Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 584: Chương 584: Uyển Tình là một bảo bối




Chương 584: Uyển Tình là một bảo bối

Muốn để người có nhãn hiệu riêng thiết kế nước hoa riêng cho, không phải chuyện một sớm một chiều. Là một người điều chế hương có đẳng cấp cao, Tôn Chí Mẫn tự nhiên không làm riêng cho một ai, đại bộ phận tinh lực đều tập trung vào cho công ty SF của cô, nhưng bình thường cũng có khi vì người khác thiết kế nước hoa.

Thiên Tuyết hiểu được đạo lý này, cũng không thúc giục cô, đảo mắt liền làm chuyện khác. Về phần nước hoa, tùy tiện chờ khi nào thì thiết kế xong, lại không vội.

Tôn Chí Mẫn cũng không bội, bớt thời giờ làm mấy bình nước hoa cho Uyển Tình, hoàn toàn là căn cứ đặc điểm của riêng Uyển Tình làm theo yêu cầu, trong đó một lọ là chuyên dụng cho ngày đó kết hôn. Bởi vì ngày kết hôn sẽ bề bộn nhiều việc, mệt chết đi, lại là giữa hè, khẳng định sẽ ra rất nhiều mồ hôi, nhất định phải căn cứ tình huống thực tế, mới có thể để cho tân nương tử toàn bộ hành trình đều có mùi hương mê người.

Mục Thiên Dương biết cô là lấy lòng, một mặt là vì năm đó “Phản bội” nên muốn không tiếng động xin lỗi, một mặt là giúp đệ đệ của cô tránh ấn tượng xấu đi? Dù sao, anh cùng Mục Thiên Thành thường xuyên khó xử A Thành.

Anh cũng không so đo, có thể làm cho thời điểm hôn lễ của Uyển Tình hoàn mỹ, anh cầu còn không được.

Uyển Tình bình thường rất ít dùng nước hoa quá thơm. Cô không thích dùng lắm, chỉ vào mùa hè thì ngẫu nhiên phun một chút. Hiện tại có người điều phối hương bắt tay vào dạy, cô cũng nghiêm túc bắt chước. Vừa vặn Tôn Chí Mẫn để cho cô mùi nước hoa thực nhạt, Mục Thiên Dương cũng nói thích, vừa ngửi thấy liền nhịn không được thay đổi sắc mặt, cô đành miễn cưỡng “phụ nữ trang điểm vì người mình yêu”, liền xức một chút.

Có lẽ vì được làm theo yêu cầu gì đó thật có thể nổi bật mị lực của cô, sau khi cô tới trường học, rất nhiều bạn cùng lớp hỏi cô dùng là nước hoa của hãng nào. Cô trước kia cũng dùng qua nước hoa, nhưng không có người hỏi qua.

Cô cười đáp: “Là một bằng hữu làm.”

“Nga. . . . . .” Có mấy nữ sinh vẻ mặt thất vọng, “Còn tưởng rằng là Chanel, Dior cơ! Nghe nói cậu kết hôn, lão công rất nhiều tiền a, không cho cậu mua hàng hiệu?”

Uyển Tình nở nụ cười một chút, cũng không đáp.

Mặt khác có nữ sinh hoà giải: “Kỳ thật nước hoa cùng quần áo hài bao giống nhau, cũng là có thể làm theo yêu cầu. Nếu không phải biết người điều phối, hoặc là đặc biệt có tiền, đặc biệt chú ý, bình thường cũng sẽ không làm.”

Nữ sinh lúc trước kia nghe xong, vẻ mặt khó chịu: “Ta xem là loại trộn từ mấy loại cũ thôi.”Đọc nhanh nhất truy cập : thích đọc truyện .com

Uyển Tình thiếu chút nữa phun ra vì cười, bất đắc dĩ nói: “Cậu nói là thế thì coi là đúng thế đi.”

“Ngươi ——” nữ sinh bất mãn, cũng không dám làm gì khác, sợ hãi chọc tới người không nên dây vào, chỉ có thể căm giận quay đầu đi chỗ khác.

Uyển Tình bình thường rất ít cùng người tranh cái gì, cũng cũng không khoe ra lão công là ai, có bao nhiêu tiền, mọi người nghĩ đến cô dễ khi dễ, thường xuyên nhằm vào cô, cô thường cười cười xong việc. Nhưng ngẫu nhiên thản nhiên quay về một câu, luôn một bộ biểu tình, “Ta không cùng ngươi so đo” cao cao tại thượng làm người tức nội thương.

Cô ở lớp học có mấy người bạn khá thân, trong đó một người được cô mời đi làm phù dâu. Cô bạn phù dâu nói: “Uyển Tình, cậu càng ngày càng có phong cách!”

“Phong cách cái đầu a!” Uyển Tình cho tới bây giờ chưa nghe người như vậy hình dung qua nàng, nhất thời kìm không được, bốn chữ liền phá hoại hình tượng.

Bạn học cũng không để ý. Người tức giận thì tức giận a, nói lời thô tục cũng có khí chất, tỷ như Uyển Tình, tỷ như viện nghiên cứu sư phụ tỷ Mục Thiên Tuyết. . . . . .

“Nước hoa của cậu thật sự rất dễ chịu, là tìm người làm theo yêu cầu ?”

“Tính là như vậy đi. Bằng hữu căn cứ đặc điểm của tớ làm để tiễn tớ.”

“Oa! Bằng hữu của cậu thật là lợi hại!”

