Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 379: Chương 379: Tớ đi! Trúng độc!




Uyển Tình lặng đi một chút hỏi: “Đánh hỏng rồi?” Rất dễ vỡ sao?

“Có khả năng nào? Bị cúp điện?”

Liễu Y Y nói: “Chỗ này của tớ cũng chưa cúp, chỗ cậu làm sao có thể cúp?” Laptop còn đang sạc pin!

“Hỏng rồi!” Thiên Tuyết vỗ lên màn ảnh, đinh đinh đinh đinh ~~~ khúc quân hành trong hôn lễ vang lên, một đóa hoa hồng bay ra!

“Tớ đi! Trúng độc!”

Uyển Tình lui về phía sau từng bước, nhìn hoa hồng nở rộ, từ phía trên hiện ra một loạt tiếng Anh: ILOVEYOU......

Phía dưới cũng xuất hiện hai hàng hán tử:

Mục Thiên Tuyết, em nguyện ý làm bạn gái của anh không?

×× khoa máy tính ban ×××

Uyển Tình nói: “Độc của người này cũng quá khác biệt.”

Thiên Tuyết sửng sốt một lát, ngửa mặt lên trời rống to: “A a a a —— không gánh lấy trách nhiệm ——”

Uyển Tình:......

Liễu Y Y nhắc nhở: “Thứ nhất, cái này không phải trúng độc, là có người hack máy tính của cậu; thứ hai, tuy rằng hack máy tính của cậu, nhưng người ta một mảnh thiệt tình, là đang theo đuổi cậu; thứ ba, các cậu nên đi đi học.”

Phanh!

Thiên Tuyết cái bàn vỗ: “Anh ta đầu óc có bệnh sao? Theo đuổi người nào liền hack máy tính của người đó! Chỉ số thông minh của anh này, theo đuổi được nữ nhân mới là lạ!”

“Tớ cũng hiểu được.” Liễu Y Y nói.

Thiên Tuyết nhìn cô: “Lúc đó cậu chẳng phải khoa máy tính sao? Còn có thể trộm số hiệu, còn hack qua máy tính của Lý Ức, cái này có thể hack không? Giúp tớ hack trở về!”

Liễu Y Y trầm mặc chốc lát, gật đầu: “Được!”

Thiên Tuyết lập tức tránh ra, đang muốn xem cô hack máy tính, bên ngoài có người gõ cửa: “Thiên Tuyết, Uyển Tình, đi học ——”

“Đến đây!” Thiên Tuyết không đủ thời gian xem, vỗ vỗ vai Liễu Y Y, “Ngắn gọn dể hiểu chút, đừng vô nghĩa với anh ta! Tớ đi học trước, trở về lại cảm tạ cậu.”

Liễu Y Y khoát tay: “Cậu đi“.

Thiên Tuyết và Uyển Tình chạy xuống lầu, cưỡi xe ra cổng ký túc xá nữ, thấy mọi người lui tới một cái phương hướng, tò mò đi qua xem, thấy một nam sinh tiểu bạch kiểm ngại ngùng ôm một bó hoa hồng đứng dưới một tàng cây ở cách đó không xa.

Đầu óc cô có hơi đau, không hiểu sao nghĩ đến đóa hoa hồng trên máy tính kia. Hít sâu một hơi, cô lái xe đi về phía trước, đi ngang qua cái cây kia, nam sinh đột nhiên lao tới, phù phù một tiếng hai đầu gối quỳ xuống đất, giơ bó hoa hồng lên trước mặt cô: “Thiên Tuyết...... Anh anh anh......”

Thiên Tuyết thiếu chút nữa đụng vào anh, quẹo một cái chính mình lại muốn rơi xuống, cô lung lay hai cái nhảy xuống xe, trong cơn tức giận ném xe xuống đất: “Anh có bệnh à!”

“Anh ——” nam sinh cứng lại, tay ôm hoa hồng có chút co rúm lại. Anh nhìn Thiên Tuyết, hốc mắt lập tức liền đỏ, giống như thực ủy khuất, “Anh là ××× khoa máy tính......”

“Nguyên lai chính là anh hack máy tính của tôi!” Con chó này! Cô thật muốn mắng thô tục!

“Anh......” Mặt nam sinh đỏ lên, “Anh thổ lộ...... em thích không?”

“Không thích!”

Nam sinh ngẩn ra, nâng cao hoa: “Vậy em thích hoa không?”

“Không thích!!!”

Nam sinh ủy khuất, giống như muốn khóc: “Vậy em thích anh không?”

“Không, hề, thích!” CMN! Cái này là loại đặc sắc gì đây?!

“Nhưng là anh thích em......”

Thiên Tuyết thiếu chút nữa bị anh tức chết, hít sâu một hơi hỏi: “Anh thích tôi cái gì?”

“Anh......” Nam sinh nửa ngày anh không được, tìm đáp án đại chúng, “Anh thích em dịu dàng, có tài hoa!”

“Cút mẹ anh đi! Mắt chó nào của anh thấy đến tôi dịu dàng? Tôi đương nhiên là có tài hoa, không tài hoa thi đỗ được đại học C sao? Anh đứng lên, anh đứng lên!”

