Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 250: Chương 250: Chuyện xấu bạn gái.




“Một chữ: xóa! Còn có, cái tên nói ‘cô gái như thế’ ở đâu, gọi hắn cùng ra giáp mặt nói cùng tôi! Viết nhảm có gì đặc biệt hơn người?”

“Chúng ta thấy mặt rồi nói đi.” Admin trả lời.

“Thời gian tôi quyết định: hiện tại! Địa điểm cậu quyết định, kêu‘cái thằng kia chờ’.”

Admin bên kia mồ hôi rơi a: Này thật là cô gái dũng mãnh nha…..

Cuối cùng nghe thấy được đại tài tử đang họp Hội sinh viên ở trong trường, liền trực tiếp đi tới văn phòng Hội sinh viên ---- đại tài tử trong hội vẫn là nòng cốt trong Hội sinh viên nha!

Thiên Tuyết cảm thấy sẽ xảy ra xung đột, liền kéo lấy Liễu Y Y, dặn cô: “Nếu bọn họ động thủ, cậu nhất định phải giúp tớ!” Liễu Y Y tuy rằng không nói lời nào, nhưng mọi người đều là bạn học nhiều năm như vậy, hẳn là sẽ không trơ mắt nhìn cô bị khi dễ như vậy.

Ba người khác thật không nói gì: người ta là nam sinh, sẽ đánh nhau với cậu sao? Mặt mủi cả đời cũng mất hết đấy!

Đến văn phòng hội sinh viên, Thiên Tuyết lớn tiếng dọa người, mặc kệ bên trong có bao nhiêu người, làm gương tiến lên trước, đánh một cái trên bàn, lại trừng mắt: “Là ai nói tôi ‘Đứa con gái như thế không xứng có tên trên bảng’?”

Mọi người nhìn thấy cô tới với tư thế oai hùng hiên ngang vọt tới, nhìn quanh mọi người, môi đỏ mở ra, đầu tiên là kinh hãi đến ngây người, phản ứng tiếp theo là tập thể đều chỉ ngón tay về phái nam sinh mang mắt kính viền vàng.

Thiên Tuyết khẽ nhíu mi, hất cằm lên, ôm hai tay cười: “Thì ra chính là nam sinh này à! Xin hỏi tôi đầy là nữ tử như thế nào?”

Tài tử đã ngây người hoàn toàn, nữa ngày không nói ra lời. Hắn là khoa Tiếng Trung, cũng không phải khoa Luật, chữ thì có, tài ăn nói thì thật là không tốt.

Lúc này, một nữ sinh đứng lên, ôn hòa cười nói: “Học muội, đừng xúc động như vậy, phó hội trưởng chúng tôi không có ác ý.”

Một câu nói ra đại tài tử ở Hội sinh viên có địa vị, có hiểu biết cũng biết nên phải làm sao bây giờ? Tốt xấu đều là phó hội trưởng hội sinh viên, cô muốn đắc tội hắn, về sau đừng trông cậy được tiến vào hội nữa! Cho dù không vào hội, đại tài tử được nhiều người theo đuổi, mỗi người một ngụm nước bọt cũng đuối chết cô!

Thiên Tuyết sao lại sợ hắn? Cười lạnh một tiếng: “Tôi xin khuyên học trưởng thế này, về sau nếu muốn nói về ai đó, trước tiên vẫn nên tìm vũng nước soi lại mình trước!’

“Phốc---- “ Vài người nhịn không được cười ra tiếng.

“Bộ dáng xinh đẹp không có nghĩa là không có não!” Thiên Tuyết còn nói: “Đừng xem Hoa hậu học đường trên bảng đều là bình hoa! Mọi người đều thi đậu đại học C, không ai hơn ai, không ai kém ai!”

Một câu nói có khí phách, những người khác nghe thấy cảm thấy chấn động. Đúng vậy, bọn họ đồng dạng như nhau cùng thi đậu vào đại học C, cũng không ai hơn kém ai, dựa vào cái gì chỉ có một người làm chủ, sai đâu làm đó? Cho dù có chút vĩ đại một chút thì thế nào, không có nghĩa là ngươi liền tài trí hơn người.

Đại tài tử giật giật môi, thật sự có tài ăn nói nha, chỉ có thể nói hai chữ: “Xin lỗi.”

“Cắt ~” Thiên Tuyết không nghĩ tới mình đánh một cái vào bông vải, cũng có chút khinh thường hắn. Đại khái tên tài tử này, chỉ có hư danh thôi! Hừ, cô quyết định, bắt đầu từ ngày mai nỗ lực cho nước mạnh, lấy tài nữ đánh rớt tên tài tử kia!

YES! Thiên Tuyết vỗ tay vang lên một cái, lại tìm được mục tiêu sống, nhanh quá!

Xoay người, cô hỏi: “Vừa rồi tôi có hẹn với admin kia ở nơi đâu?”

Mọi người nhìn nhìn, thấy trên góc ghế dựng tờ báo đang mở.Thiên Tuyết bước qua, lấy tờ báo ra, nhìn thấy một nam sinh gầy yếu. Nam sinh nhanh chóng nhảy đến: “Tôi đây! Tôi lập tức trở về xóa!” Nói xong xoay người bỏ chạy, giống như chân có gắn phong hỏa luân.

