Bảo Bối Thực Ngoan

Chương 3: Chương 3: NGƯNG NHI TRƯỞNG THÀNH




Nữ hài nghiêm túc gật đầu. “ Chỉ cần ba ba và ca ca thích, Ngưng Nhi vĩnh viễn là tiểu tao hóa của các người.”

“Cục cưng mệt mỏi sao? Ngủ đi...” Âu Dương Hiên thay nàng kéo chăn tơ tằm mỏng, hai người rất nhanh tiến vào mộng đẹp.

EDIT: Linh Linh

Âu Dương Ngưng được ba ba và ca ca sủng nịnh lại bá đạo chiếm lấy lại qua 2 năm, nháy mắt nàng đã trở thành nữ sinh trung học. Nữ hài 12 tuổi cơ thể bắt đầu phát dục đầy đủ, trở nên càng xinh đẹp hấp dẫn..

Âu Dương Lôi hận không thể buộc nữ nhân ngày càng xinh đẹp kia vào bên người. Nhưng đứa con trai đối với người phụ thân như hắn thật sự không có đủ tín nhiệm, sợ hắn sớm muộn nhịn không được đem bảo bối nhà mình gặm hết.

Âu Dương Ngưng ngày đầu tiên đi học lại khóc mà trở về nhà.

Bởi vì công việc bận rộn, Âu Dương Lôi vốn muốn đi đón con gái nhưng không cách nào thoát ra đành phái lái xe đưa nàng về.

Buổi tối hắn vừa mới bước vào cửa liền thấy Âu Dương Ngưng cuộn tròn trên ghế sô pha, khóc đến đáng thương.

Âu Dương Lôi cực kì đau lòng, giày cũng chưa kịp thay liền đi qua đem nàng ôm vào lòng, nhẹ nhàng hôn đôi môi phấn nộn của nàng, hỏi: “ Ngoan, đừng khóc, nói cho ba ba là ai khi dễ bảo bối của ta nào?”

Nữ hài nho nhỏ liền dang hai tay ra ôm chặt lấy cổ phụ thân, khóc đến không thở được: “ Ba ba, ta muốn chết. Ta chảy thật nhiều máu... Mặc dù, lão sư đã nói nữ hài chả máu là chuyện bình thường nhưng Ngưng Nhi thật là sợ hãi, thật nhiều máu a.. Bụng khó chịu quá..”

Âu Dương Lôi kinh hỉ nhìn nữ nhân đem nàng đặt xuống ghế sô pha: “ Ở đâu chảy máu?”

“Là chỗ kia ba ba thích ăn” Nói xong liền dang rộng 2 chân, lộ ra quần lót đăng ten màu đen ở bên trong. “Lão sư còn cho ta cái gì đó dài dài để kẹp bên trong quần lót.”

Âu Dương Lôi gian nan nuốt nước miếng, mở miệng nói: “ Để cho ba ba nhìn xem được không?”

“ Ân.. Ba ba có thể trị khỏi được sao?”

Tay đẩy ra nội khố nho nhỏ của nữ nhân, Âu Dương Lôi dùng ngón tay đẩy ra hai phiến cánh hoa, chỗ kia nhiễm lấy nhiều sợi màu càng gợi cảm mê ngươi.

Chứng kiến cảnh đẹp như vậy Âu Dương Lôi nhịn không được tán thưởng: “Đẹp quá..”

Ngón trỏ liền sáp tới, mượn máu trơn, đầu ngón tay có chút tiến vào mép hoa huyệt nho nhỏ. “ A, ta sắp nhịn không được..” Nói xong, ngón tay hắn đã bắt đầu ra vào nhanh hơn trong hoa huyệt nho nhỏ.

Đột nhiên không thấy bé con trước mặt đâu nữa, Âu Dương Lôi ngẩng đầu thấy nhi tử đang đứng bên cạnh, chăm chú vuốt ve khuôn mặt ửng đỏ của bảo bối.

Âu Dương Hiên trừng mắt nhìn phụ thân: “ Cha, ngươi muốn làm gì?”

Âu Dương Lôi cười đến mê hoặc: “A, Hiên, bảo bối của chúng ta trưởng thành rồi, đã là cái tiểu nữ nhân. Ta đương nhiên muốn biến nàng thành nữ nhân chân chính. Chả lẽ ngươi không muốn sao?”

Âu Dương Hiên bất đắc dĩ nhìn phụ thân lại nhìn tiểu bảo bối trong ngực: “ Ngươi đã quên ước định của chúng ta? Từ nay trở đi , Ngưng Nhi ngủ cùng ta.”

Âu Dương Ngưng đang tựa vào đầu vai ca ca nghe vậy mà lại ngẩng đầu lên nói: “Ca ca, ba ba nói ngươi học cấp 3, có rất nhiều việc, buối tối cần học tập, Ngưng Nhi không muốn quấy rầy ca ca. Ngưng Nhi theo ba ba ngủ cùng là tốt rồi, ba ba kì thật rất thương Ngưng Nhi nha..”

Âu Dương Lôi đối với đứa con cười thắng lợi, tay liền đưa qua tiếp lấy thân thể nho nhỏ: “ Yên tâm, ta sẽ đợi cho nàng đủ 14 tuổi.”

Vài ngày sau, Âu Dương Ngưng đã líu ríu chạy vào thư phòng: “ Ba ba...”

