- Về phần vấn đề thứ ba... cậu thật sự...
Không để cho Gatrix kết thúc câu, Cyrax vội vàng xua xua tay.
- Không phải đâu! Lúc đó là tôi giận quá nên mới nói vậy! Chứ không phải tôi lại đi so đo với một người phụ nữ đâu!
Gatrix đưa tay lên gãi gãi cằm.
- Thật ra riêng vấn đề này tôi thừa nhận tôi đã thiên vị Vera! Không phải vì em ấy là con gái, mà bởi tôi có một tình cảm rất đặc biệt với Vera! Vậy nên tôi đã sai cậu đi làm mấy chuyện linh tinh! Tôi xin lỗi.
Cyrax trợn tròn mắt, lắp bắp.
- Anh... anh với cô ấy... là một cặp thật sự sao?
- Thật tiếc, không phải đâu! Chính xác hơn là tôi có một cảm giác muốn bảo vệ cô ấy, chứ không phải là tinh yêu. Đừng nhìn tôi thế này, chứ tôi cũng trải qua nhiều cuộc tình lắm, không thể nhầm lẫn được tình yêu đâu!
Cyrax nghi ngờ ngó về phía con Goblin, nhưng quả thật giọng của nó rất bình thản, trôi chảy mạch lạc, chứ không phải ấp úng muốn bào chữa gì. Cuối cùng gã thở dài.
- Giờ sao?
- Trăng sao gì nữa? Về với bọn tôi thôi!
- Nhưng tôi... ngại lắm!
- Không sao đâu! Không có mâu thuẫn thì làm sao có sự phát triển!
Cyrax bật cười. Gã đứng lên khỏi tảng đá - lúc này đã bị mài phẳng lì!
- Quy luật thống nhất và đấu tranh của các mặt đối lập sao?
Gatrix gật gù.
- Đúng vậy, một trong ba quy luật cơ bản của phép biện chứng duy vật. Cậu có năng khiếu đấy! Mà vấn đề lần này phần lớn vẫn đến từ tôi! Lần sau tôi sẽ cho cậu nhiều lời khích lệ hơn, chứ không chỉ là ném cho cậu tri thức rồi coi như cậu đã hiểu rồi!
- Hừ, làm như ai thèm những lời khen của anh chứ?
Đột nhiên Gatrix dừng lại! Hắn có vẻ đang đấu tranh gì đó trong nội tâm, rồi ngẩng đầu lên nhìn về phía Cyrax.
- Cyrax này, có một cái tôi cần phải nói cho cậu!
- Chuyện gì vậy?
- Thực ra thì... tôi đang muốn biến cậu thành một phiên bản của tôi trong quá khứ!
- Vậy sao?
Cyrax nhìn Gatrix một cách nghiền ngẫm.
- Cậu còn nhớ tôi đã nói là sẽ cho cậu thấy khung cảnh phía cuối mỗi con đường không? Sự thật là tôi không nghĩ mình sống đủ lâu để làm được điều này, đặc biệt là khi hứa hẹn với Vera vẫn còn treo lơ lửng nữa!
Con Goblin đưa hai tay vòng ra sau đầu, duỗi lưng răng rắc.
- Vậy nên tôi đã nghĩ ra một giải pháp! Tôi sẽ đưa cậu tới độ cao mà tôi từng đứng, để cậu có thể tự nhìn thấy những kết cục mà cậu muốn nhìn! Đồng thời, tôi cũng sẽ truyền bá tư tưởng của Vera cho cậu, để khi tôi mất, cậu có thể hỗ trợ cô ấy xây dựng được xã hội lý tưởng mà cô ấy vẫn mơ ước! Bất kể là với tư cách cá nhân hay chủ của một thế lực!
Gatrix nháy mắt đầy tinh quái. Cyrax cúi xuống, nhìn vào con Goblin đang đứng trước mặt.
- Cô ấy mong muốn gì?
- Một thế giới nơi chúng ta không dùng luật rừng nữa, nơi mọi người yêu thương nhau, tôn trọng và tuân thủ luật pháp. Nơi chúng ta chịu những ràng buộc phức tạp và phải dùng lý trí để giải quyết vấn đề!
Cyrax im lặng một lúc. Gatrix cũng đứng yên, chờ đợi câu trả lời của gã.
- Nghe thú vị đấy, tôi tham gia!
Cyrax xòe ra bàn tay hộ pháp của mình, và Gatrix nắm lấy lắc lắc.
- Cảm ơn, đồng đội!
- Không có gì, đồng đội!
...
Khi cả hai bước trở về, Vera đã dọn sạch toàn bộ đống hỗn độn mà Cyrax bỏ lại trước đó. Cô nàng vô cùng mừng rỡ khi thấy Cyrax lẫn Gatrix đều trở về lành lặn, nguyên vẹn!
- Hai người ổn chứ? Ơn trời, hai người làm em lo muốn chết!
