Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non

Chương 81: Chương 81: Đều Là Con Tự Làm Tự Chịu




CHƯƠNG 81: ĐỀU LÀ CON TỰ LÀM TỰ CHỊU

“Cái gì ———-” Hải Minh Vũ đột nhiên đứng lên sợ hãi kêu ra tiếng

“Cậu ——-” Mộ Dung Lăng Phong nhìn xung quanh, những người khác vừa vặn đều vì tiếng thét chói tai của Hải Minh Vũ mà quay đầu sang nhìn xì xào bàn tán “Cậu có thể nói nhỏ một chút hay không?” Mộ Dung Lăng Phong xấu hổ, liếc Hải Minh Vũ một cái nói

“Tôi ——-” Cảm giác được chính mình thất thố Hải Minh Vũ vội ngồi xuống, rồi sau đó như trước kinh ngạc nhìn Mộ Dung Lăng Phong “Cậu nói đều là thật?” Kỳ thật lời vừa hỏi ra hắn cũng cảm thấy có chút thừa thãi, loại lời nói vui đùa này cũng không phải có thể tùy tiện nói ra

“Tôi gọi cậu tới cũng không phải để cậu hô to gọi nhỏ” Mộ Dung Lăng Phong lần thứ hai tức giận trừng mắt Hải Minh Vũ nói

“Cậu —- cậu làm sao có thể xúc động như vậy, tẫn nhiên đối Tiểu Á ——” Nhìn Mộ Dung Lăng Phong xanh mặt, Hải Minh Vũ cũng không có dũng khí nói thêm gì nữa, bằng không hắn tin Mộ Dung Lăng Phong sẽ bóp cổ hắn tựa như đối với Tiểu Á vậy

“Xúc động là ma quỷ tôi cũng biết, nhưng cũng đã xúc động rồi, cậu bảo tôi làm sao bây giờ? Tôi không phải gọi cậu tới giúp tôi tìm biện pháp sao?” Lấy vui cầu tha thứ Mộ Dung Lăng Phong biết Hải Minh là người thành thạo nhất cho nên mới gọi Hải Minh Vũ tới chỉ điểm

“Tiểu Á thật sự cùng Phú Đình Đình nhà Phú gia phát sinh quan hệ?” Hải Minh Vũ có chút nghi hoặc hỏi tuy rằng Mộ Dung Lăng Phong đã nói nhưng hắn vẫn không tin, trong ấn tượng của hắn Tiểu Á không phải là người như vậy, hơn nữa lại càng không làm ra chuyện ăn trộm trái cấm như thế này

“Hai người cùng đi khách sạn thì cậu cho rằng còn có thể không phát sinh quan hệ được sao?” Mộ Dung Lăng Phong cực đoan nói nhắc tới chuyện này trong lòng anh lại ẩn ẩn đau, biết vậy đã chẳng làm

“Chuyện này mặc dù không sai, nhưng cũng không nhất định ở khách sạn sẽ phát sinh chuyện gì? Chẳng hạn như nói —— chỉ là đơn thuần nói chuyện phiếm —— hoặc là ———

“Hải Minh Vũ, cậu là trẻ con sao?

“Tôi cũng biết những thứ này có chút gượng ép, thế nhưng mà —– nếu nói là người khác có lẽ tôi sẽ tin, chính là Tiểu Á tôi nghĩ hẳn là không thể nào, phương diện này khẳng định là có hiểu lầm

“Vậy mấy tin nhắn kia thì nói thế nào?” Anh cũng không muốn tin, anh lại càng không nguyện ý tin, càng hy vọng chuyện này tất cả đều không phải sự thật, nhưng hết lần này đến lần khác chân thực như thế, anh không thể không tin

“Chuyện này ——” Hải Minh Vũ không thể phản bác, dù sao chi tiết mấy tin nhắn kia Mộ Dung Lăng Phong vừa kể cũng mập mờ à nha, quả thật có chút thiên về phương diện kia, nhất thời hắn thật đúng là phủ định không được

“Được rồi, chuyện cũng đã xảy ra rồi, cậu liền giúp tôi nghĩ xem tôi phải làm như thế nào mới có thể làm cho Tiểu Á trở về, làm cho Tiểu Á tha thứ cho tôi?” Nếu có thể anh cũng không muốn dùng thủ đoạn cứng rắn, đương nhiên đó cũng là hạ sách nếu không có biện pháp nào

“Sớm biết có ngày hôm nay thì lúc trước còn làm làm gì” Hải Minh Vũ nói xong liền bưng ly cà phê lên chậm rãi uống

“Cậu ——” Mộ Dung Lăng Phong hận không thể đấm một quyền sang, anh hiện tại đã đủ buồn bực rồi, mà cái tên này còn ở đây bỏ đá xuống giếng đây là việc bằng hữu nên làm sao?

