Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 263: Chương 263: trò truyện với em gái




“Nói gì sai!”

“Là em cảm thấy không đúng, người ta là làm công, cũng không phải bán cho anh, làm người muốn phúc hậu…….”

“Em đau lòng cho người khác?”

“Em cũng lười nói với anh!”

Mục Thiên Dương mệt mỏi thở dài, nói: “Nếu em không có ý nghĩ với anh ta, thì cách anh ta xa một chút.”

Thiên Tuyết có chút bất mãn, muốn kháng nghị.

Anh nói: “Miễn cho bị anh ta lợi dụng, cũng nên nhớ thân phận của em là gì.” A Thành bị anh chèn ép nhiều năm như vậy, khó có thể nói là anh ta không lợi dụng Thiên Tuyết để xoay người.

Thiên Tuyết cả kinh, ban đầu cảm thấy cả người rét run, sau đó liền có chút khó chịu. Mang theo vầng sáng của Mục tiểu thư này, ngay cả một người bạn thật lòng cô cũng không có sao?

“Kỳ thật……..” Cô chần chờ một chút, “Anh ta cũng không tệ lắm, lòng dạ cũng tốt lắm.”

“Uh?”

“Nếu anh ta muốn lợi dụng em, đã lợi dụng rồi…….” Thiên Tuyết nhớ tới ngày đó khi đến phòng nhở ở gara. Vừa tới, cô liền kêu A Thành cởi quần áo. Lúc ấy dọa anh sửng sốt, cô giận dữ, tiến lên lột quần áo của anh…….Ách, cô chỉ muốn kiểm tra thương thế cuẩ anh một chút, rồi bôi thuốc.

Nếu anh bắt lấy cơ hội kia, làm bộ sinh ra tình cảm gì với cô, cô chỉ là tiểu nữ sinh, chỉ sợ khó thoát ra khỏi ma trảo. Cô trầm trọng thở dài: “Anh hai, về sau em sẽ cẩn thận, sẽ không để cho người khác có cơ hội lợi dụng.”

Mục Thiên Dương tưởng cô và A Thành lúc đó đã xảy ra chuyện gì, có lẽ có đểm ngây thơ, thấy cô như vậy, đột nhiên không đành lòng. Có một số việc, kỳ thật cô cũng hiểu được, anh không nên nói rõ ràng như vậy, sẽ khiến cho cô khó chịu…..

“Anh ấy hình như lái xe cho anh rất nhiều năm?” Thiên Tuyết nói, “Anh không thể đổi công việc cho anh ấy sao? Thoạt nhìn anh ta, không chỉ biết lái xe.”

Mục Thiên Dương cười: “Em đã cầu tình, anh sẽ cân nhắc.” Vốn A Thành cũng rất có tiền đồ, nếu được rèn luyện, nhất định sẽ không kém Văn Sâm. Hiện tại công ty muốn lớn mạnh, xác thực cần bồi dưỡng vài trợ thủ đắc lực, bằng không anh sẽ mệt chết! Chỉ sợ A Thành không đủ trung thành, nuôi hổ trong nhà…..

“Ai cầu tình?” Thiên Tuyết trở mặt xem thường, “Em chỉ là nghĩ, tuổi A Thành không nhỏ, nên tìm đối tượng đi? Không đổi công việc nhanh, lái xe cho tổng giám đốc Mục cũng chỉ là lái xe, ai để ý? Chớ nói là lúc trước chuyên lái xe cho Uyển Tình một năm, bị người biết anh ta chỉ là một tài xế, còn là tài xế của một người phụ nữ, phỏng chừng muốn cô đơn cả đời……”

Mục Thiên Dương nhịn không được cười lên một tiếng, tay giơ lên vén tóc loạn của cô: “Là em suy nghĩ chu đáo!”

“Nói thế nào thì một cước kia là anh không nỡ đá em, nên mới đá anh ta…….”

“Biết là tốt rồi!” Mục Thiên Dương rùng mình, “Về sau không biết phân biệt nặng nhẹ, ngay cả em, anh cũng đá!”

Thiên Tuyết mạnh chau mày, vừa muốn tức giận.

Anh vội vàng nói: “Tốt lắm tốt lắm……anh hay nói giỡn.”

“Hừ!”

“Lại tức giân?”

Thiên Tuyết nặng nề lên tiếng: “Em sẽ không bỏ qua!”

Mục Thiên Dương thở dài, phụ nữ thật khó dỗ.

“Vậy em muốn như thế nào mới tốt? Mua cho em gì đó?”

“Rất không thành ý!” Thiên Tuyết kêu lên, “Anh mua đồ cho em, đều là kêu thư ký đi mua đi?”

