CHƯƠNG 62: Ô Ô Ô Ô — ANH HỌ TỰ NHIÊN ĐÁNH EM
“A —– thực xin lỗi, con không biết hai người ——-” Từ Trạch Á vốn là muốn nhìn xem Mộ Dung Lăng Phong đã ngủ chưa, không thể tưởng tượng được lại nhìn thấy cảnh Âu Dương Hồng mặc đồ hai dây khiêu gợi ôm lấy Mộ Dung Lăng Phong, cậu xấu hổ, sợ tới mức vội vàng thối lui trở về phòng mình đóng cửa lại.
“Tiểu Á, Tiểu Á —–” Mộ Dung Lăng Phong ở bên ngoài gõ gõ cửa phòng Từ Trạch Á
“Kia —– baba, con ngủ rồi” Từ Trạch Á đi đến giường nằm xuống, trong lòng cũng bởi vì cảnh tượng vừa rồi mà ầm ầm sóng dậy, quả nhiên là baba vẫn thích nữ nhân, thích nữ nhân xinh đẹp giống cô họ, mà cô họ cũng là lai giả bất thiện, xem ra ngày cậu phải rời khỏi đây cũng không còn bao lâu, giống như cô họ nói, cậu vốn cùng nơi này không có quan hệ gì càng không có tư cách ở lại đây.
“Tiểu Á, mở cửa ra được không? Baba biết con còn chưa có ngủ
“Baba, con không ra con không phải cố ý quấy rầy hai người đâu” Từ Trạch Á cố gắng làm cho bản thân bình tĩnh nói
“Tiểu Á, con trước mở cửa nghe baba nói, chuyện không phải như con nghĩ đâu” Mộ Dung Lăng Phong có chút sốt ruột nói anh vốn định đẩy Âu Dương Hồng ra không nghĩ tới lại để Tiểu Á thấy được, Tiểu Á càng hiểu lầm anh với Âu Dương Hồng có quan hệ, ngay từ đầu anh đã không muốn cho Âu Dương Hồng ở lại, bởi vì mẹ anh bảo Âu Dương Hồng đến là để kết hôn với anh, đương nhiên anh là không thể nào kết hôn cùng Âu Dương Hồng được.
Không phải như con nghĩ? Cậu cũng đã tận mắt nhìn thấy rồi như thế nào lại không phải như cậu nghĩ được? Quả nhiên cho dù baba có đối tốt với cậu thì baba vẫn là nam nhân thành thục như trước, baba lại thích nữ nhân, mà cậu thì không phải.
“Con không có việc gì đâu, baba” Từ Trạch Á an ủi nói kỳ thật cậu đã sớm nghĩ sẽ như vậy, nhưng vẫn là nhịn không được chờ đợi theo đuổi xa vời, không nghĩ đến cuối cùng vẫn là thất vọng, quả nhiên người không thể có lòng tham, tựa như cậu bởi vì có lòng tham, thứ không muốn mất nhất cũng vẫn sẽ mất đi.
“Tiểu Á, con mở cửa ra được không?” Mộ Dung Lăng Phong như trước ở bên ngoài cầu xin nói
“Anh họ, Tiểu Á khẳng định là ngủ rồi, chúng ta cũng đi ngủ đi” Âu Dương Hồng nũng nịu nỉ non lần nữa trèo lên người Mộ Dung Lăng Phong.
“Baba, baba cùng cô họ nhanh đi ngủ đi, con đã ngủ rồi” Nói xong, Từ Trạch Á liền đem chăn đắp từ đầu đến mông, không để cho mình nghe được bất cứ động tĩnh nào bên ngoài, cậu sợ cậu sẽ không chịu được.
“Tiểu Á, Tiểu Á —–” Mộ Dung Lăng Phong như trước ở ngoài gọi
“Anh họ —–” Thanh âm Âu Dương Hồng ỏn ẻn ỏn ẻn mị hoặc thấu đến tận xương.
“Cô cút ngay cho tôi” Mộ Dung Lăng Phong lạnh lùng kéo Âu Dương Hồng đang ghé vào người anh lớn tiếng nói
“Anh họ, em bồi anh” Âu Dương Hồng như trước không buông tha nói một bàn tay thuận tiện kéo một dây áo trên vai xuống, để lộ ra một bộ ngực mềm mại sinh động như ẩn như hiện trước mắt Mộ Dung Lăng Phong.
“Âu Dương Hồng, cô có tin là tôi sẽ đem cô ném ra ngoài ngay bây giờ không?” Mộ Dung Lăng Phong hung ác nói, để Tiểu Á hiểu lầm tâm tình anh đã đủ loạn rồi, lại còn được nữ nhân này ở đây thêm phiền, nếu không phải vì cô ta thì Tiểu Á của anh cũng sẽ không hiểu lầm.
“Anh họ, anh thật sự cam lòng ném em ra ngoài sao?” Tuy rằng bộ dáng Mộ Dung Lăng Phong thực hung, nhưng Âu Dương Hồng cũng không có bị dọa sợ, ngược lại là bộ dáng phóng túng, hai tay đặt lên cổ Mộ Dung Lăng Phong, đưa lên cặp môi liệt diễm đỏ mọng của chính mình.
“BA ———“
“Ô ô ô —– ô ô ô ô —- anh họ, anh đánh em sao” Bị bàn tay Mộ Dung Lăng Phong tát đến ngã xuống đất, Âu Dương Hồng xoa xoa hai má đau nhức ủy khuất khóc đến hoa lê đái vũ, nghĩ nghĩ cô ta chưa từng bị đối xử như vậy, ngay cả ba mẹ cho tới bây giờ cũng không cam lòng đánh cô ta, vậy mà anh họ tẫn nhiên nhân tâm ra tay tát cô ta như vậy, chẳng lẽ cô ta thực sự thua kém đứa con hoang kia sao?
BB, LNMACN 63+64