Thiên Tuyết ngây người một lúc lâu, nữa ngày sau buồn bực nói: “Tại sao trong lòng tôi thấy không thoải mái nha?” Một câm điếc, một người nhát gan, không có chút sức chiến đấu, thật uổng phí một thân đầy nhiệt huyết của cô!

Cô lắc đầu, nói với Uyển Tình: “Quên đi, chúng ta đi ăn khuya. Lí Ức, Liễu Y Y đi!”

Đi tới cửa đụng phải Quản Hạo Nhiên. Quản Hạo Nhiên sửng sốt, hỏi Uyển Tình, “Như thế nào các em lại ở trong này?”

“Ách, tìm anh có việc.” Uyển Tình nói, “Đã không có việc gì.”

Thiên Tuyết thấy hắn, đột nhiên nhớ tới: Không phải cô nói cô muốn theo đuổi hắn sao? Như thế nào lại quên?

Đã quên, đừng lo! Hiên tại bắt đầu hành động! Thiên Tuyết nói với hắn: “Sư huynh, cùng đi ăn khuya đi! Em mời khách!”

Quản Hạo Nhiên nhìn thoáng qua Uyển Tình, đang muốn nói chuyện, vừa mới nói chuyện vài câu với Thiên Tuyết, mấy nữ sinh kia đi qua: “Anh Quản! Sao anh không đi vào?”

Thiên Tuyết thấy trong mắt cô ta nổi lên ngọn lửa tình yêu, cùng Uyển Tình liếc nhìn nhau một cái, thấp giọng nói, thấp giọng nói: “Thì ra là fan của hắn ~”

Uyển Tình bóp cô một cái, yên lặng nhìn thoáng qua nữ sinh kia. Bộ dáng còn rất xinh đẹp, nếu dì Quản có một con dâu như vậy, hẳn sẽ rất cao hứng.

Quản Hạo Nhiên nói: “Vừa rồi có người gọi điện thoại cho anh, bảo anh tới đây một chuyến, là ai gọi?’

Nữ sinh quay đầu nhìn thoáng qua, mọi người đều lắc đầu.

Có người nói: “Có phải là admin diễn đàn kia hay không? Anh Quản và Đinh học muội không phải rất quen thuộc sao? Hắn đắc tội Đinh học muội, chắn không giải hòa được, muốn gọi anh Quản ở giữa giản hòa đi!”

Nữ sinh vừa nghe, hung hắn trừng mắt liếc Uyển Tình một cái.

Vẻ mặt Uyển Tình oan uổng, nghĩ rằng mình không trêu chọc ai, đã bị người ta xem là tình địch!

Quản Hạo Nhiên cuối đầu, ôn nhu hỏi cô: “Làm sao vậy?”

Nữ sinh kia càng trừng mắt hung ác nhìn cô, Thiên Tuyết còn cho cô một ánh mắt: tình địch này của cậu thật không oan uổng!

Cô bực mình liếc mắt trừng một cái, nói: “Không có việc gì. Đột nhiên phát hiện trên diễn dàn xuất hiện một bức ảnh của em, em muốn kêu admin gỡ xuống.”

“Hả…….”Quản Hạo Nhiên biết tấm ảnh này, nhưng cuộc thi tuyển Hoa hậu học đường là truyền thống, hắn cũng không ngăn cản được. Hắn chào hỏi qua loa không nói nhiều lắm, kết quả không ngăn được quần chúng. Hơn nữa hắn cũng không can thiệp nhiều lắm, bằng không khẳng định mọi người sẽ ghép hai người bọn họ thành một đôi!

Hắn về mở điện thoại, xác định đúng là vừa rồi thật là Admin gọi cho hắn, liền nói với nữ sinh bên cạnh: “Tống Lâm, các em tiếp tục họp đi, anh đi trước.”

“Anh…..” Tống Lâm có chút không tha, thở phì phì nhìn Uyển Tình.

Thiên Tuyết liếc nhìn cô một cái, cố ý nói với Quản hạo Nhiên: “Anh, theo ăn khua với chúng em được không?”

“Đi.” Quản Hạo Nhiên cười trả lời

“Ở đâu ăn ngon? Chúng em không biết rõ lắm!’

“Anh biết vài nơi, mang bọn em cùng đi.”

“Vậy em mời khách?”

“Được.”

Thiên Tuyết nghe xong, quay đầu đắc ý nhìn thoáng qua Tống Lâm, Tống Lâm tức giận đến giơ chân.

Ăn khuya xong trở về phòng ngủ, Thiên Tuyết nói: “Hình như Quản Hạo Nhiên không có bạn gái.”

“Đúng vậy!” Lí Ức nói, “Mọi người nói anh ấy là từ đầu đến cuối cũng chỉ là cùng chỗ với nam sinh! Sau khi vào Đại học, cho tới bây giờ cũng chưa từng có bạn gái, ngay cà làm chuyện xấu với bạn gái cũng không có…….À hiện tại có một.”

Thiên Tuyết không cần hỏi cũng biết là ai, trừng mắt nhìn Uyển Tình một cái. Uyển Tình bất mãn nói: “Không có chút quan hệ nào với tớ……”

“Chính là có quan hệ mười xu!”

“Thật oan uổng cho tớ!” Uyển Thình kêu to.

Thiên Tuyết vẫy vẫy tay, vuốt cầm tự nói: “Các cậu nói, tớ theo đuổi anh ấy thế nào?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.