- Sao bà không thử uống - nó nhìn Băng - Không sao chứ ! - nhỏ nghi hoặc
- Bà thấy tôi có sao không ?
- Được - Băng nâng ly rượu lên , nhấp từng ngụm một rồi mặt nhỏ như dãn ra - Rất ngon !!!
- Cái gì ? Ngon sao ? Mày có vấn đề àh ?
- Đúng ! Rất ngon mà ! Không tin này có thể thử ! - Băng giải
thích rồi tỏ vẻ vô cùng thích thú với ly rượu trong
- Ừ ! - nó nói
Cái gì cũng phải từ từ . Bởi vì từ từ con người ta mới cảm nhận ra cái ngon và ngọt của nó . Cũng như tình yêu . Lúc đầu sẽ rất đắng nhưng sau sẽ ngọt hơn tất cả những thứ gì khác . Vài chục phút sau . Khi men rượu đã thẫm vào trong cơ thể
- Rượu đâu ! Hôm nay không sau không về ! - nó chân tay bắt đầu
múa loạn xạ Băng cũng không kém . Nhỏ bắt đầu với điệp khúc
than thân
- Hoàng Minh Vũ ! Anh là cái thá gì .
Tôi ghét anh . Ghét cái tính đào hoa của anh . Nhìn anh là tôi
muốn đánh chết anh . Cái bản tính không biết ai di truyền cho
anh nữa . Tôi sẽ giết anh . Không biết tại sao anh cứ thích trêu
ngươi tôi . . . . . - Băng lấy tay đập vào mặt Vũ . Anh phải cực
kì khổ sở mới giữ được cái tay đó
- Được rồi ! Anh đào hoa không chỉ mình em biết mà cả thế giới cũng biết
nên em có thể im lặng đi được không ? - Vũ nhăn mày
- Không . Tôi phải giết anh bằng mọi cách - " phập " . Băng cắn vào vai Vũ , cậu nhăn mặt la lên
- Á . . . . . Anh thật ngu ngốc khi đưa em đến đây !
Nó thì không hành hạ Thiên như Băng
- Lâm Hàn Thiên ! Tôi không ghét anh nha . Tôi thì chỉ căm thù anh thôi . Tất cả là tại anh đúng không . Đầu tiên là anh làm tôi
bị lừa này rồi phải chịu khổ hình do anh bày ra . Xem nào .
Còn rất nhiều nữa . Tôi ghét cái má này - " Bốp " . Nó tát
vào mặt hắn - Cả cái tai này nữa - lấy tay kéo tai hắn xuống - Tôi thích cắt trọc tóc anh - xoa rối xù bông tóc hắn - Nói
chung là tôi không ưa gì anh . Anh đẹp trai thật nhưng ai bảo anh
là chồng tôi chứ . I hate you . . . . I hate you . . . . - liên tục
đánh vào ngực hắn rồi tựa vào lòng hắn
- Shirt - hắn chửi tục một câu , lấy tay vuốt lại cái đầu tổ quạ
- Về thôi ! - Vũ nói
- Ừ - hắn bế nó lên
- Không về ! Không . Uống tiếp đi . Rượu ở đây ngon hơn nước
ngọt - nó vùng vẫy rồi cầm ngay lấy chân Băng bên cạnh
Băng thì bấu chặt vào thành ghế sô pha . Hắn và Minh Vũ nhìn nhau bất - lực - Mau gỡ ra - Thiên quát
- Này . Mày gỡ ra đi - Vũ trừng mắt với cậu
Hắn phải rất rất khó khăn nó gỡ được tay nó ra . Nó dụi mặt vào ngực cậu
- Mẹ àh . Ba àh . Con ghét hai người . Tại hai người hết cả
đấy . Con ghét cả thế giới này nữa . Hận cuộc đời của con
nữa . . . . .
