Phía ngoài cửa sổ, con ma nữ đang chạy chồm chồm trên tường, cốt đuổi theo một kẻ trùm kín mít bên trong tòa thành. Mặc dù nếu là lúc khác thì có lẽ Gatrix sẽ có thời gian rảnh rỗi trêu con này, nhưng hiện tại trong lòng hắn đang nóng như lửa đốt.
Nếu như Vera đột ngột mất tích, thì hi vọng duy nhất lúc này của hắn là cô nàng còn nhớ được điểm hẹn của bọn họ ở tầng bốn - phòng trưng bày. Ít nhất đó cũng là một đầu mối tốt, thay vì tìm loạn lên như con ruồi mất đầu trong tòa thành khổng lồ này.
Gatrix rẽ ngoặt ở góc hành lang, và đối diện hắn là hàng đống quái vật đang bò lóp ngóp dưới mặt đất. Hóa ra lý do mà nãy giờ hắn không gặp thêm một con quái vật nào là đây! Chúng tập trung toàn bộ ở gần khu vực cầu thang lên tầng ba.
Gatrix móc con dao găm trong người ra, xoay ngược lại che trước mặt. Đây là tư thế dùng dao để phòng ngự, chứ không phải tấn công. Và Gatrix đương nhiên là không có khả năng đánh bại toàn bộ chỗ quái vật này mà không trả một cái giá cực đắt được.
Ở giữa bầy quái vật có một bộ giáp hiệp sĩ, trên người bám đầy rỉ sét. Phía dưới lớp mũ sắt che kín mít cả mặt, là hai đốm lửa màu xanh biển đang cháy hừng hực. Có vẻ như nó là thủ lĩnh của đàn quái này, khi nó chỉ việc chĩa kiếm về phía Gatrix, là cả bầy quái vật liền lao hùng hục về phía hắn.
Gatrix hít một hơi thật sâu, phân bố lại sức lực bên trong tứ chi, điều chỉnh bản thân tới trạng thái hoàn hảo nhất. Kế tiếp, hắn phóng vụt về phía trước, đón lấy đàn quái vật đang giương nanh múa vuốt. Gatrix co giò, nhảy phắt lên, tiếp đất một cách nhẹ nhàng lên đỉnh đầu một con quái vật, rồi dùng nó làm đà để nhảy tiếp.
Khác biệt với đàn xác sống mà hắn có thể trêu đùa ngoài cổng, bầy quái vật này có độ phức tạp và trí tuệ hơn hẳn đám kia. Nếu như Gatrix dám dùng lại bài đó một lần nữa, khả năng cao là hắn sẽ bị phân thây ngay tại đây.
Thay vào đó, khi mượn được đà để nhảy cú thứ nhất, Gatrix lập tức bám lên chấn song cửa sổ. Lúc này hắn và con ma nữ chỉ còn cách nhau có đúng một tấm kính! Ở cự ly này, hắn thậm chí còn có thể nhìn được da thịt hư thối và gương mặt khô quắt đầy giòi bọ của nó nữa!
Cho dù gần như vậy, nhưng khoảng cách giữa họ cũng như ánh trăng trong nước vậy, đừng mơ chạm vào được! Gatrix niệm phép thuật, khiến cho một viên gạch từ trên tường mọc lồi ra một chút, để hắn giẫm lên và tiếp tục chạy.
Đúng vậy, hắn không thể đấu trực diện với chúng, thì có thể lựa chọn né đi đúng không? Một vài con quái vật nhao nhao lên, túm lấy chiếc áo choàng rách tả tơi của hắn, định lôi hắn xuống. Đến nước này thì Gatrix cũng không dự định giấu diếm thân phận thêm nữa!
Thoát đi chiếc áo vướng víu, con Goblin leo thoăn thoắt trên những viên gạch nhô ra, cho tới khi một con quái vật hơi tương tự loài tinh tinh tấn công hắn. Nó dùng hai cánh tay khổng lồ đấm mạnh lên tường, khiến cho nhịp di chuyển của Gatrix bị ngăn lại. Ngay lập tức, Gatrix túm lấy cẳng tay nó, đáp người lên trên đó.
Tay của con quái vật này rất lớn, có lẽ nó phải ngang với chiều ngang người hắn luôn quá! Hơn nữa, những sợi lông trên tay nó cũng rất cứng, khiến bàn chân và tay Gatrix không khỏi nhoi nhói. Hắn liền sử dụng phép thuật, liên tục chữa trị những khu vực đang tiếp xúc với con quái vật.