“Tôi nói cậu cho dù lại xúc động lại tức giận muốn độc chiếm hơn nữa cậu cũng không thể thiếu chút lấy mạng của Tiểu Á chứ, nếu tôi gặp phải chuyện này tôi sẽ không tha thứ cho người nào đối tôi như vậy

“Tôi biết, nhưng tôi còn có thể có biện pháp gì? Kia là vì tôi không thể kiềm chế, nếu tôi thật có thể kiềm chế thì tôi cũng không phải ngồi đây chờ cậu nghĩ biện pháp” Nghĩ đến ngày đó chính mình làm ra chuyện như vậy, Mộ Dung Lăng Phong ân hận cơ hồ đắng cả lòng(), chính là chuyện cũng đã xảy ra rồi muốn hối hận cũng không kịp

() chỗ này QT dịch là “thanh ruột” nên tui để thế cho nó thuần Việt :3

Mộ Dung Lăng Phong nói như vậy Hải Minh Vũ cũng không phải không thể hiểu, dù sao khi người mình yêu phản bội mình chỉ sợ người bình thường cũng sẽ nhất thời xúc động đến phát cuồng, tựa như Mộ Dung Lăng Phong cuồng sâu như vậy chỉ sợ so với người bình thường càng để ý hơn, càng yêu sâu đậm hơn cho nên mới phải ——— “Kia Tiểu Á nó hiện tại không có việc gì đi?

“Không có việc gì, nó hiện tại đang ở chỗ Lạc Tuấn Tiệp không chịu trở về

“Cậu để tôi phải nói cậu tốt thế nào đây? Trước kia cậu bài xích Tiểu Á cùng Lạc Tuấn Tiệp gặp mặt như vậy, hiện tại cậu không phải là tự tay đem Tiểu Á đưa tới chỗ cậu ta sao?

“Tôi cũng không nghĩ tới chuyện này sẽ biến thành như vậy, tóm lại tôi nhất định phải làm cho Tiểu Á trở lại bên cạnh tôi” Mộ Dung Lăng Phong kiên định nói tuy rằng hiện tại Tiểu Á thực bài xích anh, thế nhưng mà anh không muốn về sau quan hệ của Tiểu Á với anh đều là như vậy, anh lại càng không muốn mất đi Tiểu Á

“Tiểu Á hiện tại khẳng định là trong lòng rất sợ cậu, tôi thấy cậu vẫn là để cho nó bình tĩnh lại trước đã

“Tôi biết, nhưng mà Lạc Tuấn Tiệp cũng đã tính toán dùng luật pháp đòi quyền giám hộ cho Tiểu Á, cho nên tôi không thể không chuẩn bị sẵn sàng trước

“Chuyện này cũng khó, nếu thật muốn lên tòa án, bản thân Tiểu Á cũng có quyền lựa chọn, tôi nghĩ đối với cậu cũng rất không có lợi

“Tôi biết, hiện tại Tiểu Á tuyệt đối sẽ không chọn tôi, mà tôi cũng không muốn dùng biện pháp cứng rắn, tôi sợ lại tổn thương đến Tiểu Á

“Cậu nghĩ như vậy cũng đúng, hiện tại mấu chốt chính là không được để Tiểu Á đối cậu bài xích với sợ hãi thêm nữa, bằng không trận này tòa án phán cậu phải thua là không thể nghi ngờ rồi

“Kỳ thật tôi có một biện pháp, cũng không biết có thể được hay không? Còn có chính là nếu ————

“Biện pháp? Biện pháp gì?