Gatrix và Cyrax quay sang nhìn nhau cười, rồi cụng nắm đấm nhẹ vào nhau.
- Bọn anh ổn! Mà em không biết đâu, thằng này ghen vì nó phải lao động còn em được ngồi chơi đó!
- Cái gì cơ!
Vera cất cao giọng. Gatrix thì tỏ ra cực kì hả hê, trong lúc Cyrax đưa tay bụm mặt xấu hổ.
- Anh đố kỵ vì phải làm nhiều hơn một người phụ nữ sao? Anh... anh... tôi xin lỗi!
Đột nhiên Vera đổi thái độ, cúi người xuống chín mươi độ xin lỗi Cyrax. Điều này khiến gã ta không khỏi bối rối!
- Vera?
- Anh Gatrix đã dạy tôi về sự bình đẳng giới! Tôi biết ở thế giới này, thân phận của người phụ nữ thường rơi vào vị thế yếu, trong khi đàn ông được coi là phái mạnh. Chuyện bình đẳng đó sẽ là một vấn đề nhức nhối cực kì khó giải quyết, nhưng tôi sẽ là một trong những người đầu tiên đứng lên khơi mào cuộc cách mạng ấy!
Cô đưa tay ra trước mặt Cyrax để giảng hòa.
- Cái gọi là bình đẳng giới, không phải là “trách nhiệm đàn ông làm, quyền lợi thì bình đẳng“. Ngoại trừ những vấn đề chênh lệch trên sinh lý, như chuyện mang thai chẳng hạn, còn lại trong công việc, chúng ta nên san sẻ ra một cách bình đẳng. Trách nhiệm ngang nhau, quyền lợi ngang nhau! Anh thấy thế nào?
Cyrax hơi há miệng, song gã bật cười!
- Quả thật cô và Gatrix đúng là hai kẻ lạ lùng nhất tôi từng gặp! Thật may là hai người mới chỉ đi trước nửa bước so với tôi, chứ nếu đi hơn nữa, tôi đã coi như hai người bị điên mất rồi!
Gã dang tay, ôm chầm lấy cô nàng vào lòng.
- Yên tâm, tiền bối, một mặt, tôi tôn trọng khái niệm bình đẳng giới của cô, và tôi thấy nó rất có triển vọng. Nhưng mặt khác, chúng ta là gia đình mà! Gia đình thì giúp đỡ lẫn nhau, không cần quan tâm điều kiện hay lý do, phải không nào?
Vera cũng đơ người mất một lúc, rồi cô nàng quàng tay, ôm lấy hai bên hông của Cyrax. Người gã to quá, cô nàng ôm không xuể!
- Ừ nhỉ, chúng ta là một gia đình cơ mà! Cảm ơn anh nhé, anh trai!
Giờ thì Cyrax đã loáng thoáng hiểu được phần nào cái gọi là “cảm giác muốn bảo vệ” của Gatrix rồi. Quả thật có một cô em gái hiểu chuyện như này cũng không tệ chút nào!
Em gái sao...
Một nỗi buồn thoáng xẹt qua trong mắt Cyrax, nhưng bị gã dìm xuống nhanh chóng. Không một ai trong căn phòng có thể nhìn được biểu cảm bất thường ấy của gã!
***
Trải qua sóng gió, tình cảm của đội Tự Do càng thêm khăng khít hơn. Mấy ngày vừa rồi, bọn họ đã bắt đầu nếm thử phối hợp trong chiến đấu.
- Cyrax, cậu đã xác định vai trò của mình là chủ công, tấn công tuyến trước, vậy thì định vị của cậu sẽ là khu vực phía trên, đối đầu trực tiếp với kẻ địch.
Lúc này đội Tự Do đang đứng ở một khu đất trống. Vera cầm trên tay chiếc gậy phép quen thuộc, còn Cyrax ngoài quần áo trên người ra chẳng còn gì cả. Vũ khí của gã đã bỏ lại ở cánh rừng nhỏ rồi mà!
Cũng chẳng quan trọng, bởi nhiều ngày vừa rồi, cả Gatrix lẫn Vera đã thay phiên nhau luyện cho Cyrax một thân bản lĩnh cận chiến tay không cực kì bá đạo rồi!
Tất nhiên, quá trình đẫm máu và nước mắt cùng mùi thuốc trị thương! Và trong thời gian đó, Cyrax lần đầu tiên hiểu ra được hóa ra cơ thể con người mạnh mẽ và yếu ớt đến như vậy.
- Tùy thuộc vào tốc độ trao đổi chất, mà con người có ba tạng chính, tên gọi là gì?
- Endo, Ecto và Mesomorph!
Cyrax trả lời ngay lập tức, hô to dõng dạc. Gatrix gật đầu hài lòng.
- Do bản thân cậu là một gã Endomorph, tức là những người có hình thể khổng lồ hơn hẳn bình thường, thế nên cậu sẽ rất mạnh với một số phương thức chiến đấu, và kém hiệu quả hơn nếu theo một số thiên hướng khác.