“Gì chứ, có cơ hội đưa cậu một lọ.” Uyển Tình nghĩ nghĩ, không bằng thỉnh Tôn Chí Mẫn làm chút nước hoa đơn giản, chờ thời điểm hôn lễ làm đáp lễ tặng cho nữ khách, có danh hào Sweet, nói ra cũng không bôi nhọ thân phận Mục Thiên Dương. Đương nhiên, tiền sản xuất nước hoa phải hỏi Mục Thiên Dương.

Cô về nhà đem chuyện này nói cho Mục Thiên Dương, Mục Thiên Dương thập phần tán thành: “Anh đang lo không biết như thế nào chuẩn bị quà tặng. Nước hoa giá cả thích hợp, hẳn là có thể khách và chủ đều vui, anh đi tìm người thương lượng một chút.”

Anh cùng Tôn Chí Mẫn tuy rằng không có vấn đề gì, nhưng rốt cuộc từng là người yêu, vì tránh cho Uyển Tình hiểu lầm, anh không trực tiếp tìm cô.

Phương Trì là tổng tài SF, trực tiếp giúp Tôn Chí Mẫn đáp ứng. SF ở Âu Mĩ thực nổi danh, nhưng ở quốc nội so chưa hơn được nhiều cửa hiệu lâu đời. Người đến hôn lễ của Mục Thiên Dương thì có là bao? Tặng không cũng có thể a! Có thể hỗ trợ làm quảng cáo!

Nguyên bản Uyển Tình chính là đứng ở góc độ Mục Thiên Dương suy nghĩ, cảm thấy đưa nước hoa Sweet ra là cho Mục thị mặt mũi. Dù sao loại sự kiện này trọng đại, muốn biểu hiện thực lực ra các mặt. Có thể làm cho Sweet tự mình làm nước hoa, lại còn làm quà đáp lễ, còn chưa đủ có bản lĩnh sao?

Cô còn sợ Phương Trì, Tôn Chí Mẫn không chịu lấy tiền, cảm thấy làm nước hoa đơn giản là được, dù sao quan trọng là danh hiệu của Sweet. Ai biết Tôn Chí Mẫn biết được có cơ hội để SF làm tuyên truyền, liền có động lực ngay, lập chí phải làm loại nước hoa mới. Hôn lễ Uyển Tình có nhiều thượng khách, cần đóng gói chuyên nghiệp, về sau có thể thu về những chai này, giá sẽ phi thường cao.

Mà hôn lễ qua đi, dố nước hoa này toàn cầu chỉ có số lượng một trăm bình! Về sau lại tiêu thụ, phải đợi những cái chai trước đó thu trở về.

Đương nhiên, những điều này là thủ đoạn kinh doanh.

Vì khoản nước hoa này, cô cùng Thiên Tuyết tạm thời “thu tay“.

Phương Trì nói: “Số nước hoa này đặt tên là ‘hôn lễ’ hoặc là ‘chúc phúc’ đi.”

“Hắc hắc. . . . . . Kêu là ‘hôn lễ’ đi. Về sau mọi người kết hôn, đều muốn mua loại nước hoa này, chúng ta đây liền bán ra. . . . . .”

Phương Trì gật đầu, sờ sờ cằm: “Lão bà của Thiên Dương này không sai a, rất là có ý tưởng.”

“Anh ta là có lời.” Tôn Chí Mẫn mặt nhăn nói: “Phỏng chừng là lấy được bảo vật rồi.”Đọc nhanh nhất truy cập : thích đọc truyện .com

Nhờ Uyển Tình, Phương Trì cùng Tôn Chí Mẫn liền có thêm việc. Tôn Chí Mẫn chuyên chú thiết kế nước hoa, Phương Trì thiết kế quy trình sản xuất, còn muốn thiết kế chai lại cần tìm nhà xưởng. Nếu trong nước tìm không thấy nơi thích hợp, chỉ có thể làm tại Mỹ.

Mục Thiên Dương nhờ chuyện này cũng quan tâm hơn đến quà đáp lễ, lại chú ý chi tiết hôn lễ, cũng quyết định dùng rượu đỏ làm quà đáp lễ cho nam.

Uyển Tình liền nói ra một đề nghị nho nhỏ, lại tập tủng vào bài vở và bài tập. Tin học cấp 2 đã thi xong, còn không biết thành tích, cô hiện tại muốn cố gắng để tháng Sáu thi Anh ngữ cấp 4, bằng không thời điểm hôn lễ cũng chưa yên lòng.

Một ngày ở nhà làm xong một bộ đề bắt chước cấp 4, cô xoay xoay cổ, cầm lấy ipad bên cạnh soát weibo, nhìn thấy một cái weibo dài của bạn học, là một nhà xuất bản yêu cầu thông tri bản thảo.

Bởi vì lớp học có người viết tiểu thuyết, cho nên cô đối với phương diện này rất ngạc nhiên, liền mở ra nhìn nhìn. Yêu cầu bản thảo thông tri viết, vô luận cái dạng bản thảo gì cũng có thể, bọn họ đều phải nộp.

Uyển Tình đột nhiên nâng mi, thật sự cái gì cũng có thể sao? Nàng hay kể chuyện xưa cho Đinh Đinh Đương Đương, đã phải viết được cả quyển, gần nhất còn trên Computer viết một ít. Nếu có thể. . . . . .

Ôi, cô đột nhiên thực chờ mong, lập tức rep lại: cổ tích cũng được?

Gửi đi rồi, cô cũng không trông đợi người ta sẽ trả lời, phỏng chừng người ta sẽ nghĩ cô chỉ quấy rối đi?

Cô ôm ipad, tiếp tục lướt weibo. Một hồi, thì có rep lại, là nhà xuất bản đó rep lại.

TRUYỆN CỰC HAY MỚI RA CHO CÁC BẠN NÈ ^^ :

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.