ lại một số thành phần đã điều chế. Loại thuốc Huyền Thiên Băng uống là đặc biệt điều chế để giữ lại cả hai đứa bé trong bụng. Tuy nhiên nếu cơ thể bài xích thì cần phải đổi thuốc uống ngay, nếu không lại xảy ra chuyện thì không tốt.
“ Ngủ đi, tới nơi sẽ gọi em dậy. ” Quỷ Y lại quay sang nói. Trong đầu đang nghĩ đến một số cây thuốc quý để điều chết thuốc uống cho Huyền Thiên Băng, đứa bé trong bụng vốn chỉ còn một tia hy vọng nhỏ nhoi. Việc chắc chắn cứu sống là nằm ngoài khả năng của Quỷ Y nhưng việc cứu sống thì có thể.
“ Được. ” Huyền Thiên Băng rất nhanh đã đáp lại, cô cũng cảm thấy bản thân cần được nghỉ ngơi nhiều hơn sau tất cả những việc đã xảy ra. Cô đã trải nghiệm tất cả nổi đau đớn mà con người phải chịu đựng.. Từ việc tận mắt chứng kiến mẹ mất đến việc vô gia cư trở thành mồ côi một thời gian dài, bị phản bội. Đến người cô yêu nhất cũng không cần cô.. Ngay cả đứa con trong bụng cũng không thể giữ cô đã phải gánh chịu nổi đau mất con khi khả năng cứu sống chỉ là 30%. Huyền Thiên Băng sẽ không bao giờ dấn thân vào tình yêu ngu dốt nữa.. Từ yêu nó quá xa xỉ và không hợp với cô, có thể người ta hạnh phúc khi yêu nhưng cớ sao Huyền Thiên Băng lại chỉ nhận toàn đau đớn?
“... ” Không gian dần trở nên yên ắng vì có lẽ cả hai đều đang suy nghĩ những việc khác nhau. Quỷ Y vẫn đang ngẫm lại xem rốt cuộc là thành phần nào lại dẫn đến cơn đau quằn quại cho Huyền Thiên Băng, còn riêng cô thì đã nhắm mắt nghỉ ngơi nhưng trong lòng vẫn còn nhiều tâm sự.
[…] 2 giờ sau.
“ Đã tới rồi. ” Quỷ Y nói như báo cho Huyền Thiên Băng đã đến nơi, cô vốn chỉ nhắm mắt cho có lệ chứ cũng không chìm vào giấc ngủ được nên vừa nghe Quỷ Y nói cô liền mở mắt ra định thần lại.
“ Ừ. Anh đi cùng với em đến bữa tiệc chứ? ” Huyền Thiên Băng vừa xoa trán vừa hỏi, cô còn cần phải đi thay trang phục phù hợp nữa. Không thể ăn mặc áo ngắn quần dài đi được.
“ Đi cùng sao? Cũng được. ” Quỷ Y gật đầu, đi cùng với cô cũng tốt. Khi có việc đều có thể hỗ trợ lẫn nhau, hạn chế tối đa thiệt hại.
“ Được rồi, đi thôi nào. Chúng ta vẫn là nên đi thay một bộ trang phục chứ nhỉ? ” Huyền Thiên Băng nhìn bộ quần áo giản đơn của Quỷ Y, tay xoa cằm nói.
“ Tùy em. ” Quỷ Y trả lời, cùng cô bước xuống máy bay. Vừa xuống họ đã thấy một vài chiếc xe đậu chờ sẵn, hóa ra là thuộc hạ của Quỷ Y đã chuẩn bị hết mọi việc cho Huyền Thiên Băng. Từ trang phục đến lễ vật đều đã đọc chuẩn bị, Huyền Thiên Băng chỉ việc chọn và mang đi.
“ Chu đáo thật. ” Huyền Thiên Băng gật đầu với Quỷ Y, Y không nói gì cả. Chỉ mỉm cười, lúc sau lại bảo: “ Đi lựa trang phục trước. ”
“ Vâng. ” Người thuộc hạ đang lái xe trả lời.
“... ” Huyền Thiên Băng yên lặng.. Lâu lắm rồi mới trở lại Mỹ. Cảnh vật đã thay đổi rất nhiều, Huyền Thiên Băng đối với chuyện cũ thật là có chút hoài niệm.
[…] Fashion - Guess
Xe dừng ngay trước một cửa hàng thời trang, thương hiệu nổi tiếng ở Mỹ.
“... ” Huyền Thiên Băng cùng Quỷ Y bước vào, cô trước nay không quá gắt gao về việc mặc trang phục. Chỉ cần vừa mắt là cô sẽ mặc mà không chút ngần ngại, có thể do cô đã và đang có một cuộc sống rất tự do nên cô không có một tiêu chuẩn nhất định khi chọn trang phục như bao người.
Huyền Thiên Băng vừa bước vào, đưa mắt quan sát một số chiếc váy và cô quyết định lựa chọn một chiếc váy trễ vai phía trên là một màu xanh đen, phía dưới có hai lớp ren mỏng và một lớp váy màu xanh dương. Lớp váy thứ hai có những họa tiết về vũ trụ tô thêm điểm nhấn cho chiếc váy, phía sau là những đường dây thắt trông rất đẹp mặt. Là một sự kết hợp từ người đã thiết kế ra chiếc váy này.
“ Tôi lấy chiếc váy này. ” Huyền Thiên Băng cầm lấy, đưa sang cô nhân viên.
“ Nhưng chiếc váy này.. ” Nhân viên chưa kịp nói hết thì đã bị Quỷ Y cảnh cáo, nhân viên liền im bặt.
“ Chiếc váy này làm sao? ” Huyền Thiên Băng cau mày, vừa vào đã tìm được chiếc váy ưng ý, mặc dù không ngại mặc chiếc khác nhưng lựa tiếp thì thật tốn thời gian.
“ Không có gì, em đi thay đi. ” Quỷ Y tươi cười nói, Y cũng đã lấy cho mình một bộ âu phục hợp với bản thân rồi, chỉ việc thay nữa là xong.
“ Được. ” Huyền Thiên Băng nghe Quỷ Y nói thế cũng không thắc mắc nữa, liền tiến vào phía trong thay. Cả Quỷ Y cũng vậy, Y cũng vào một căn phòng khác để mặc bộ âu phục.