Nó lải nhải , suốt đường đi hắn
không ngừng bị tra tấn lỗ tai . Bỗng . Nó cúi xuống . Tháo
phăng đôi dày cao gót và vứt , Thiên trợn mắt . Vèo . Chiếc dày bay ngang qua mặt cậu . Bốp . Đậu thẳng vào kính xe và đáp
xuống người cậu . Mày cậu giật giật . Chiếc xe vừa mới mua ,
bây giờ trên kính , một vết nứt dài . Cậu nhìn sang . Có lẽ
tưởng chừng đầu cậu vừa bị thiên thạch va phải chứ không phải
là Trái Đất . Đôi chân trắng thon thả kia đang gác lên người cậu , cả người nó nghiêng về cánh cửa . Đôi lúc lại khẽ đạp vài
cú vào người cậu . Cậu liệu có khác với cái thảm ở nhà để
nó lau chân . Nén giận . Thiên tấp tốc lao xe nhanh về nhà . Bế
nó lên phòng , chỉ vừa mới đặt xuống giười thôi , nó liền bật dậy làm cậu suýt rớt tim - Nóng thật
- Hả - hắn nhìn nó
Nó đứng dậy , nhắm mắt đi vào phòng tắm như người mộng du
- Cẩn thận - Thiên hét lên khi thấy nó chuẩn bị đâm vào cánh
cửa . Nhưng , nó không nghe . Kết quả . RẦM . Nó ôm đầu
- Đau quá - rồi vịn tay vào khóa cửa rồi lết vào trong đến
nỗi cửa cũng quên đóng Thiên lắc đầu . Những ngón tay nhanh
chóng tháo những chiếc khuy áo vừa nãy được vinh dự làm đồ
lau chân cho người đẹp . Cậu ngồi bên mép giường , không mặc áo , tay nhẹ gõ lên bàn phím laptop
- Á . . . . . . - tiếng nó la lên trong phòng tắm
Hắn nhìn vào . Đóng chiếc laptop rồi định đi vào nhưng chân
hắn khựng lại . Không biết có phải vì lí trí ngăn cản hay cái cảnh trước mắt làm bay mất lí trí . Nó bước ra , Thiên sững
lại . Nó chỉ mặc chiếc áo sơ mi trắng của hắn . Chắc là được treo sẵn trong phòng tắm . Không gài cúc đầu . Đôi mắt không có dấu hiệu bình thường , tóc được vén sang một bên . Bàn chân
trần khẽ bước trên sàn gỗ . Đôi chân dài , trắng nõn nà không
tì vết . Yết hầu Thiên lên xuống . - Mẹ kiếp ! Em đang quyễn rũ anh . Em định phá nốt bức hàng rào anh đã phải rất cố gắng
mới xây được sao .
Hắn biết nó đẹp . Nhưng hắn chưa
bao giờ ngờ được , vẻ đẹp của một thiên thần khi say lại làm
hắn không kìm chế được thú tính thế này . Nó tiến lại gần ,
đôi mắt nhìn cậu trong khi cậu vẫn chết trân tại chỗ . Đôi môi
anh đào mở nụ cười mê hoặc . Cô vòng tay ôm lấy cô cậu , vì
chiều cao có hạn nên buộc cô phải nhón chân lên . Điều đó chỉ
làm thú tính trong người Thiên tăng lên .
Hình như
cậu đang chờ đợi cái gì đó . Hơi thở nó phả đều lên người
hắn , đậu lên da thịt rắn chắc . Khuôn Mặt đẹp tựa thiên thần
ghé sát mặt cậu . Rồi . Nó gục mặt vào vai cậu , vòng tay
vẫn ôm lấy cậu
Thiên cụt hứng , cậu vòng tay ôm lấy cơ thể nó tiến lại phía giường . Nhẹ đặt nó xuống giường
- Em đúng là độc ác , khiêu khích anh rồi lại vứt anh vào một
góc . Em làm con sói của anh dậy rồi đấy ! Có ngày em sẽ phải chịu phạt .
- Ưm . . . . .
- Tốt nhất là em đừng câu dẫn anh bằng ngôn ngữ , anh đang rất khó khăn để bắt con sói nhốt vào lòng .
- Anh . . . . Em . . . Yêu . . . - nó nói
- Cái gì ? Em yêu ai ? - Thiên ngồi bên nó
- Yêu . . . . . Yêu . . . . Yêu . . . . Em - nó lật người
- Em đúng là làm người ta cụt hứng ? - cậu gãi đầu