Sau bàn làm việc, Âu Dương Lôi nghe âm thanh liền nàng đầu, hướng nàng mỉm cười vẫy vẫy cái tay.

Âu Dương Ngưng lại vui vẻ như trước, giật lấy ống tay áo của hắn làm nũng: “ Ba ba, Ngưng Nhi đã khỏe rồi, hôm nay trường thông báo tổ chức du xuân, có thể cho con đi được không?”

Vài ngày sau, Âu Dương Ngưng đã líu ríu chạy vào thư phòng: “ Ba ba…”

Sau bàn làm việc, Âu Dương Lôi nghe âm thanh liền ngẩng đầu, hướng nàng mỉm cười, vẫy vẫy cái tay.

Âu Dương Ngưng lại vui vẻ như trước, giật lấy ống tay áo của hắn làm nũng: “Ba ba, Ngưng Nhi đã khỏe rồi, hôm nay trường thông báo tổ chức du xuân, có thể cho con đi được không?”

(Ta thật sự mất quá nhiều máu cho chương này T.T Cả truyện thì chương này theo ta thấy là “vô văn hóa” nhất vì từ ngữ của nó thực sự rất tục nên một số từ đã được ta thay thế hoặc giảm nhẹ.)

Âu Dương Lôi cười tà ác: “Muốn đi ra ngoài sao? Nhưng ba ba đói bụng Ngưng Nhi có phải hay không nên cho ba ba ăn no?”

Âu Dương Ngưng gật đầu nói: “Được, Ngưng Nhi sẽ cho ba ba ăn no bụng..”

Nói xong liền tự động cởi bỏ nút thắt để lộ ra bờ ngực trắng nõn, sau đó lại vén váy lên để lộ ra quần lót màu vàng nhạt.

Trèo lên bàn sách, ngồi đối diện với phụ thân, tách ra hai chân mình, liếm liếm cánh môi hồng của mình, quyến rũ nói: “ Ba ba, mời thưởng thức…”

Ôn nhu vô tận của Âu Dương Lôi lập tức chuyển thành dục vọng điên cuồng.

Hai tay đẩy ra đôi chân mềm mại trước mặt, ánh mắt rực lửa nhìn vào khe huyệt mất hồn.

Ngón tay thon dài nhu nhu chân trâu nhỏ đang cứng lên, Ngưng Nhi đang nằm ngửa trên mặt bàn vì động chạm mà run rẩy: “ Ba ba, đừng…”

“Thật mẫn cảm…chân trâu nhỏ của Ngưng Nhi thật đáng yêu.. ba ba rất muốn nếm thử..”

Vừa dứt lời, đầu lưỡi mềm mại đã chạm vào tiểu huyệt phấn hồng, Âu Dương Ngưng càng lớn tiếng rên rỉ: “ A, ba ba, thật thoải mái…”

Âu Dương Ngưng năm nay 12 tuổi đã trải nghiệm qua cao trào, Sau khi bị ba ba cùng ca ca điều giáo mấy năm, thân thể bé càng ngày càng mẫn cảm, chỉ cần bọn họ chạm nhẹ chỗ nào đó liền chảy ra mật dịch.

Qủa nhiên, Âu Dương Lôi vừa đụng chạm tiểu huyệt, giữa 2 cánh hoa đã chảy ra chất lỏng lấp lánh.

Âu Dương Lôi nhìn cảnh đẹp trước mặt, khàn khàn nói:” Thật đúng là tiểu dâm phụ, liềm con một chút con liền ẩm ướt.”

Âu Dương Ngưng không thể chịu được nữa liền ngọ ngoậy cái mông nhỏ, lo lắng nói: “Ba ba, Ngưng Nhi còn muốn ba ba ăn tiểu huyệt của Ngưng Nhi.”

Âu Dương Lôi nhanh chóng mở miệng đem nơi nào đó của con gái đều ngậm ở trong miệng, giống như là muốn đem nó nó nuốt vào trong bụng, dùng lực hút vào.

Âu Dương Ngưng không khổng chế được khiến mật dịch ào ào chảy ra sau đó lại tiến vào trong miệng Âu Dương Lôi.

Cái lưỡi to thản nhiên trêu trọc hai cánh hoa khiến Âu Dương Lôi phát ra âm thanh không rõ ràng: “Thực mẫn cảm… hảo.. bảo bối…gọi.. ba ba thích nghe giọng của con…”

“Tao hóa… thật mẫn cảm…” Không hổ là bảo bối do chính mình dạy dỗ.

Động tác trong miệng không ngừng lại, bàn tay lớn lại không nặng không không nhẹ vỗ một cái lên cái mông trắng nõn của cô gái nhỏ. Âu Dương Ngưng đột nhiên thét lên: “A, đến…Ngưng Nhi cao triều…”

Hoa âm xinh đẹp run rẩy kịch liệt khiến cho thân thể nhỏ cũng lay động kịch liệt, đạt tới khoái cảm điên cuồng.

Âu Dương Lôi tà tứ cười, thè lưỡi liếm hết mật dịch của cô bé, lại xoa xoa hai can cánh hoa nhỏ: “Ngô, mật dịch của cục cưng ăn thật ngon, sau này mỗi ngày ba ba đều muốn ăn…”

Âu Dương Ngưng nghe vậy không nhịn được nói thầm: “Ba ba vẫn là mỗi ngày đều ăn mà…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.