Nói thì dài, chứ thực chất mọi thứ chỉ diễn ra trong chớp mắt! Gatrix lộn một vòng, nhảy khỏi tay con quái vật, rơi đánh bùm một cái xuống đất, lọt vào giữa vòng vây quái vật. Hắn nhanh chóng giơ Hồng Trần lên, đỡ một chiếc vuốt sắc bén của... thứ gì đó trước mặt.
Rất khó để diễn tả thứ này, bởi cốt lõi của nó là một thanh đao, nhưng phía dưới cán đao lại giống như một sinh vật gì đấy đang ký sinh. Nó mọc ra tám cái chân mảnh khảnh màu vàng, mỗi chân lại gắn một con mắt đảo loạn lên.
- Tặng mày!
Gatrix chộp lấy phần lưỡi gần chuôi đao, nhấc bổng con quái vật này lên. Tiếp đó hắn ấn phần thân vào mồm một con quái vật miệng tròn, với bốn hàm răng mọc tua tủa. Con quái miệng tròn lập tức nhai ngấu nghiến đồng bạn xấu số, tạo khoảng trống cho Gatrix tiếp tục tiến lên.
Đột nhiên Gatrix cảm thấy có gió thổi phù phù tới trước mặt! Không kịp nghĩ ngợi thêm, hắn dùng phép thuật khiến cho miếng đất dưới chân nhô cao vọt lên. Gần như cùng lúc Gatrix nhảy khỏi miếng đất, là nắm đấm khổng lồ đập tới, đánh tan nát chiếc cột bằng đất.
Phía sau lưng hắn, con quái vật khổng lồ gầm lên tức tối. Vừa rồi nó chỉ quạt tay một cái, mà Gatrix đếm sơ sơ thấy có khoảng sáu bảy con quái vật khác đã tan nát thành thịt tương rồi! Hành động đó tuy chẳng khác nào nhảy múa trên dây cao, song ít nhất Gatrix đã thoát khỏi bầy quái vật ngăn chặn.
Lúc này trước mặt hắn chỉ còn bộ giáp hiệp sĩ đang chống kiếm dưới đất. Từ trên bộ giáp này, có một luồng khí tức nguy hiểm phát ra, khiến Gatrix không khỏi cảnh giác. Hắn biết thứ này gọi là gì. Đây là một loại kỹ thuật trong chiến đấu, còn được gọi là súc thế!
Đúng như tên gọi, người dùng sẽ tiến vào trạng thái cực kì tĩnh lặng, tích tụ năng lượng, càng lúc càng lớn, để chuẩn bị cho một đòn bài sơn đảo hải (dời núi lấp biển). Gatrix khẳng định nếu hắn tiến thêm mấy bước nữa, vào khu vực tấn công của bộ giáp, thì sẽ phải chịu một đòn cực kì khủng khiếp.
Có điều phía sau hắn là một bầy quái vật đang dí theo, vậy nên Gatrix cũng không thể dừng lại. Phía trước là hổ, đằng sau là sói, trên đe dưới búa thế này thì hắn phải làm sao đây? Gatrix chợt nhớ ra chiếc lọ đựng thứ chất lỏng kinh tởm tìm được.
Ngay lập tức, hắn triệu hồi nó ra. Nếu như nó hoạt động như một loại thuốc độc với đám quái vật này thì tốt, còn không thì hắn đành phải dùng “phương án dự phòng” vậy. Gatrix mở nút lọ, rồi nín thở, đưa tay còn lại lên che mũi.
Mùi hương từ chiếc lọ bốc ra, khiến cho lũ quái vật lập tức loạn lên thành một đoàn. Lần đầu tiên Gatrix thấy được cảm giác “sợ” ở trên những con quái vật này, tuy nhiên có vẻ như bộ giáp không bị ảnh hưởng lắm thì phải!
Không đúng! Gatrix là ai cơ chứ? Khả năng đọc khí thế của hắn vô cùng sắc bén, và Gatrix nhạy cảm nhận ra “thế” của bộ giáp đã có sự lung lay. Nó đã chùn tay khi Gatrix tháo chiếc lọ ra, và đây chính là cơ hội của hắn.
