CHƯƠNG 90: LẦN ĐẦU TIÊN CÓ ĐAU HAY KHÔNG
“Cái kia, Từ Trạch Á — các cậu tiến triển đến bước kia rồi hả?” Ở ghế đá trong trường, Tần Tình cùng Từ Trạch Á hai người tính hướng giống nhau liền tự nhiên trở nên thân thiết hơn.
“Này ——” Từ Trạch Á có chút ngượng ngùng nhìn Tần Tình, mà Tần Tình càng mặt đỏ tai hồng hiển nhiên là thẹn thùng, Từ Trạch Á nghĩ thầm Tần Tình học trưởng quả nhiên giống như chú Hải nói vậy thực dễ thẹn thùng, chuyện này cậu còn chưa nói mà học trưởng đã đỏ từ mặt tới cổ rồi, nếu cậu nói kia chẳng phải là ———
“Kỳ thật tôi có vấn đề muốn hỏi cậu?” Tần Tình lại nói
Có vấn đề muốn hỏi cậu? “Cái kia, Tần Tình học trưởng kỳ thật em — em cũng ——-
“Hai người kết hợp rồi sao?”
“A —— kết hợp?” Từ Trạch Á sợ hãi kêu ra tiếng liền vội vàng bịt miệng lại, nguyên lai học trưởng muốn hỏi chính là chuyện này, trời ạ, này —— này cũng ——–
“Đúng vậy, chẳng lẽ hai người chưa có làm sao?” Tần Tình từng bước ép sát tuy nhiên vẫn là bộ dáng thẹn thùng như trước, nhưng tựa hồ so với thẹn thùng thì càng muốn biết câu trả lời của câu hỏi hơn.
“Em —- ” Từ Trạch Á cũng không biết phải nói như thế nào, quả thực cậu cùng baba ngày hôm qua —— ngày hôm qua xích lõa giao triền cùng một chỗ, chính là đó —— vậy có phải là kết hợp giống lời học trưởng nói không? Cậu không biết.
“Quả nhiên, hai người cùng một chỗ đi, cái kia ——- làm xong lúc sau có đau lắm hay không?” Tần Tình hiện tại hoàn toàn là bộ dáng một bé cưng tò mò, càng đem Từ Trạch Á cũng trở thành người từng trải để tư vấn
“Đau? Vì cái gì lại đau?” Ngày hôm qua cậu cùng baba cái kia, cậu một chút cũng không thấy đau a, ngược lại cảm giác phiêu phiêu rất thoải mái.
“Mọi người đều nói lần đầu tiên rất đau, chẳng lẽ cậu không cảm thấy đau sao?” Tần Tình nghi ngờ nhìn Từ Trạch Á.
“Không có a, một chút cũng không đau, ngược lại ——
“Ngược lại cái gì?”
“Ngược lại rất —- rất — thoải mái” Nếu học trưởng đã muốn biết như vậy, xem ra cậu cũng chỉ có thể nói ra, đây cũng xem là chia sẻ kinh nghiệm đi, tốt xấu gì cậu cũng coi như là người từng trải, cũng đã cùng baba nói như học trưởng là kết hợp rồi cũng đã trở thành người của baba.
“Thật sự? Cậu không gạt tôi?” Tần Tình như trước có chút nghi ngờ.
“Thật sự mà, dù sao em một chút cũng không cảm thấy đau, cảm giác này giống như là ——-” Từ Trạch Á vừa nói vừa nhớ lại, thời điểm kia cậu cùng baba xích lõa giao quấn quýt, baba dịu dàng hôn toàn thân cậu thậm chí ngay cả nơi đó cũng một lần lại một lần ——– như thế nào lại đau được?
“Vậy tôi an tâm rồi” Nghe Từ Trạch Á nói như vậy Tần Tình coi như thở nhẹ nhõm được một hơi, lâu như vậy đến nay cậu ta cùng Hải Minh Vũ nhiều nhất cũng là hôn môi, cũng không có chân chính kết hợp cùng một chỗ, bởi vì cậu ta nghe người khác nói lần đầu tiên rất đau cho nên không dám vượt quá giới hạn, mà hiện giờ Từ Trạch Á so với cậu ta đến sau nhưng cũng đã là người từng trải, mà cậu ta cũng trì trệ không tiến xem ra cậu ta phải hảo hảo cố gắng nhất định không thể thua bởi hậu bối Từ Trạch Á này được.
“Cái kia học trưởng, anh cùng chú Hải hai người còn chưa sao?” Từ Trạch Á thử hỏi tuy rằng chú Hải nói như vậy, nhưng đối tính cách phóng đãng của chú Hải cậu không tin chú Hải sẽ không xuống tay với học trưởng.
