Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 221: Chương 221: Tránh đi.




Uyển Tình lắc đầu.

“Vậy đi theo tôi mua đồ ăn?”

“A?” Đây là triển khai thần thông gì đây?

Từ Khả Vi vừa vặn ở bên cạnh, quay đầu nói: “Nên làm cơm trưa, Uyển Tình, con đi giúp Hạo Nhiên.”

“Hả….” Uyển Tình khép tạp chí lại đứng lên.

Từ Khả Vi nói với Quản Hạo Nhiên: “Trên cánh tay nó bị thương, đừng cho nó chạm phải.”

“Yên tâm đi.” Quản Hạo Nhiên nói, hướng Uyển Tình vẫy tay, đi ra khỏi cửa hàng bán hoa.

Uyển Tình theo sau, nói chuyện bác quái đi vào chợ. Cách cửa hàng bán hoa cũng không xa, nhưng cô không nghĩ tới, lại có thể có loại địa phương như vậy.

Quản Hạo Nhiên nói: “Bình thường các bà đều ăn cơm trong cửa hàng, cử một người đi mua cơm, về đến nhà làm, sau đó cầm đồ ăn đã làm xong đến cửa hàng, ăn ngay trong cửa hàng.”

“Hả. “Uyển Tình gật đầu. Tiếp theo không nói chuyện, tựa như người xa lạ. Thẳng đến khi mua đồ ăn, Quản Hạo Nhiên muốn mua một bó rau muống, cô mời mở miệng nói: “Cái này không đủ non.”

Quản Hạo Nhiên liếc nhìn cô một cái, cười: “Tôi không hiểu, em tới chọn.”

Uyển Tình liền đổi quán khác, tự cầm tiền, sau đó đi dọc theo đường chọn mua, thỉnh thoảng còn cò kè mặc cả. Quản Hạo Nhiên có chút đăm chiêu nhìn cô, khóe miệng nở ra nụ cười tươi.

Xách túi đồ ăn, Quản Hạo Nhiên liền mang cô về nhà, trên đường lại chỉ ngón tay: “Cửa hàng bán hoa là ở chỗ này, rất gần.”

“Ừ.”

Sau khi vào cửa, Quản Hạo Nhiên bắt đầu nấu cơm. Uyển Tình bưng cái chậu nhỏ, ngồi ở phòng khách lấy đồ ăn, nghe thấy bên trong tiếng nước chảy rào rào, cắt rau băm băm băm, nhớ tới hắn ngay cả đồ ăn cũng không biết mua, thật hoài nghi tài nghệ của hắn. Bất quá, cô cũng không xung phong nhận việc nói hỗ trợ, im lặng sửa sang lại đồ ăn xong, mới đi vào.

Quàn lý Hạo Nhiên nói: “Không có việc gì, em đi xem tivi đi.”

Uyển Tình gật đầu, kỳ thật có hơi muốn chạy, nhưng không có thất lễ như vậy.

Trải qua giáo huấn Ngụy Lâm Thư và Sở Thiệu, cô theo bản năng trốn tránh đàn ông, bởi vì Mục Thiên Dương không thích, hoàn toàn không thích!

Quàn Hạo Nhiên làm tốt đồ ăn, thoạt nhìn còn có thể. Mỗi người bưng hai dĩa, Quản Hạo Nhiên hỏi: “Em được không? Đừng động đến miệng vết thương.”

“Đi.” Uyển Tình khẳng định nói.

Hắn nở một nụ cười, liền củng cô đi vào cửa hàng.

Khi ăn cơm, Quản Vận Phương quan tâm hỏi Uyển Tình: “Có quen không? Có nhàm chán hay không? Nếu nhàm chán, con đi vào trong nhà xem tivi hoặc là lên mạng, bằng không kêu Hạo Nhiên dắt con ra bên ngoài đi dạo.”

“Rất tốt.” Uyển tình nói, gắp thức ăn chậm rãi ăn.

Quản Hạo Nhiên hỏi: “Đồ ăn có hợp khẩu vị không?”

Uyển tình sửng sốt một chút, gật đầu: “Thật không sai.”

Quản Vận Phương cười, vuốt tóc cô: “Không nên khách khí với nó! Nó cũng là đàn anh của con, đại học C, để nó chiếu cố con! Con có vấn đề gì thì tìm nó, nếu nó dám không nghe lời, con liền nói dì biết! Dì sẽ giáo huấn nó!”

Quản Hạo Nhiên cười cười không nói lời nào.

Như thế này Uyển Tình mới nhớ Từ Khả Vi từng đề cập qua. Người này không phải thấy hôm nay, ngày mai có thể mặc kệ mọi chuyện. Hắn học ở đại học C! Sau khi đến bên kia, chỉ sợ thấy mặt thường xuyên, tránh cũng tránh không khỏi…..

“Cái đó….”Uyển Tình ngẩng đầu, “Đàn anh, anh học gì?”

Quàn lý Hạo Nhiên dừng một lát, có hơi không thích ứng với cách xưng hô này, nhưng nghĩ nghĩ, trừ bỏ kêu như vậy, thật không tìm thấy từ nào thích hợp hơn, vốn sửa không đúng.

“Năm thứ tư.”

“Vậy khi nào tốt nghiệp?” Thật tốt chỉ có một năm! Trong lòng Uyển Tình thật vui.

