Bạo Chúa

Chương 152: Chương 152: Chuẩn bị cho cuộc sống mới




Từ nói cho tới thực tiễn là cả một quá trình, đặc biệt là một chuyện lỉnh kỉnh như ở chung. Nếu như không phải Gatrix đã xử lý êm thấm gần như tất cả những chuyện hậu cần, thì có lẽ cái nhóm này đã tan rã ngay từ hôm thứ hai rồi!

Đầu tiên là thói quen trần như nhộng của Vera! Với Gatrix thì cô chẳng có cảm giác gì, nhưng với một người lạ hoàn toàn thì lại là chuyện khác! Vera đâu phải là người biến thái tới mức sẵn sàng khoe thân cơ chứ - Gatrix bày tỏ nghi hoặc sâu sắc khi nghe nhận định này?

Kế đến, chuyện ăn uống cũng là một vấn đề, khi mỗi người một khẩu vị! Dù Gatrix có tài chế biến siêu đẳng thì cũng chẳng tự tin làm hợp miệng tất cả mọi người được. Mà đấy là chính hắn đã xung phong đảm nhiệm những việc lỉnh kỉnh như này, chứ nếu để Vera hay Cyrax làm nữa thì chắc là đánh nhau rồi!

Thế mới thấy, cuộc sống tập thể chưa bao giờ dễ dàng! Mỗi người phải tìm cách mài đi những điểm thừa thãi của bản thân, điều chỉnh hành vi để khớp được với một bức tranh toàn thể.

Nhìn rộng ra thì đó chẳng phải là xã hội hay sao? Sự trưởng thành của chúng ta được thể hiện qua việc chúng ta có thể phù hợp với cộng đồng tới đâu. Những kẻ không có cách nào hòa nhập sẽ bị cách ly, cách này theo cách khác!

Đêm đầu tiên của Cyrax trải qua trên sàn gỗ cứng ngắc, dù rất ấm áp - chỉ có duy nhất một chiếc giường, chẳng lẽ gã lại muối mặt đi giành với phụ nữ?

Ngay sáng hôm sau, Gatrix đã chỉ đạo Vera và Cyrax đi thu thập một lượng lớn gỗ về, trong khi bản thân con Goblin sẽ đánh xe xuống dưới chân đồi. Và ở nơi đó, Cyrax lần đầu tiên được chứng kiến cái gì gọi là đao pháp như mây trôi nước chảy!

Chỉ thấy con dao gọt gỗ trong tay Gatrix cứ vung lia lịa, mạt gỗ rơi vãi tứ tung, và từng món gia cụ cứ thế hoàn thành. Hắn đóng một bộ giường vững chắc cho Cyrax trước - tất nhiên là mang linh kiện vào trong phòng rồi mới ráp lại!

Gatrix cũng đóng một vách ngăn, chia nửa dưới của không gian thành hai căn phòng kề sát sau. Để làm được việc này, cả ba lại phải hì hục dời bếp và bồn rửa về phía trước!

Nói tóm lại, sau một buổi chiều làm hùng hục, cuối cùng căn phòng trong chiếc xe ngựa đã biến dạng hoàn toàn! Tính từ cửa ra vào ở phía đầu xe là phòng khách. Nằm lệch về phía bên phải của căn phòng là một chiếc bàn tròn một chân - chiếc bàn bốn chân đã bị Gatrix bỏ đi.

Hắn cố tình đẽo nên chiếc bàn cao, để cả ba có thể ngồi thoải mái mà không sợ kích chân - với cái giá là ghế của Gatrix và Vera sẽ cao hơn một đoạn.

Phía bên tay trái là bồn rửa, bếp nấu. Do không gian có hạn nên Gatrix chẳng thể nào có thể ngăn khu vực này thành một vùng riêng được. Khi đã nhắc tới bếp và bồn rửa thì không thể không nói tới hệ thống xử lý nước thải cũng như nguồn cung cấp nước.

Trước tiên Gatrix tạo một đường ống xả thải. Khi chế tạo hệ thống này, bọn họ vẫn đang ở thị trấn nơi Mặt Nạ và Manis thực hiện thí nghiệm bất lương của mình. Chính vì vậy, Gatrix dễ dàng rèn được rất nhiều ống kim loại với kích thước phù hợp.

Toàn bộ công đoạn, từ thu thập nguyên liệu, nung, rèn, đúc khuôn, tạo hình, đều do Gatrix và Vera làm hết.

