------- Ngày hôm sau --------
Hôm nay vẫn như mọi khi, Thiên Hạo xuống nhà ăn sáng rồi đi làm. Nhưng có điều anh vừa mới bước vào phòng ăn đã thấy một điều rất ngạc nhiên. Anh lên tiếng “Nguyệt Nhi sao em còn ở đây”
Bà Hồng Liên nhìn anh mỉm cười nói “Là mẹ kêu con dâu ở lại đó, sao hả con muốn đuổi con bé đi sao. Nhưng mẹ nói cho con biết, đây là nhà của mẽ không phải nhà con đâu mà con muốn đuổi ai thì đuổi”
Anh quát lớn “Cô ấy không phải con dâu của mẹ”
Ba anh nhìn, ba anh cũng quát lớn “Ai cho mày dám lớn tiếng với mẹ mày vậy hả thằng kia con bất hiếu kia”
Bà nhìn ông “Còn ông, ai cho ông gọi con trai cưng của tôi là thằng bất hiểu vậy hả. Ông có biết con trai ông có hiếu với tôi cỡ nào không hả”
Ông dịu dàng nói “Phải phải, vợ tôi nói cái gì cũng đúng hết” ông gắp đồ ăn vào chén bà “Bà ăn đi nha vợ yêu”
Bà bơ ông, quay qua nhìn thằng con trai yêu quý của bà “Tiểu Hạo con và Nguyệt Nhi vẫn chưa ly hôn thì có nghĩa là hai đứa con vẫn là vợ chồng. Mà con thì là con của mẹ, cho nên vỡ con cũng tức là con dâu của mẹ rồi”
“Nhưng con không muốn cô ấy ở lại đây” anh nhăn mặt nói
Cô định đứng lên thì bị bà kéo người ngồi xuống “Nguyệt Nhi, con dâu ngoan à con ngồi xuống đi. Con đừng nghe nó nói, con cứ ở lại đây để mẹ yêu thương con có dươc không”
Cô gật đầu đồng ý
Còn anh không thèm ăn sáng nữa mà bỏ ra ngoài. Ba, mẹ, Nguyệt Nhi không quan tâm cùng nhau ngồi ăn sáng ngon lành ấm áp như một gia đình thật sự hạnh phúc. Đây là lần đầu tiên cô cảm thấy ăn được bữa ăn sáng ngon lành nhất khi có ba lẫn mẹ. Tuy họ chỉ là ba mẹ chồng nhưg cô lại đối với họ như ba mẹ ruột của mình