Thác nước ngoài khách sạn cao cấp Las Vegas, vào ban đêm biến thành núi lửa đang tức giận cháy hừng hực, chiếu hồng những khuôn mặt đang vô cùng kinh ngạc, qua vài phút lửa ngừng cháy khôi phục lại hiện trạng ban đầu.
Đây là mánh lới hấp dẫn khách nhất của khách sạn Las Vegas.
Đường đi vào sòng bạc không có cửa sổ, không có đồng hồ, chỉ có ngọn đèn đẹp mắt cùng những tiếng hô hào, âm thanh đing đang của những đồng tiền.
Trừ bỏ trò chơi ăn tiền bình thường, ở đây rực rỡ muôn màu các loại hình thức cá cược làm hoa mắt người chơi.
Ở khu ném xúc xắc vang lên tiếng hét kinh hỉ chói tai hấp dẫn người khác ghé qua.
Một đám người chơi đang thắng bị mọi người vây quanh chật cứng, người không rõ còn tưởng có giải thưởng lớn.
Giải thưởng lớn ?
Đúng vậy, ở Las Vegas chỉ cần thần tài chiếu trúng người thì việc lấy nguyên cả mỏ vàng cũng không phải chuyện không có khả năng.
“Bảy điểm, bảy điểm, bảy điểm…”
Bàn đánh bóng bàn, vây chặt các nữ nhân đang ném xúc xắc, không hẹn mà cùng nín thở câm như hến.
Bùi Bội xoa nắn xúc xắc trong tay, nhẹ giọng thấp niệm “Thiên linh linh, địa linh linh, chư vị thần phật ban cho con vận may” Tiếp theo cô ném xúc xắc lớn tiềng hô lên “Bảy điểm”
Xúc xắc ở trên mặt bàn lăn qua lăn lại.
Cô hồi hộp thấp giọng niệm “Bảy điểm, bảy điểm, bảy điểm”
Ngay khi xúc xắc ngừng chuyển động một giây, phục vụ đứng ở bàn đánh bóng con mắt thiếu chút nữa lồi ra, lớn tiếng hô lên “Bảy điểm”
Thoáng chốc, một trận hò hét như sấm dậy vang lên tại đó thiếu chút nữa bay luôn nóc nhà.
Phục vụ đem tiền Bùi Bội thắng được đẩy ra trước mặt cô.
Bùi Bội nhìn tiền được chồng thành núi nhỏ liền cười toe toét.
Mắt của cô không chút dấu vết quét về phía cửa ngầm.
Mục tiêu xuất hiện.
Bùi Bội chậm chạp đổ xúc xắc không chịu rời đi là có nguyên nhân, đau khổ chờ đợi rốt cuộc cũng có kết quả.
Cô cũng không tin, tên Well tài giỏi mấy cũng không thể canh giữ ở cửa văn phòng ngầm.
Well tóc vàng cao to tươi cười cùng với một nam tử tóc đen Trung Quốc từ văn phòng đi ra.
“Cổ tiên sinh, phòng của anh tôi đã phân phó chuẩn bị tốt”
“Được, tôi đi nghỉ ngơi” Cổ Việt Trì cười như không nói.
“Muốn chơi vài ván rồi lên nghỉ ngơi không ?” Well gian xảo dụ dỗ Cổ Việt Trì.
Cổ Việt Trì lạnh lùng lắc đầu cự tuyệt “Tôi không có hứng thú với cờ bạc, tôi lên lầu nghỉ ngơi nhớ rõ giúp tôi đặt vé máy bay về Đài Loan ngày mai.”
Tính tóan của Well không thực hiện được, đành nhún vai “Được” Hắn đứng lặng nhìn theo hướng Cổ Việt Trì rời đi, sau đó cũng không vào văn phòng mà ngược lại đi tới sòng bạc.
Bùi Bội biến hóa kỳ lạ nhếch miệng cười.
Thật tốt quá, Well rốt cuộc đã rời đi, nhưng lại đi tới sòng bạc, cô lại phải chờ tiếp.
“Tiểu thư, xin mời đặt cược” Phục vụ nhắc nhở cô.
Bùi Bội đang đắm chìm trong tâm hồn vui sướng, hai tay đem tiền thắng được gom lại “Không chơi nữa, giúp tôi đổi ra tiền mặt”Một câu không chơi làm cho mọi người gần đó kinh ngạc, tiếp theo phát ra tiếng thở dài. Cô thắng cũng kha khá rồi, đánh tiếp chưa chắc đã thắng.
Bùi Bội không thèm đếm xỉa đến bọn họ, chen giữa đám người đến phòng vệ sinh.
Thiên đường chính là thiên đường, ngay cả phòng vệ sinh cũng hết sức xa hoa, trong không khí thoang thoảng mùi hương thơm ngát, cô đẩy ra một gian toilet liền ngồi ở đó trầm ngâm.
Well chính là tạm thời rời đi, cô muốn dùng phương pháp lẻn vào văn phòng của hắn, lấy con mắt ác ma độc nhất vô nhị này.
Chỉ cần lấy con mắt ác ma độc nhất vô nhị thì trong nhà từ bà bội, ba ba, mẹ, chú, bác, cậu, gì sẽ không bức cô lập gia đình.
Đám cưới xã hội thượng lưu xem trọng môn đăng hộ đối, nhà bọn họ mệnh danh thần trộm cũng không ngoại lệ.
Con rể được trong nhà ưng ý là con trai Sái Ảnh của Đông Nam Á đệ nhất thần thâu Sái Phong.
Khi Sái Phong đưa ảnh anh ta cho cô xem, cô thiếu chút nữa té xỉu, cái loại diện mạo này cư nhiên còn dám chụp ảnh.
Mắt nhỏ, mũi cao, miệng rộng, toàn thân khô cằn tìm không ra được miếng thịt, quả thực không có chổ nào dễ xem.
Nói trắng ra, ảnh chụp đó có thể dán lên cửa bài trừ ma quỷ, dán lên đầu giường có thể tránh thai !
Cùng hắn kết hôn đời này chỉ thu được nhà lớn để tiền, cô nãi nãi đời nào chịu khuất phục chính mình gả cho người như thế, quá là ngược đãi chính mình.
Trên cửa toilet truyền đến tiếng gõ cửa nho nhỏ “Tiểu thư, cô có khỏe không ?”
“Nha, nha, tôi lập tức ra liền” Bùi Bội thu hồi suy nghĩ, bĩu bĩu môi.
Ngồi lâu một chút cư nhiên có người thúc giục.
Cô không quên giả bộ xả nước bồn cầu, đi ra rửa tay rồi chuồn khỏi nhà vệ sinh.
Nhìn quanh bốn phía, cô phát hiện cái bàn cô chơi lúc trước người đã đi hết.
Mục tiêu dời đi thành công ! Bùi Bội mừng thầm hơi nhếch cái miệng hồng hồng nhỏ nhắn.
Lập tức cô lén lút hai chân bước về phía cửa ngầm.
Đột nhiên xuất hiện một gã bảo vệ chắn trước mắt cô.
“Tiểu thư, cô đi nhầm hướng.”
Bùi Bội nhìn hắn ngây ngô cười một cái “Ngô, kia xin hỏi…”