Gatrix dồn lực xuống hai chân, bắt đầu bứt tốc độ, nhắm thẳng tới cầu thang tầng ba. Chỉ cần hắn vượt qua được bộ giáp này, là sẽ có thể bám vào lan can để vọt lên trên đó. Về phần bộ giáp đuổi theo, chuyện đó tính sau! Hiện tại cứ đi được bước nào hay bước đó cái đã!
Bộ giáp khi thấy Gatrix tiến vào vùng tấn công, bèn nhổ thanh kiếm khỏi mặt đất, rồi quét một cái về phía Gatrix. Thật vụng về! Gatrix thầm nhủ. Bộ giáp này cũng có thể gọi là vừa tung ra một chiêu kiếm tinh diệu, có hình có bóng, song trong mắt một tông sư như Gatrix thì đó chỉ là trò trẻ con.
Chỉ tiếc hắn không có thể chất phù hợp để đón đỡ đường kiếm này, chứ không thì đó cũng là một hoạt động tương đối giải trí! Chỉ thấy đường kiếm bay xẹt đi như lưu tinh, mang theo khí thế hủy diệt không thể ngăn cản!
Gatrix cầm chiếc lọ, hất toàn bộ thứ chất lỏng trong đó lên người bộ giáp. Đồng thời hắn cũng xoay Hồng Trần ra trước mặt, nhảy vọt sang bên phải, cố gắng tránh càng xa đường kiếm càng tốt. Gatrix thậm chí còn chuẩn bị tinh thần sẽ gãy ít nhất một tay sau đòn tấn công này rồi.
Có điều lọ thuốc đó hoạt động mạnh hơn nhiều so với những gì Gatrix tưởng tượng! Bộ giáp bị hắt thuốc độc lên trước khi nó có thể vung kiếm trúng vào Gatrix, và ngay lập tức, nó buông kiếm, đưa hai tay lên ôm mặt... à nhầm ôm mũ.
Khói đen bốc ra mù mịt từ bên trong chiếc mũ sắt. Song bộ giáp này còn chưa “chết”! Thay vào đó nó tiến vào trạng thái điên cuồng, khi toàn bộ màu giáp đổi từ thứ bạc rỉ sét sang đỏ rực như máu. Bộ giáp vung kiếm loạn xạ, hi vọng có thể chém trúng con Goblin gian xảo dám hạ độc nó.
Gatrix ngoái đầu lại, nhìn bầy quái vật đã ở rất gần. Hắn đứng dậy, phóng ngược ra trước mặt bộ giáp, quay lưng về phía bầy quái vật. Tiếp đó, Gatrix quăng Hồng Trần về phía bộ giáp, rồi vội vàng núp sang một bên.
Chỉ thấy lưỡi dao gõ đánh coong một cái lên miếng che ngực, và tiếp sau đó là bộ giáp quét kiếm ngược từ dưới lên. Giống như có một cơn lốc, một vòi rồng cuốn qua, xé nát toàn bộ mọi thứ trên đường đi của nó.
Gatrix núp an toàn đằng sau chiếc cột xây sát tường, nhìn về phía bãi chiến trường. Xác thịt của lũ quái vật nằm vương vãi khắp nơi, cùng với đó là đất đá đổ vỡ ngổn ngang. Lực chém của bộ giáp mạnh tới nỗi, nó quét tan hết sinh thể bóng tối, để lộ ra kiến trúc của khu vực hành lang.
Ngay sau đó, bóng tối bắt đầu ngọ ngoạy, lan dần ra, tìm cách “chữa trị” vết thương do bộ giáp gây ra. Với đòn đánh vừa rồi, Gatrix ước chừng nó phải đạt tới trình độ cấp cao rồi, song rất hiển nhiên, đó không phải là sức mạnh thật sự của bộ giáp.
Nó đã cưỡng ép cơ thể tung ra một đòn vượt quá sức chịu đựng, thế nên khi cơn lốc tan, thì bộ giáp cũng rơi lả tả thành từng mảnh, kết thúc sứ mệnh gác cầu thang của nó. Để chắc ăn, Gatrix còn dùng những nhành cây, khều khều từng phần của bộ giáp tách riêng nhau ra, đặc biệt là giáp tay cầm kiếm!
Nhỡ đâu nó bỗng nhiên hồi sinh lại, chém hắn một phát thì có phải là ô hô tai ai không? Ở cái khu vực đâu đâu cũng thấy nguy hiểm này, cẩn thận không bao giờ là thừa!