“Khụ….Anh bận việc thôi.”

“Vậy sao khi anh tặng Uyển Tình lại tự mình đi chọn?”

“Nào có, rõ ràng anh kêu thư ký đi làm!”

“Nhưng mà em nghe anh họ nói, anh mua quần áo cho Uyển Tình, đều phải tự mình xem qua, chính mình chọn kiểu dáng!”

“Anh nào có tự mình xem? Bịa đặt!” Rõ ràng là kêu thư ký chọn xong, sau đó anh xem qua, nhìn được liền mua, không được liền không mua!

“Anh họ nói là do Văn Sâm nói!”

Mục Thiên Dương nghĩ, là nghe từ chỗ Văn Sâm? Anh ta khẳng định sẽ không đi nói linh tinh, có thể là do bí thư Hàn nói với người khác, hoặc có người tới hỏi bí thư Hàn, sau đó liền truyền ra ngoài, cuối cùng liền rơi vào lỗ tai Văn Sâm, sau đó ở dười tình huống nào đó, Văn Sâm nói ở trước mặt Mục Thiên Thành…… Nhìn không ra, bình thường Văn Sâm là một người rất trầm, lại nhiều chuyện trước mặt Mục Thiên Thành!

“Cái này cũng không biết tin tức thứ bao nhiêu!” Mục Thiên Dương nói, “Sai lệch sai lệch! Đã sớm sai lệch! Anh mà có cái thời gian kia, không biết kiếm được mấy ngàn vạn!”

Thiên Tuyết mạnh dậm chân: “Em vẫn còn tức giận!”

“Vậy em muốn cái gì?” Vì sao phụ nữ khó dỗ như vậy?

Thiên Tuyết nghĩ nghĩ: “Quên đi! Em nghĩ rồi nói sau!”

“Yên tâm đi, em sẽ không cùng một chỗ với anh ta!” Đã bị cự tuyệt, còn có thể diễn cái gì? “Chỉ là, em cũng không dám cam đoan về sau không gặp anh ta, không muốn chúng ta xuất hiện cùng anh ta là được rồi.”

“Không phải anh hẹp hòi, mà là…….Em và anh ta, thật sự không thể yêu nhau! Nếu như là bạn bè bình thường, đương nhiên không thành vấn đề. Được rồi, em đi đi, đừng bằng mặt không bằng lòng lệch lạc suy nghĩ, anh là muốn tốt cho em, chuyện này không nói được, tự nhiên là có nguyên nhân.”

“Được rồi được rồi……” Thiên Tuyết khoái tay, “Dù sao em cũng chỉ là có ấn tượng tốt với anh ta mà thôi, anh và em là anh em mười mấy năm, đương nhiên anh quan trong hơn! Anh không nói được, vậy nghe lời anh!”

Mục Thiên Dương lên tiếng cười: “Tốt! Em gái tốt!” Hừ, một người nam sinh quen biết còn chưa tới một học kỳ, muốn châm ngòi ly dán tình cảm của anh em bọn họ…..Tìm đường chết!

Thiên Tuyết vừa nhìn thấy vẻ mặt của anh, liền nhớ tới một người anh trai trong một cuốn tiểu thuyết quá trân trọng em gái, trong lòng có chút lâng lâng, không nghĩ tới mình cũng hạnh phúc giống như nữ chính trong tiểu thuyết có một người anh trai như vậy, thật sự đáng giá!

Nhưng mà cô cũng không nhịn được phỉ nhổ! Đàn ông như vậy rất ngu ngốc! Có người theo đuổi em gái liền luyến tiếc, nếu sau này sinh con gái……..

Cô cười hắc hắc, hỏi Mục Thiên Dương: “Thế nào, không nỡ để người theo đuổi em?”

“Ai không nỡ? Em nhanh đi tìm một người, dọn dẹp một chút gả đi!”

“Nga…. vậy em đi tìm học trưởng Quản, anh ta không được, em lại đi tìm A Thành.”

“Em dám!” Mục Thiên Dương giơ chân, “Em mới mười tám tuổi!”

Con mẹ nó! Trước kia cảm thấy con nhóc kia sớm hay muộn cũng phải gả, cũng nghĩ qua nên chuẩn bị đồ cười cho cô như thế nào, nhưng hiện tại thật sự trưởng thành, vừa nghĩ tới cô sẽ bị người đàn ông khác mang đi, liền hận đàn không khắp thế giới đều chết hết! Nói vậy trong lòng ông nội và Thiên Thành cũng có cảm giác đồng dạng….Cho dù hiện tại không có, chờ cô mang đàn ông tới cửa, phỏng chừng những người kia thực thảm……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.