Bọn họ thuê đứt một xưởng rèn cả ngày, hì hục rèn nên đống ống vòng vèo này - và đấy là đã có sự trợ giúp cực lớn từ phép thuật và sức mạnh thân thể! Nếu như thiếu đi bất cứ thứ nào trong tri thức - sức mạnh - phép thuật, thì đường ống gang này có thể sẽ không bao giờ ra đời, huống chi là cả một cái bồn rửa bằng hợp kim ở trên đó.

Gatrix luồn đường ống cắm xuống sàn nhà, rồi trỏ không gian gấp khúc tới một chiếc ống xả phía sau xe ngựa. Mọi nguồn nước thải trong nhà đều sẽ xả qua chiếc ống này, phần ứ tắc sẽ tạm thời đọng trong không gian song song.

Hành động này khá là... tùy tiện theo chuẩn mực văn minh, nhưng chúng ta đâu thể nói lý với một kẻ không phải người, huống chi đây là hai!

Vốn dĩ Gatrix có thể giải quyết ổn thỏa hơn bằng cách xả nước thải vào hỗn loạn - vùng nằm giữa các lớp không gian, nhưng thế thì chẳng khác nào hắn đang tiêu hủy vật chất của thế giới này.

Xả nước ra ngoài môi trường thì vật chất còn có thể tái sử dụng cách này hay cách khác. Chứ nếu rơi vào hỗn loạn thì coi như Gatrix vừa ăn trộm tài nguyên của Avalon rồi.

Không chỉ một lần Vera trầm trồ tấm tắc trước vật dụng kì lạ mà Gatrix tạo ra, và sau này thì đến lượt Cyrax! Hơn ai hết, Cyrax đi đủ nhiều để biết được bất cứ vật phẩm nào trong căn phòng này của Gatrix chỉ cần lộ ra đều đủ sức tạo nên một trào lưu mới cho tất cả các lĩnh vực!

Về phần nguồn cấp nước thì phức tạp hơn, vì nó dính líu tới kĩ thuật không gian. Đầu tiên Gatrix đục một lỗ phía trên mái xe, vẽ lên đó một trận pháp. Trận pháp này có tác dụng hút nước mưa về phía nó.

Và ở nơi đây, nó chảy vào một không gian song song đặt ngay phía trên đầu bọn họ! Điều này cho phép chiếc xe có thể tải tới hàng nghìn khối nước, dư sức cung cấp cho bọn họ sinh hoạt trong nhiều ngày.

Tuy nhiên nếu như có một ngày chiếc xe ngựa này vỡ tan, cảnh tượng ắt hẳn sẽ đẹp lắm cho mà xem!

Vốn ban đầu Gatrix không dự tính phải thiết lập một không gian khép kín đến như vậy, song thêm người thêm việc! Do hành động này là bột phát, thế nên Gatrix đừng có mơ tới chuyện đường ống dẫn nước bằng gang!

Thay vào đó, hắn vẽ một trận pháp kéo dài không gian song song tới khu vực vòi rửa, và khi muốn lấy nước ra, hắn chỉ cần truyền ma lực hoặc đấu khí vào là nước sẽ chảy.

Để tránh bị nhiễm độc từ nước mưa, Gatrix cũng đã đặt vào bên trong không gian song đó nhiều lớp lọc nước tự nhiên, bao gồm sỏi, cát, và nhiều tầng trận pháp xử lý nữa. Phần chất độc còn lại thì sẽ được cơ thể bọn họ bài tiết ra - đùa gì vậy, bọn họ có phải những kẻ yếu ớt đâu!

- Trận pháp thần kỳ vậy sao?

Cyrax đưa tay lên chống cằm, ngắm nhìn thành quả lao động của gã và Gatrix. Con Goblin bật cười, phủi phủi tay sau khi đã dỡ bỏ bình nước treo trước đó trong phòng - nếu không thì Vera tắm giặt lấy đâu ra?

- Ngoại trừ việc vẽ nên trận pháp cần tốn quá nhiều thời gian, tinh lực và đòi hỏi chính xác tuyệt đối ra thì đúng là nó rất toàn năng!

Đó là xong phần nửa trước của chiếc xe. Phòng khách kéo dài thêm một chút sẽ gặp bức tường, với hai cánh cửa dẫn tới hai căn phòng ngủ. Tất nhiên chúng lần lượt thuộc về Vera và Cyrax rồi!

Mỗi căn phòng đều được bày một chiếc giường, một chiếc tủ nhỏ bên cạnh. Chăn ga gối nệm thì hiện tại Cyrax đang không có, chờ khi họ tìm tới khu vực dân cư kế tiếp mới có thể mua được.

Bên trong mỗi phòng đều có một chiếc lỗ, với bùa chú vẽ tùm lum xung quanh. Đó chính là “vòi nước” để dẫn nước vào bồn tắm. Túng thế phải tòng quyền thôi! Nước sẽ chảy vào một chiếc bồn tắm ghép bằng gỗ chống thấm, với phần dưới khắc trận pháp nho nhỏ.