“Mười năm trước chuyện của An Bình với Lạc Tuấn Tiệp cũng đã huyên náo xôn xao một trận, mà người Lạc gia hẳn cũng biết, tôi nghĩ ———

“Cậu là muốn lợi dụng ——-

“Ừ —” Mộ Dung Lăng Phong gật gật đầu, nếu không phải không có biện pháp anh cũng sẽ không hạ kế sách này, chuyện này cũng là bắt buộc thôi

“Nhưng cái này ——-” Tuy là biện pháp tốt, nhưng Hải Minh Vũ vẫn cảm thấy không ổn, dù sao cũng dính líu rất rộng, hơn nữa còn có thể sẽ tổn thương đến Tiểu Á

“Tôi chính là sợ sẽ làm tổn thương đến Tiểu Á cho nên mới bảo cậu tới Lạc gia

“Cậu lại bảo tôi đi lúc này làm đầu sỏ?” Hắn cũng biết không có chuyện tốt, mà chuyện tốt cũng không tới phiên hắn ==

“Tôi là bảo cậu tới chỗ Lạc Tuấn Tiệp

“Nga, cái này còn không sai biệt lắm” Hải Minh Vũ cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, bất quá chỗ Lạc Tuấn Tiệp cũng không phải tốt đi, mà Tiểu Á chưa chắc sẽ nghe hắn. “Cậu là muốn tôi đi khuyên Tiểu Á trở về?

“Tôi là bảo cậu đi khuyên Tiểu Á hy vọng nó có thể trở về, bằng không tôi cũng chỉ có thể dùng biện pháp này

“Nói đến nói đi tôi chỉ biết là không có cái gì tốt” Hải Minh Vũ nhịn không được oán giận

“Cậu cùng người nào đó thì tốt rồi bây giờ thì mặc kệ người khác sống chết, phải biết là ai ở giữa tác hợp cho các người hiện tại các người mới lưỡng tình tương duyệt mới có thể cùng một chỗ?

“Dạ dạ dạ, nhưng người tác hợp cho chúng tôi cũng không phải cậu được không” Lần này đến phiên Hải Minh Vũ lật tẩy Mộ Dung Lăng Phong, Tiểu Á cũng hoàn toàn có thể coi là “bà mối” của hắn với Tần Tình, hắn đi cũng được nhưng phải nói như thế nào?

“Dù sao tôi cũng giao cho cậu rồi, cậu tự xử lý đi

“Được được được, tôi tự xử lý, xử lý không được thì cậu đừng trách tôi

“Không trách cậu, nhưng cậu cũng không thoát khỏi liên quan

“Cái gì? Cậu nói như vậy, tốt xấu gì tôi cũng là bị lôi vào?

“Chuyện này còn phải hỏi?

“Ô cái đậu phộng, tôi còn —- tôi còn ——-

“Thiếu gia, có Hải tiên sinh muốn gặp anh” Lạc Tuấn Tiệp ngồi trên sô pha xem văn kiện thì người giúp việc báo lại

Hải Minh Vũ? Không cần nghĩ cũng biết nhất định là tới vì chuyện của Tiểu Á “Bảo cậu ta vào đi” Lạc Tuấn Tiệp cầm văn kiện trong tay cất vào trong túi rồi mới đứng lên đi ra ngoài đón

“Tuấn Tiệp, lại tới quấy rầy cậu” Hải Minh Vũ vừa thấy Lạc Tuấn Tiệp liền thân thiết bắt chuyện

“Sao nói vậy, tôi muốn mời tới còn không được, mời ngồi” Lạc Tuấn Tiệp mời Hải Minh Vũ ngồi xuống sô pha

“Sao nói vậy, tôi vốn toàn không mời mà tới, như thế nào lại không thấy Tiểu Á?” Hải Minh Vũ quét mắt một vòng trong phòng khách cũng không thấy Từ Trạch Á đâu

“Tiểu Á nó ở trong phòng nghỉ ngơi, không biết Hải tiên sinh tới là tìm tôi hay là tới gặp Tiểu Á?