“Chúng tôi — chúng tôi còn chưa —–” Tần Tình ngượng ngùng nói kỳ thật trong lòng cậu ta rất rõ Hải Minh Vũ là muốn nhưng cậu ta bởi vì sợ đau cho nên một lần lại một lần cự tuyệt.
“Khó trách chú Hải nói học trưởng thẹn thùng”
“Cũng không phải thẹn thùng, chỉ là có chút sợ hãi”
“Tuy rằng có chút thẹn thùng, nhưng mà một chút cũng không đáng sợ nga” Khẩu khí Từ Trạch Á ra dáng một người từng trải nói
“Ừ, tôi đã biết, cảm ơn cậu”
“Không cần cảm ơn, học trưởng chúc anh cùng chú Hải cũng có thể sớm một chút kết hợp cùng một chỗ, hì hì” Từ Trạch Á từ đáy lòng cao hứng nói
“Ừ, tôi nhất định sẽ cố gắng” Nắm đấm tay lại, Tần Tình một bộ tự tin mười phần nói
“Học trưởng, anh ở trong này a, em tìm mãi” Một nam sinh thở hổn hển chạy tới khom lưng thở phì phò.
“Tìm tôi có chuyện sao?” Vừa thấy là thanh âm của người mới chuyển trường tới, Tần Tình hỏi
“Cái kia, về chuyện đồng phục hội trưởng nói muốn tìm anh, cho nên em liền ——–” Nam sinh nhìn Tần Tình nói
“Tôi đã biết, tôi đi ngay đây” Tần Tình lại nhìn thoáng qua Từ Trạch Á nói: “Lần sau lại nói chuyện tiếp” rồi sau đó liền hướng một bên đi tới hội học sinh.
“Xin chào, tôi là Nam Ninh, học sinh năm nhất mới chuyển tới” Nam sinh nhìn Từ Trạch Á nói
“Xin chào, tôi là Từ Trạch Á, cũng là năm nhất” Lần đầu nhìn thấy nam sinh này Từ Trạch Á liền nhịn không được sợ hãi than: Nam sinh thật đáng yêu nha, da trắng mắt to, tóc màu cây đay thấy thế nào cũng là đứa nhỏ đáng yêu, nếu chú Lạc nhìn thấy nói không chừng nhất định sẽ thích đứa nhỏ này? Chú Lạc? Trời ạ, cậu tẫn nhiên lại đem đứa nhỏ này nghĩ tới cùng chú Lạc một chỗ, hay là chẳng lẽ ——–
“Tiểu Á, có chuyện gì cao hứng sao?” Mộ Dung Lăng Phong ngồi trong phòng khách đọc báo chợt nghe thấy Từ Trạch Á vừa hát ngâm nga vừa tiêu sái đi vào.
“Baba, con nói cho baba này, thật sự có chuyện tốt nha” Đi đến trước mặt Mộ Dung Lăng Phong ở trên môi Mộ Dung Lăng Phong nhẹ nhàng hôn một chút Từ Trạch Á cười nói
“Vậy sao, có chuyện gì cao hứng lại để cho Tiểu Á của tôi vui vẻ như vậy?” Cũng hôn lại Từ Trạch Á một cái, Mộ Dung Lăng Phong liền đem Từ Trạch Á ôm ngồi ở trong lòng.
“Trường con có một học sinh năm nhất mới chuyển đến là hàng xóm của Tần Tình học trưởng hơn nữa còn rất đáng yêu nga, với lại cậu ấy cũng giống chúng ta, cho nên con đã nghĩ nói không chừng chú Lạc nhất định sẽ thích cậu ấy” Từ Trạch Á hưng phấn nói
“Ai yo, Tiểu Á của tôi bắt đầu làm Hồng Nương từ khi nào vậy?”
“Con chỉ là cảm thấy cậu ấy nhất định thích chú Lạc mà chú Lạc cũng nhất định sẽ thích cậu ấy” Tuy rằng cậu không khẳng định nhưng cậu rất tin tưởng giác quan thứ sáu của mình. Cậu tin tưởng cho dù không phải 100% thì cũng là 90% có thể thành.