Nam sinh bị cô mắng hồn bay ngoài năm dặm, lăng lăng đứng lên. Thiên Tuyết đá chân, đá hoa trên tay anh ngả lăn, bó hoa rơi ra, từng cánh hoa hồng giống như mưa rơi xuống từ bầu trời.

Người chung quanh kinh hô một tiếng, tại đây trong tiếng kinh hô, Thiên Tuyết ném người qua vai, thành công quật ngã người đó, sau đó vỗ vỗ tay, dịu dàng hỏi: “Này, tôi học quyền đạo của taekwondo, karate, Judo, các loại nói chung ~ anh còn cảm thấy tôi dịu dàng, có tài hoa sao?”

Nam sinh đứng lên, hoảng sợ lui từng bước, lại từng bước.

Lúc này, có người đã chạy tới: “×××, máy tính cậu bị hack!” Nói xong, nhìn thấy Thiên Tuyết phía trước, hoảng sợ lui một bước: Cái gì đây! Nữ nhân này thật hung dữ, khoa tiếng Trung cư nhiên dám hack ngược lại khoa máy tính bọn họ! Dám coi như xong, trọng điểm là cô thành công đấy! Đây là đả kích không che đậy!

Nữ sinh hack được máy tính của nam sinh......

Khoa tiếng Trung hack được máy tính của khoa máy tính......

Nữ sinh khoa tiếng Trung hack được máy tính của nam sinh khoa máy tính......

CMN! Quá nghịch thiên!

Lúc này, điện thoại người này vừa vang lên, anh bắt máy: “Cái gì?! Máy tính trong phòng ngủ chúng ta đều bị hack!”

Tiếp theo ——”Cái gì?! Máy tính cả tầng đều trúng độc! Cái, cái gì...... Nam sinh trong phòng ngủ đều......”

Anh nghiêng đầu sang chỗ khác, hoảng sợ nhìn Thiên Tuyết.

Một lát sau......

Người này và người nào đó thổ lộ cùng chạy trốn giống như con thỏ chấn kinh.

Đám người vây xem lại ngưỡng mộ mà kinh sợ nhìn Thiên Tuyết Thiên Tuyết lắc lắc đầu, nhặt sách của mình lên, nâng xe của mình dậy, đi học.

Những người khác phục hồi tinh thần lại, cũng đều tiến đến đi học, đến quá trưa đều đang thảo luận: nữ sinh nào đó vừa mới đóng cửa lầu, lại là cái Mục Thiên Tuyết kia đấy, cư nhiên đã hack máy tính của người ta! Balabala...... Nữ nhân này quả thực là ông trời phái tới đả kích người! Có tiền như vậy, xinh đẹp như vậy, có tài hoa như vậy, có võ thuật, có thể hack máy tính...... MN! Chúng ta không sống!

Cuối cùng kết luận, Mục Thiên Tuyết không phải là người!

Thiên Tuyết cũng rất căm tức, mấy tiết đều ở trong cảm xúc nôn nóng, hoàn toàn không biết mình lại bị mọi người sùng bái. Chuyện này rất phiền, ai gặp được ai biết! Hơn nữa, cô cảm giác, cảm thấy mình quên cái chuyện quan trọng gì......

Sau khi tan học nhận được điện thoại Mục Thiên Dương, cô rốt cục nhớ tới mình quên cái gì. Chết tiệt nam sinh khoa máy tính, hại cô thiếu chút nữa đã quên chính sự!

Nhận điện thoại, nghe Mục Thiên Dương nói: “Anh kêu Thiên Thành đến, nhiều người náo nhiệt hơn. Chờ sau khi Uyển Tình đi học, em lại đây một chuyến, xem chuẩn bị có đủ hay không, có cái gì cần cải biến không. Sau đó trước khi cô tan học trở về, đón cô đến!”

“Được!”

“Cô ở bên cạnh em sao?”

“Ừ hừ ~”

“Khụ, cô nếu hỏi em, em đừng nói là anh.”

“Yên tâm đi!” Thiên Tuyết cười, “Không thể tưởng được anh còn rất ngây thơ.”

Mục Thiên Dương bỗng nhiên, âm thanh lạnh lùng nói: “Em ngứa da?”

“Dám uy hiếp em? Em muốn mật báo!”

“Khụ...... Anh sai lầm rồi còn không được sao? Nhanh lại đây!”

Thiên Tuyết cúp điện thoại, Uyển Tình quả nhiên hỏi: “Cậu gọi điện thoại với ai?”

“Là trong hiệp hội.” Thiên Tuyết nói, “Muốn tổ chức chơi xuân.”

Uyển Tình nghĩ đến cô năm trước chơi xuân ra một đoạn mối tình đầu, còn nghĩ đến biểu tình cô mới vừa nói, trong lòng nhảy dựng: “Cậu vừa muốn yêu đương?”

“Nói bừa cái gì?”

“Lần này xem đúng giờ đấy!”

“Lần trước mình cũng không quá kém cỏi mà! Chính là người đang trong giang hồ, thân bất do kỷ, hai người yêu đương thật tốt, bị lời nói của người nhàn rỗi phá hủy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.