“Gặp cậu cũng có thể gặp Tiểu Á cũng có thể, chính là một mặt cũng muốn gặp Tiểu Á để nói một tiếng cảm ơn, dù sao Tiểu Á cũng coi như là bà mối của tôi —–” Hải Minh Vũ vò vò đầu xấu hổ nói nhăc tới chuyện của hắn cùng Tần Tình, hắn sẽ không tự chủ được nở nụ cười

“Nga, Tiểu Á lợi hại như vậy, tôi còn thật không biết, tôi giúp cậu đi gọi Tiểu Á” Lạc Tuấn Tiệp đứng dậy đi đến phòng bên cạnh gõ gõ, Từ Trạch Á liền mở cửa đi ra

“Chú Hải, sao chú lại đến đây?” Vừa thấy Hải Minh Vũ, Từ Trạch Á đã rất nhanh đi tới

“Đương nhiên là tới thăm con, thế nào? Ở đây có quen không?” Nhìn thấy tình huống hiện tại của Từ Trạch Á, Hải Minh Vũ cũng không khỏi có chút đau lòng, cả người gầy đi rất nhiều, hai mắt vô thần, xem ra chuyện lần này nhất định là đả kích không nhỏ

“Dạ, con rất tốt” Từ Trạch Á miễn cưỡng cười cười

“Vậy hai người trò chuyện trước, tôi vào thư phòng xử lý công chuyện một chút” Lạc Tuấn Tiệp khách khí nói rồi liền đi vào thư phòng

“Tiểu Á, thực xin lỗi, chú Hải không biết đã xảy ra chuyện như vậy cho nên ——–

“Chú Hải, không có việc gì, chuyện này cũng không liên quan đến chú, đều là con tự làm tự chịu” Nói đến chuyện này cậu hiện tại nghĩ quả thật là không thể trách bất cứ người nào chỉ tại cậu, nếu không phải cậu quá ngây thơ quá mê muội lại tự cho là đúng hạnh phúc, có lẽ hiện tại cũng sẽ không là cái dạng này

“Tiểu Á, chú biết bây giờ chú nói cái gì cũng không đủ để bù đắp những tổn thương của con, nhưng chú vẫn muốn nói, con yên tâm chú cũng không phải muốn nói giúp Mộ Dung Lăng Phong cái gì, cậu ta làm chuyện như vậy đối với con đến chú cũng cảm thấy rất tức giận rất đau lòng, thế nhưng mà chú hy vọng hai người có thể hảo hảo ngồi nói chuyện

“Chú Hải, cảm ơn chú, nhưng mà con nghĩ con với chú ta không còn gì để nói, chú ta để tâm chẳng qua là bởi vì bộ dáng với khuôn mặt của con giống baba con mà thôi, mà chuyện chú ta làm với con chỉ là đem con ra làm thế thân cho baba, chính là những chuyện này con hiểu ra thì đã quá muộn

“Tiểu Á, chuyện cũng không phải như con nghĩ đâu, chú cũng đã gặp qua baba Từ An bình của con, tuy rằng bộ dáng hai người rấ giống nhau, nhưng chú tin tưởng ở chung với con một thời gian sẽ phát hiện kỳ thật hai người cũng không giống, chú nghĩ chuyện này Lăng Phong hẳn là đã sớm phát hiện, cho nên mới ——

“Chú Hải, chú không cần an ủi con như vậy, nên chấm dứt cũng đã chấm dứt, có lẽ mà nói đã sớm kết thúc rồi, chính là con một bên tình nguyện muốn ở lại nơi đó muốn ở bên cạnh chú ta, nhưng chú ta ngay cả giải thích cũng không cho con giải thích, còn muốn đẩy con vào chỗ chết, con sẽ không tin tưởng chú ta nữa” Từ Trạch Á kiên định nói mấy ngày nay cậu đã nghĩ rất nhiều, từ lúc vào ở Mộ Dung gia cho đến bây giờ, cậu một mặt chẳng qua là bị hạnh phúc che mờ mắt, kỳ thật cậu đã sớm nên nghĩ đến mỗi lần Mộ Dung Lăng Phong nâng mặt cậu lên nhìn chính là muốn thông qua khuôn mặt cậu tìm kiếm bóng dáng của baba cậu mà thôi, cũng không phải là chân chính muốn nhìn cậu, tựa như lần trước Âu Dương Hồng đánh cậu, Mộ Dung Lăng Phong khi đó đã nói “Nếu khuôn mặt này bị thương thì làm sao bây giờ?” Hiện tại cậu cuối cùng cũng hiểu được hàm nghĩa của những lời này, nguyên lai chính cậu cho tới nay đều là thế thân của baba, Mộ Dung Lăng Phong cho tới bây giờ đều không có để ý qua sự tồn tại của cậu.