Gatrix cầm cành cây, vạch lên mặt đất một hình tam giác.
- Có thể tổng kết phương thức chiến đấu thành ba góc như sau: Sức mạnh - Tốc độ - Chuẩn xác. Trong đó sức mạnh ám chỉ những đòn cực mạnh, tốc độ thì là những đòn nhẹ thôi nhưng tốc độ lại nhanh. Còn cái gọi là chuẩn xác, là sự dung hòa của sức mạnh và tốc độ, cùng với đó là khả năng phân tích tuyệt vời để cậu có thể trả đòn đối phương một cách nguy hiểm nhất!
Gatrix vẽ ra một tam giác khác.
- Tương ứng với ba kiểu tấn công này cũng có ba phương thức phòng ngự. Chúng là đón đỡ - né tránh - phản đòn. Vốn dĩ nếu như hai đứa còn chưa hiểu nhiều về chiến đấu, thì anh sẽ nói tới mối quan hệ tương sinh tương khắc của chúng. Nhưng giờ anh nói chắc chó nó tin!
Cyrax và Vera nhìn nhau, nhún vai. Đúng như vậy, một võ sĩ giỏi là một võ sĩ không thể bị khắc chế, chứ nếu chiến đấu mà bị đối thủ đè lên đánh thì nhận thua sớm cho khỏe!
- Quay trở lại vấn đề! Với tạng người của Cyrax, việc dính líu tới phong cách né tránh - tốc độ đúng là người si nói mộng! Anh không nói cậu chậm chạp, mà là bởi hình thể khổng lồ của cậu khiến cho nỗ lực né tránh cũng như tấn công liên tục trở nên khá là buồn cười!
Gatrix nhảy tới nhảy lui, vừa nhảy vừa đấm đá liên tục vô cùng linh hoạt. Đó là bởi thể trạng của loài Goblin rất phù hợp với phong cách đánh như chim chích này.
- Sự lựa chọn của chúng ta giờ chỉ còn thu hẹp xuống đánh mạnh - đánh chính xác, và đón đỡ - phản đòn. Hơn nữa, cậu lại là một nhân viên tuyến trên nữa, thế nên việc cấp thiết nhất là phải tìm cho cậu một bộ giáp cũng như vũ khí thuận tay.
Nói xong, Gatrix quay sang Vera.
- Về phần em, Vera! Em xác định vị trí của mình ở tuyến sau, vậy thì nhiệm vụ của em sẽ là tung phép thuật hủy diệt đối thủ, cũng như trợ giúp cho Cyrax tìm được chiến cơ hoặc thoát khỏi nguy hiểm. Đây không phải là một trò chơi! Chỉ cần một sự thiếu ăn rơ giữa hai đứa thôi cũng có thể tạo thành ngộ thương như chơi lên Cyrax. Để tránh rủi ro đó xảy ra, anh đã chế tạo ra thứ này!
Gatrix xòe bàn tay ra. Trong lòng bàn tay hắn là ba sợi dây chuyền ngắn, mỗi đầu đều gắn một viên ngọc màu trắng xanh.
- Hai đứa gắn một viên ngọc vào gần lỗ tai, và viên còn lại vào gần miệng. Yên tâm, chúng bám dính rất tốt, không sợ bị tuột đâu!
Sau khi thấy Vera lẫn Cyrax lục tục đeo lên, Gatrix truyền một ít ma lực vào viên ngọc.
- Hai đứa nghe thấy gì không?
- Ồ?
- Uầy?!
Cả Vera lẫn Cyrax đều hô lên kinh ngạc! Họ có thể nghe được giọng nói của nhau rất rõ ràng.
- Phạm vi của thiết bị này khá ngắn, do nó quá thô sơ, chỉ vào cỡ ba mươi bước chân thôi. Vậy nên việc giữ vững đội hình cũng là một bài học quan trọng mà hai em cần phải nắm vững! Cyrax, nếu cậu lao vào quá sâu thì một là Vera không thể hỗ trợ hỏa lực cho cậu được, hai là bản thân Vera cũng sẽ gặp nguy hiểm khi bị đối thủ áp sát.
Gatrix quay sang Vera.
- Em cũng cần phải bắt kịp tốc độ của Cyrax nữa, bởi nếu em chậm chân, em sẽ vô tình đẩy Cyrax vào sâu trong lòng địch, và lúc đó cậu ta sẽ bị tấn công từ bốn phương tám hướng.
Vera lẫn Cyrax đều gật đầu, trên mặt lộ vẻ nghiêm túc!
- Như vậy, mời hai người dọn sạch cái ổ nhện khổng lồ này! Hạn định là từ giờ tới khi bóng tối bao trùm nhé! Anh sẽ ngồi đây chờ tin hai đứa!
Gatrix chỉ tay vào cái hang sâu hun hút trước mặt.