Khi nói chuyện, cô đã muốn nướng xong một khối ăn. Mục Thiên Dương vừa thấy, cũng liền gắp một khối thịt bò đi nướng. Nướng có bảy phân chín, vốn muốn cho Uyển Tình, nhưng lại không biết lấy lý do gì. Cuối cùng chỉ có thể tự mình ăn, ném đũa: "Em nướng cho anh." Nếu hắn không thể nướng cho cô ăn, để cho cô nướng cho hắn ăn đi.
Uyển Tình nhìn hắn một cái, hết sức không tình nguyện đứng lên nướng, rồi sau đó chấm gia vị, bọc thêm rau xà lách, đưa đến bên miệng hắn "Thử xem thế nào?"
Mục Thiên Dương một ngụm cắn đi qua, ăn ăn nuốt vào: "Không sai, tiếp tục."
Thiên Tuyết hung hăng trừng liếc hắn một cái, đỡ không nổi tường nhão! Nữ nhân không phải theo đuổi như vậy! Anh sai sử người ta như vậy, cả đời đừng nghĩ đuổi theo ! Bất quá. . . . . . Muốn cho anh cô trước công chúng hầu hạ Uyển Tình, thật là lạ, Uyển Tình cũng sẽ thực nghi hoặc đi? Ai!
Uyển Tình liên tục cho Mục Thiên Dương ăn ba khối thịt, Mục Thiên Dương thấy cô không ăn, không muốn cô bị đói, liền tự mình cầm đũa, gắp khối chín lên. Đối diện Thiên Tuyết oa oa kêu to: "Đó là em nướng ! Em nướng! Thổ phỉ!"
"Lại nướng là được."
"Này đó cũng chín." Uyển Tình cầm mình nướng đẩy về phía cô đi.
Cô vẫy vẫy tay, cầm lấy sushi: "Không có việc gì, mình cùng anh ấy nói giỡn. Cậu cũng ăn đi, quản anh ấy làm gì, đói chết anh ấy là tốt nhất!" Ngoài miệng nói như vậy, trong lòng lại một trận lệ rơi: ô ô, tôi nào dám ăn của ai kia a, để ai kia bị đói, anh không biết trừng phạt tôi như thế nào!
Uyển Tình nghe xong lời cô, nói trong lòng: tôi nào dám để hắn đói a?
Ăn có không sai biệt lắm, Uyển Tình cơ bản no rồi, vừa mới uống hai ly nước trái cây, có hơi muốn đi toilet. Cô nói với Mục Thiên Dương: "Tôi đi toilet một chút."
Mục Thiên Dương liếc nhìn cô một cái, nói với Thiên Tuyết: "Em đi với cô ấy."
Mặt Uyển Tình hơi đơ ra.
Thiên Tuyết còn đang nướng mấy khối thịt cuối cùng, nghe vậy cũng không ngẩng đầu lên: "Không đi!"
Mục Thiên Dương nghiến răng, nói với Uyển Tình: "Em đi đi."
"Ừ." Uyển Tình mặt không chút thay đổi rời khỏi chỗ ngồi.
Thiên Tuyết ngẩng đầu lên, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trừng mắt Mục Thiên Dương: "Đầu óc anh đã quên bôi dầu đi, như thế nào mới không vòng vo đây?"
"Em, nói, cái, gì?" Mục Thiên Dương nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Thiên Tuyết lắc đầu thở dài: "Ngốc chết ngốc chết. . . . . . Cô ấy đi toilet, anh bảo em đi theo làm gì? Em biết anh là quan tâm cô ấy, quan tâm cẩn thận! Nhưng các người hiện tại là tình huống gì? Trên mặt anh lại không tỏ vẻ, trực tiếp nói như vậy, cô ấy còn tưởng rằng anh bảo em đi giám thị cô ấy đấy!"
Mục Thiên Dương ngẩn ra, vừa mới một khắc vậy, biểu tình trên mặt Uyển Tình xác thực có chút không được tự nhiên. Nguyên lai, cô nghĩ như vậy?
Hắn cầm quyền, đồng tử bỗng nhiên rụt một chút. Có phải hay không, không thể đối tốt với cô? Tất cả đối tốt với cô, đều đã bị cô hiểu lầm thành có mục đích khác?
"Xong rồi đi xem phim, còn sớm như vậy." Thiên Tuyết nói, "Anh không cần luôn muốn cùng cô trên giường, đều làm nhiều lần như vậy, nếu hữu dụng cô đã sớm yêu anh ——"
"Mục Thiên Tuyết!" Âm thanh Mục Thiên Dương chìm xuống, con nhóc kia nói cái gì, lời như vậy? Là cô môt cái thiên kim tiểu thư nên nói sao?
Thiên Tuyết hoảng sợ, có chút chột dạ, thật là nói không nên nói , vội vàng vòng vo cái phương hướng: "Xem phim thật tốt a.Anh không có việc gì liền kéo cô xem, tìm không thấy lý do đã nói mình muốn xem, coi như là anh cổ quái là được, dù sao mấy người lợi hại có mấy cái bình thường nơi!"
"Nhiều người." Mục Thiên Dương nói.