Nó đóng vai trò kết nối bồn tắm với đường ống xả thải. Đặc biệt hơn thì phòng Vera có thêm một thứ gọi là vòi sen!

Nếu như có thể, Gatrix thật sự không muốn phải dùng nhiều trận pháp không gian tới mức này! Thoạt nhìn thì có thể thấy nó thuận lợi, nhưng tính ứng dụng của nó cực kì kém!

Người thường chắc chắn vô duyên với phương pháp này, và họ lại chiếm số lượng đông nhất. Ngoài ra, khi dính líu tới không gian thì mọi chuyện sẽ trở nên cực kì khó lường trước!

Có trời mới biết liệu có một thứ gì đấy từ chiều khác xâm nhập vào vùng không gian mà hắn đã tạo ra không!

Vậy thì tiện dụng cho Gatrix ở đâu? Câu trả lời là không có! Con Goblin không xây cho mình bất cứ một phòng ngủ nào, và nó cũng chẳng cần giường chiếu gì hết. Gatrix chỉ cần ngồi thiền là có thể nghỉ ngơi, và hắn cũng chẳng có nhu cầu để hưởng thụ chăn êm nệm ấm, vậy thì cần gì phải tạo ra cho chật chỗ!

Chuyện tắm rửa lại càng không cần thiết, bởi chiếc áo của Gatrix có cơ chế tự thanh tẩy, tự làm sạch. Hắn chỉ việc búng tay một cái là cơ thể sẽ lại sạch sẽ ngay, phần tế bào chết, mồ hôi và bụi bẩn sẽ thoát ra theo ống tay áo hắn - vậy nên Gatrix chỉ “búng tay” khi đang ở bên ngoài xe thôi.

- Sao anh lại phải tự hành hạ mình như vậy chứ?

Vera chống nạnh, cau mày nhìn Gatrix. Nghe thì thấy nó rất là tiện, nhưng sống trên đời mà không được hưởng vui thú nằm ngủ trên đệm êm ấm, tắm rửa trong làn nước mát, vậy thì có khác gì những vị tu sĩ khổ hạnh đâu chứ? Gatrix thấy vậy chỉ cười.

- Em không phải là anh, sao em biết anh khổ!

- Nhưng đó mà gọi là sống sao? Đến ngủ cũng không được ngả lưng, nước cũng không đụng?

- Đó là bởi em còn chưa đạt tới cảnh giới mà anh đã từng chạm tới! Đối với anh, cơ thể này chỉ là một túi da anh mượn tạm, vậy nên anh chỉ cần đáp ứng đủ các nhu cầu cơ bản của nó là được. Việc theo đuổi các loại lạc thú rất dễ khiến anh lạc đường, và anh không muốn điều đó diễn ra!

Mặc cho Vera khuyên bảo, Gatrix vẫn gạt đi những lời mời của cô nàng. Về phần Cyrax, ngay khi gã định mở miệng, Gatrix đã chặn họng!

- Riêng cậu thì không cần phải khách sáo! Chúng ta là một đội, chẳng khác nào một gia đình! Người nhà thì không cần phải dùng những câu mời đãi bôi!

Điều này khiến Cyrax cứng họng không có cách nào phản bác! Một phần gã rất muốn có một căn phòng riêng, như bao người bình thường khác. Đây là một tổ ấm quá bất ngờ và quá đẹp đẽ, thế nên Cyrax theo bản năng sẽ giữ rịt lấy mọi thứ có thể!

Nhưng phần lý trí nói cho Cyrax biết, gã không nên tỏ ra quá ích kỉ và vồn vã lúc này. Là một người mạo hiểm lâu năm, Cyrax đã trải qua rất nhiều cảnh màn trời chiếu đất rồi, và cho dù phải ngủ sàn nhà thì gã cũng sẽ không có vấn đề gì. Tắm rửa gã có thể thay lượt luân phiên với Gatrix được mà!

Có thể theo thời gian, khi tình cảm của họ khăng khít hơn, thì gã sẽ có một phòng riêng chăng? Vậy nên khi thấy Gatrix chỉ xây hai phòng, Cyrax đã ngờ ngợ song không dám nói ra!

Có nhiều lúc, gã thật sự mong muốn mình chỉ là một Cyrax đơn giản, muốn nói gì thì nói, chứ không phải một kẻ suy nghĩ kỹ càng như thế này!

- Đừng bối rối, cậu nhóc! Không phải ta không xây thêm được một không gian cho bản thân, mà bởi ta cố tình không xây thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.