“Tiểu Á, chuyện baba con với Lăng Phong chú cũng biết một chút, mười năm trước Lăng Phong là yêu baba của con, mặc dù mấy năm này cậu ta như trước không quên được baba của con, nhưng từ khi gặp được con cậu ta liền thay đổi, cậu ta trở nên vui vẻ hơn ôn nhu hơn hay nở nụ cười hơn thậm chí trừ con ra cũng không nhìn đến ai, những thứ này con hẳn là rõ ràng?

“Là chú ta gián tiếp hại chết baba con không phải sao? Trước kia là con không biết, cho tới này đều cho rằng chú ta đối tốt với con là thật lòng, mà chú ta chẳng qua là đang chuộc lỗi của chú ta mà thôi

“Chuyện này —– Tiểu Á, cái chết của baba con Lăng Phong đúng là có trách nhiệm, nhưng cậu ta cũng có nỗi khổ tâm” Hải Minh Vũ không biết nên giải thích như thế nào, dù sao chuyện thật lâu trước kia cũng quá phức tạp, không phải dăm ba câu là có thể nói rõ ràng

“Chú Hải, chú không cần phải nói, hiện tại con với chú ta đã không còn bất cứ quan hệ gì, đối với chuyện của baba, con cũng không hận chú ta, chú ta chiếu cố con lâu như vậy con cũng xí xóa rồi” Từ Trạch Á rất dứt khoát nói, cậu không muốn lại trốn tránh, cậu muốn bắt đầu cuộc sống mới, chuyện đã qua thì cứ để nó qua đi

“Tiểu Á cùng Lăng Phong gặp mặt hảo hảo nói chuyện được không? Coi như là chú Hải xin con” Hắn lần này tới cũng là muốn nói động Tiểu Á, bằng không nếu Lăng Phong lựa chọn hành động như vậy khó đảm bảo sẽ lại không thương tổn Tiểu Á, hắn không hy vọng Lăng Phong với Tiểu Á trở nên càng ngày càng xa lạ khoảng cách càng ngày càng lớn, rõ ràng là hai người yêu nhau, càng không thể cuối cùng thật sự biến thành cả đời không qua lại với nhau, như vậy chẳng phải là quá tàn khốc rồi sao

“Con ———“

“Chỉ gặp một lần là được rồi, mặc kệ là con muốn cùng cậu ta phân rõ quan hệ hay gì gì đó, con ở trước mặt cậu ta nói, con yên tâm chú cam đoan cậu ta sẽ không lại làm ra chuyện quá khích với con, chú sẽ cùng đi với con” Hải Minh Vũ cam đoan nói

“Chuyện này ——–” Có một số chuyện cậu cũng muốn gặp mặt nói rõ ràng với Mộ Dung Lăng Phong, nhưng cậu sợ sau khi gặp Mộ Dung Lăng Phong cậu không còn dũng khí, hơn nữa cậu biết rõ tim cậu còn ———-

“Tiểu Á, con về phòng trước, để chú nói chuyện với Hải tiên sinh một chút” Lạc Tuấn Tiệp từ trong thư phòng đi ra, cuộc đối thoại của Tiểu Á với Hải Minh Vũ hắn ít nhiều cũng nghe rõ ràng được một chút, khẳng định là Mộ Dung Lăng Phong bảo Hải Minh Vũ tới thuyết phục

“Dạ, chú Hải, chú Lạc hai người nói chuyện” Từ Trạch Á nhìn nhìn Hải Minh Vũ rồi liền đi vào trong phòng, đối với đề nghị cùng Mộ Dung Lăng Phong gặp mặt của Hải Minh Vũ mặc dù cậu không đáp ứng, nhưng cậu biết nếu không gặp mặt Mộ Dung Lăng Phong sẽ không từ bỏ ý đồ, có lẽ gặp mặt nói rõ ràng sẽ tốt hơn.

BB, LNMACN – 82

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.