Quản Hạo Nhiên tựa như nhìn thấu ý tứ của cô, vô tình nói: “Khả năng sẽ nghiên cứu thêm!”

“Phốc ----“ Uyển Tình sặc một ngụm. Cái gì! Như vậy không phải là bốn năm?!

“Con không sao chứ?’ Từ Khà Vi vội vàng vỗ vỗ cô, cho cô uống ly nước, “Cẩn thận một chút.”

“Có phải cay quá hay không?” Quản Vận Phương hỏi, khóe miệng có chút ý cười. Xem ra, con bé này rất sợ Hạo Nhiên nhà bà sao. Bà ngẩng đầu nhìn Quản Hạo Nhiên một cái, “Như thế nào lại nghĩ tới nhiên cứu? Lúc trước không phải nói không sao?”

Quản Hạo Nhiên phiền lòng thở dài: “Công việc khó tìm. Nhìn lại thì tìm không thấy thích hợp, đơn giản là học thêm vài năm.”

Quản Vận Phương sửng sốt: “Vậy tùy con đi.”

Từ Khả Vi hỏi: “Trước không phải con đến một công ty thực tập sao? Không cân nhắc ở lại đó sao?”

Quản Hạo Nhiên lắc đầu: “Vốn không phải là công ty tốt nhất, bạn học con còn muốn con cùng hắn cạnh tranh, rõ ràng cho hắn xem!”

Quản Vận Phương nhịn không được nhíu mày: “Con đừng muốn bay cao vươn xa! Công việc thôi, muốn làm kiên định phải làm từ cơ sở, không phải vừa làm đã làm chủ quản.”

“Con đương nhiên biết.” Quản Hạo Nhiên cười, “Đừng nói nữa, con đều biết chừng mực, ăn cơm đi.”

Uyển Tình không có hứng thú lớn với lời nói của bọn họ. Công việc cái cần, chỉ cần Mục Thiên Dương không buôn tha cô, cô liền không cần lo lắng. Chờ hắn mặc kệ cô, cô lại quan tâm không muộn, bằng không suy nghĩ cũng không được gì!

Cơm nước xong, ba người tranh nhau đi rửa chén, Uyển tình rõ ràng nói: “Con mới đến đây đấy!”

Quản Vận Phương vừa nghe, cũng không cãi, vung tay lên: “Cho Hạo Nhiên rửa!”

Quản Hạo Nhiên yên lặng cầm chén đến phòng phía sau.

“Buồn ngủ không?” Quản Vận Phương hỏi Uyển Tình, “Muốn đi lên lầu ngủ trưa một giấc hay không?”

“Không nên.” Uyển Tình lắc đầu, “Mọi người đi ngủ trưa đi, con giúp mọi người trông cửa hàng.”

Hai người nhịn không được cười lên một tiếng, lắc đầu. Quản Vận Phương dọn dẹp cơm xong lau bàn, ngồi xuống phía sau bàn làm việc: “Không có chuyện gì, chúng ta tìm bộ phim điện ảnh xem!”

Vừa dứt lời, Quản Hạo Nhiên ở phía sau hô to một tiếng: “Mẹ! Network card có tính lưu lượng!”

Quản Vận Phương dừng lại một chút, hỏi: “Vậy có thể làm cái gì?”

“Mẹ đừng chơi trò chơi, không xem phim điện ảnh là được!”

“Vậy còn gì là niềm vui?” Quản Vận Phương bĩu môi.

Từ Khả Vi nhớ tới hôm qua video kia, hỏi Uyển Tình: “Con ngày hôm qua sao có thể gặp chuyện không may?”

Uyển Tình dừng lại một lát, nói: “Là người phụ nữ kia.”

“Cô!” Từ Khả Vi phút chốc ngập đầy câm tức, “Cô ta quả thật khinh người quá đáng!”

“Chồng trước bà kia hiện tại làm gì?” Quản Vận Phương hỏi, “Cái này thật sự quá đáng! Thiếu chút nữa xảy ra tai nạn chết người, chúng ta có thể tố cáo cô ta!”

Từ Khả Vi tức giận nói: “Người làm ra chuyện kia, hiện tại là vị hôn thê tổng giám đốc Mục thị, sao tố cáo được cô?”

Quản Vận Phương sửng sốt: “Mục thị?”

“Một công ty rất lớn.” Từ Khả Vi nói, “Hơn công ty Đinh Chí Cương không biết bao nhiêu lần!”

Quản Hạo Nhiên đột ngột đi ra: “Mục thị hôm nay thông báo nói rõ, đã hủy bỏ hôn ước, trên mạng có tin tức.”

Ba người sửng sốt, gấp rút tìm kiếm tin tức trên trang wed.

Mục Thiên Dương lần này mạnh tay, tổng công mua bảy tờ báo, trang đầu nói rất rõ.Trên mạng cũng có nhiều âm thanh, có nói Mục Thiên Dương tốt----- không giúp vị hôn thê che giấu sự xấu xa, quyết đoán cắt tám đoạn, có chí khí! Cũng có nói Mục Thiên Dương không tốt, vị hôn thê xảy ra chuyện lớn như vậy, mọi người cấm anh vẽ đường cho hươu chạy, nhưng anh không quan tâm là không đúng rồi. Thật sự là người tốt, liền kéo cô về giáo dục tốt, đại diện cho vị hôn thê xin lỗi người ta …..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.