Vầng trăng tròn vàng óng đã treo cao giữa bầu trời khi màn đêm buông xuống..
Ánh trănh toả sáng trên mặt đất, giống như vải lụa mỏng dịu dàng.
Trên bầu trời đêm mây trôi nhẹ, gió thổi vi vu, ánh trăng rất đẹp tạo thành một bức hoạ tuyệt sắc..
Ngoài cửa sổ trăng đã lên cao sáng rõ, gió nhè nhẹ thổi khiến cho rèm che cửa sổ lầu hai bay lất phất.
Trong phòng ngủ, một bóng dáng người đàn ông cao lớn, tuấn dật đang chống tay xuống giường ngủ cơ hồ là mê mẩn nhìn người con gái nằm dưới thân..
Bàn tay vuốt ve gương mặt Bảo Ngọc..
Hàn Phong nhớ lại từ lần đầu tiên nhìn thấy cô.
Anh đã cảm thấy cô là một cô gái thú vị có cá tính, thông minh có chút hung dữ nhưng lại đáng yêu.
Rồi lúc cô đõ đạn cho anh thì trái tim, lòng của anh liền rơi trên người cô.
Anh yêu cô không đơn thuần vì gương mặt xinh đẹp hay vì cô cứu mạng anh mà vì cô hiểu anh, cô không sợ anh và điều anh thích nhất ở cô là dễ bị anh bắt nạt..
(edit:hừ..chỉ có anh thôi đối với người khác bắt nạt chị ấy là chết chắc ví dụ điển hình là anh Tiêu Dật đẹp trai bị chị ấy chỉnh te tua^^)
Biết giận dữ, mắng chửi, quan tâm anh chứ không giống những cô gái khác chỉ biết nịnh nọt sáp lại gần anh điều đó làm anh cảm thấy chán ghét.
Đối với cô anh luôn không thể kiềm chế cảm xúc muốn điên cuồng chiếm hữu cô nhưng anh biết mèo nhỏ không thích như vậy..
Cho nên anh phải tạo cho cô môt cảm giác được yêu thương, bảo vệ, quan tâm, cưng chiều khiến cồ vĩnh viễn không muốn rời xa anh..
Và giờ anh đã làm được cô đã đồng ý cho anh cả thể xác, trái tim lẫn linh hồn.
Lời cô nói ra khiến lòng anh rung động mãnh liệt, cảm xúc vui mừng lan tới tận tim..
"Ngọc nhi"! cám ơn em đã tin tưởng anh"!anh sẽ cưng chiều, sủng em cả đời cả kiếp này!!»Anh yêu em«
(edittor:đoạn nữ chính đã tỏ tình viết rồi đây là đoạn tỏ tình của anh nam chính..hết sức ngọt ngào!!ai..za tớ hâm mộ woá đi♥)
Ánh mắt Hàn Phong từ từ di chuyển khắp thân thể Bảo Ngọc đó là một loại khiêu khích không tiếng động.
Mắt cá chân mảnh khảnh, đôi chân thon dài thẳng tắp, mông mượt mà khéo léo eo vừa đầy nhỏ gọn sau đó là bộ ngực sữa trổ mã tốt đẹp..
Mặc dù áo ngủ vẫn còn ở trên người Bảo Ngọc nhưng ánh mắt như lửa nóng của anh chăm chú nhìn cô..
Khiến cô có cảm giác cả người mình như bị thiêu rụi vậy.
Gương mặt cô đỏ ửng, đôi mắt xấu hổ e thẹn nhìn anh làm anh muốn trêu chọc cô anh cười to cất giọng tà mị:
-Mèo nhỏ của anh mới có như vậy mà đã đỏ mặt, da mặt của bảo bối sao lại mỏng như vậy..
Đợi lát nữa phải làm sao đây chắc em sẽ giống như con tôm bị luộc chín phải không??ha..ha..
Bảo Ngọc lườm anh bặm môi nói:
- hừ..da mặt em nào đâu dày bằng anh..Hàn Phong xấu tính chỉ giỏi bắt nạt em thôi.
Hàn Phong ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng liếp láp tai nhạy cảm của cô..
Sau đó men theo lối hôn lên cái cổ trắng nõn của cô cuối cùng biến thành say mê gặm cắn.
-"Ừm"! Bảo Ngọc không thể kiềm được than nhẹ một tiếng, hai tay không tự chủ ôm chặt hông anh.