Hiện tại hắn đau lòng cô, tuyệt không sẽ làm quan hệ bọn họ có một chút ít ánh sáng nguy hiểm. Lúc cô đi học, tuyệt đối không được! Bằng không ngoại giới gia tăng lời đồn đãi lên người cô sẽ hại chết cô, cũng sẽ làm cho cô hận chết hắn. . . . . .
Thiên Tuyết dừng một chút, hiểu được, gật gật đầu không thèm nhắc lại. Bạn học đối với Uyển Tình có đoán một chút, trước mắt đều đoán dược có vẻ lợi thế, còn không có nghĩ về phía phương diện dơ bẩn. Hy vọng không có ngày nào đó, bằng không lơi đồn đáng sợ, trung học này Uyển Tình đều có khả năng học không xong, sẽ bị hủy .
Mục Thiên Dương hỏi: "Phim gọi là gì?"
Thiên Tuyết cười: "《 phi thường hoàn mỹ 》!"
"À, tên không sai, ta thích." Gặp Uyển Tình đã trở lại, hắn cầm lấy điện thoại gọi cho A Thành, "Đi rạp chiếu phim mua ba tấm vé, 《 phi thường hoàn mỹ 》, tốt lắm lại đây đón tôi!"
Ra quán, nghe nói muốn đi rạp chiếu phim, Uyển Tình vụng trộm nói với Thiên Tuyết: "Anh cậu đối với cậu thật tốt."
Mắt Thiên Tuyết trợn trắng: "Xong rồi!" Cô thừa nhận xác thực tốt lắm, nhưng dù cho xếp hạng cũng sau Đinh Uyển Tình cậu!
Mục Thiên Dương lo lắng không phải không có đạo lý. Khi ba người vào rạp chiếu phim, ở trong thang máy đụng tới mấy nữ sinh cùng lớp, xem ra cũng là đến xem điện ảnh. Mấy người nhìn thấy Mục Thiên Dương, trừng lớn mắt, thấp giọng hỏi Thiên Tuyết: "Anh cậu hắn. . . . . ."
"Theo xem phim với tớ." Thiên Tuyết vụng trộm làm môt tư thế ok, tựa như tiểu hài tử tùy hứng muốn tới đường thành công.
Mấy người lại nhìn nhìn Uyển Tình, hỏi: "Đinh Uyển Tình như thế nào ở đây?"
"À, vốn tớ cùng cô ấy hẹn nhau đi xem phim, ai biết anh tớ tới đón tớ ăn cơm, đành phải cùng nhau đi."
"Hả. . . . . ."
"Ai, anh tớ cũng là, tổng nghĩ đến Uyển Tình tiếp cận tớ có mục đích gì, xem phim đều phải theo tới. Hừ, xem tớ không buồn chết hắn!"
Mọi người cười, có hơi hiểu được. Mục Thiên Dương nam nhân như vậy, tinh anh trong tinh anh, ở thương trường oai phong một cõi, khẳng định không thích xem phim . Ở nơi nào ngồi hai cái giờ, đủ hắn kiếm mấy ngàn vạn, khẳng định sẽ làm hắn khó có thể chịu được!
"Chúng tớ đi trước đây." Thiên Tuyết đối với mỗi người đều thực hữu hảo, nhưng lại không có thâm giao, các cô cũng không tốt tán gẫu, nói trắng ra một chút: còn không có thân như vậy! Đinh Uyển Tình xem như làm cho cô có cặp mắt khác, cư nhiên bị mời đến xem phim!
Trong đó một người nữ sinh nhìn Uyển Tình một cái, nói khẽ với Thiên Tuyết nói: "Cậu cẩn thận cô ấy một chút. Nghe nói tam đại đầu sỏ có hai cái thích cô, lớp bên cạnh cũng có người đến hỏi thăm, hiện tại mọi người đều nói quần áo đồng hồ này của cô không có khả năng là Đinh Chí Cương mua, cũng không biết cô có lai lịch gì, trăm ngàn đừng bị cô lợi dụng! Anh cậu lợi hại như vậy, nếu anh ấy cảm thấy có vấn đề, liền nhất định có vấn đề, cậu tốt nhất gọi anh cậu điều tra một chút."
"À. . . . . . Tớ cũng tò mò vậy, mới chơi đùa thôi mà. Cho anh tớ đi thăm dò cô ấy? Cô ấy còn không có quan trọng như vậy!" Thiên Tuyết khoát tay áo, lơ đễnh.
Mọi người gật đầu, cùng nhau rời đi, ánh mắt nhìn Uyển Tình trở nên có hơi đồng tình. Còn tưởng rằng cô ta chiếm được Mục Thiên Tuyết ưu ái sao, nguyên lai Mục Thiên Tuyết cũng là không quen nhìn cô, xem cô làm món đồ chơi!
Thiên Tuyết ôm bỏng ngô, tìm được chỗ ngồi, muốn cho Mục Thiên Dương ngồi giữa, Mục Thiên Dương nói: "Em ngồi giữa."
Thiên Tuyết gật gật đầu, đúng nga, vạn nhất có người nhận thức bọn họ thấy, liên hệ anh cô cùng Uyển Tình làm sao bây giờ? Anh cô là không có việc gì, nhưng Uyển Tình tuyệt đối sẽ thực thảm!