“Tiểu Á của baba thật lợi hại”
“Không phải là lợi hại là cảm giác, giống như con cảm giác baba hôm nay nhất định sẽ về sớm, ha ha ——-” Ngồi ở trong lòng Mộ Dung Lăng Phong, Từ Trạch Á vui vẻ ôm cổ Mộ Dung Lăng Phong nói
“Bởi vì baba muốn thấy Tiểu Á của baba sớm một chút cho nên liền vội vàng từ công ty trở về”
“Dạ, Tiểu Á cũng rất nhớ baba, baba, vết thương trên đầu baba còn chưa khỏi như thế nào đã tháo băng gạc xuống rồi” Nhẹ vuốt ve vết thương của Mộ Dung Lăng Phong, Từ Trạch Á đau lòng nói
“Không đau nữa rồi, hơn nữa băng gạc rất vướng víu cho nên bảo bác sĩ tháo ra”
“Làm cho baba đẹp trai như vậy lại có vết sẹo trên trán, thựcsự thực sự xin lỗi, nếu không phải vì Tiểu Á baba cũng sẽ không ——–
“Đứa ngốc, như thế nào có thể trách Tiểu Á, so với cái này, vết thương của Tiểu Á mới là ——-” Nhẹ cởi cổ áo đồng phục của Tiểu Á, Mộ Dung Lăng Phong ôn nhu vuốt ve thanh ngân còn chưa hoàn toàn biến mất kia, cúi đầu dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm hôn ——–
“A ——- baba, sẽ có người vào ——” Ôm lấy đầu Mộ Dung Lăng Phong, Từ Trạch Á liên tục thở gấp, cảm giác tê tê dại dại làm cho cậu nhịn không được vặn vẹo thân thể, quả nhiên thân thể này của cậu mỗi lần baba chạm vào sẽ thực mẫn cảm cũng rất muốn được đụng chạm thật nhiều.
“Không có việc gì, Tiểu Á đừng nhúc nhích cho dù có người vào cũng không nhìn thấy” Ngay sau đó Mộ Dung Lăng Phong liền cởi hết tất cả cúc áo trước ngực Từ Trạch Á, một bàn tay vói vào vuốt ve hai nụ hoa chớm nở kia, một tay khác nâng đầu Từ Trạch Á hôn lên môi cậu.
“A ——-” Địa phương bị Mộ Dung Lăng Phong chạm qua Từ Trạch Á cảm giác giống như là bị lửa thiêu đốt dày vò khó nhịn. “Baba ——- con ——–” Rời khỏi môi Mộ Dung Lăng Phong, Từ Trạch Á từng ngụm từng ngụm thở gấp.
“Tiểu Á, baba muốn ăn nơi này ——” Mộ Dung Lăng Phong lại cúi đầu ngậm lấy nụ hoa trước ngực Từ Trạch Á, mềm nhẹ khiêu khích cùng vỗ về chơi đùa, mỗi một lần đều làm cho thân thể xinh đẹp của Từ Trạch Á run rẩy liên tục.
“Baba, baba, có người vào ——” Mặc dù đầu có chút trống rỗng, nhưng Từ Trạch Á cũng vẫn nghe được tiếng bước chân sắp tiến vào.
Ngẩng đầu lên Mộ Dung Lăng Phong kéo kéo vạt áo trước ngực Từ Trạch Á đem Từ Trạch Á ôm chặt vào trong ***g ngực rồi sau đó nhìn về phía cửa, một tay khác vẫn như trước ở trước ngực Từ Trạch Á khiêu khích
“Lão gia ——” Một người giúp việc đi tới.
“Chuyện gì?”
Mộ Dung Lăng Phong mặt không chút thay đổi hỏi nhưng cũng không dừng lại động tác trong tay, Từ Trạch Á gắt gao che miệng không cho chính mình phát ra tiếng, nhưng thân thể run rẩy thì không thể khống chế.
“Đồ lão gia đặt đã đưa tới”
“Bảo bọn họ đưa vào đây đi” Nhìn người giúp việc đi ra ngoài Mộ Dung Lăng Phong đè áp thân thể cùng dục hoả trong người nhìn Từ Trạch Á nói “Tiểu Á, baba đặt may cho con một bộ tây trang chúng ta đi thử xem có hợp hay không” Mộ Dung Lăng Phong vừa nói vừa chỉnh quần áo cho Từ Trạch Á.
“Tây trang? Baba đặt may tây trang cho con làm gì?” Từ Trạch Á như trước vẻ mặt đỏ ửng hai tay ôm lấy cổ Mộ Dung Lăng Phong.
“Như vậy Tiểu Á có thể cùng baba ra ngoài dự tiệc mọi nơi”
“Mọi nơi? Chính là ——–
“Baba muốn cho càng nhiều người biết Tiểu Á là đứa con baba yêu nhất, cũng là người yêu baba yêu nhất”
“Người yêu? Người yêu chính là ý tứ bạn gái baba sao?”
“Đương nhiên không phải, là ý tứ vợ bé nhỏ đáng yêu nhất của baba” Nhẽ nâng cằm Từ Trạch Á lên, Mộ Dung Lăng Phong lại nhẹ nhàng hôn một cái hạnh phúc nói
Vợ bé nhỏ? Cậu là vợ bé nhỏ của baba? Tuy rằng cậu biết cũng không thể danh chính ngôn thuận trở thành người của baba tuyên bố với người ngoài Mộ Dung phu nhân nhưng như vậy cậu đã rất thoả mãn rồi, còn hạnh phúc hơn so với những gì cậu mong muốn.
Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non – 91
Editor: Hanbie