Người Cố gia điên cuồng tìm Tiểu Tống, nhưng chính là tìm không thấy. Tiểu Tống dứt khoát đổi số điện thoại, y như bốc hơi khỏi nhân gian. Thành phố A to như vậy, muốn tìm một người cực kỳ khó.
Ba người ở thành phố A mấy ngày, chuẩn bị về tỉnh B nghĩ cách, thậm chí bọn họ còn định dứt khoát trốn. Dù sao bạn Cố Hiên cũng không biết địa chỉ nhà bọn họ, hơn nữa tiền mượn thân thích cũng không dễ trả, không bằng lánh mặt một thời gian.
Không ngờ lúc bọn họ về nhà thu thập hành lý lại phát hiện mấy người vạm vỡ ngồi trong nhà mình. Một đám to con nắm côn cầm đao, trông thật hung thần ác sát.
Bạn của Cố Hiên ngồi chính giữa sô pha, trên mặt hắn vết thương mới lẫn với vết thương cũ, khóe miệng rạn nứt. Nói hắn ngồi trên sô pha là cho hắn mặt mũi, lời thật phải là nằm liệt trên sô pha mới đúng.
Hắn thấy Cố Hiên tới, cố nén đau đớn nơi khóe miệng, nói: “Cố Hiên, mày mau trả tiền đi. Đại ca biết mày chạy khỏi thành phố A, mới dẫn người tới cửa đó.”
Cố Hiên thấy bạn mình bị đánh thành như vậy, lòng càng hoảng loạn, cất bước chạy ra ngoài. Cố phụ Cố mẫu tay chân không nhanh bằng hắn, trực tiếp bị mấy người kia ấn ngã xuống đất, trong phòng truyền ra tiếng vợ chồng Cố gia kêu thảm thiết, nhưng Cố Hiên mắt điếc tai ngơ, dùng sức chạy, thẳng đến người đằng sau không đuổi kịp hắn.
Các hàng xóm đều đóng chặt cửa phòng. Mấy nhà quan hệ không tốt với Cố gia lén lút vui vẻ nhìn xem, mấy nhà quan hệ hơi thân thì tránh trong phòng gọi điện báo cảnh sát.
Cảnh sát đến lúc nào, vợ chồng Cố gia nhớ không rõ, dù sao hai người bọn họ toàn thân trên dưới đều đau nhức. Một thân xương cốt vốn đã già cả còn bị đánh thành như vậy, mà Cố Hiên vẫn không biết tung tích.
Người dám làm chuyện vay lấy lãi kếch xù cũng không phải dễ chơi. Trước khi cảnh sát tới, mấy tên cao to kia đã sớm chạy. Họ đập phá nát nhừ nhà Cố gia, camera theo dõi trong khu phố cũng bị bọn họ phá hỏng. Bọn họ đều là dân đòi nợ chuyên nghiệp, đường lui đều rất có quy hoạch.
Nhiều người tới như vậy, vợ chồng Cố gia cũng không miêu tả rõ mỗi người trông thế nào. Tuy rằng lập án, nhưng kỳ thật cảnh sát không phải rất muốn xử lý. Vợ chồng Cố gia mượn vay nặng lãi, chịu lợi tức quá cao, còn đâm đầu đi mượn xã hội đen. Khó làm là, tiền bọn họ mượn bên kia cũng đúng lời hứa giao cho. Vay nặng lãi vốn không được pháp luật bảo hộ, thủ đoạn đòi tiền của người ta đúng là quá mức, nhưng vợ chồng Cố gia cũng không phải tốt lành gì, cảnh sát không muốn giúp bọn họ quỵt nợ.
Cả nhà Cố gia nháo đến gà bay chó sủa, Cố Vân Hi ở phim trường cũng không yếu thế chút nào.
Đầu năm nay, cô và Lục Thanh Du đồng thời tranh vai nữ chính một bộ phim cổ trang với Ảnh hậu Lê Thi Nhàn. Trên mạng còn lấy chuyện này lăng xê một phen, xào nóng nhiệt độ bộ điện ảnh này. Đạo diễn Trịnh càng thêm coi trọng, rất chú tâm công tác tuyển diễn viên, gần như mỗi lần casting đều tới xem.
Nhà đầu tư Tinh Nguyên tuy có thể nhét người vào một ít nhân vật, nhưng vai nữ chính thì bọn họ không thể điều động nội bộ, chỉ có thể nghĩ cách tìm hiểu ý tưởng của đạo diễn Trịnh.
Lê Thi Nhàn là nghệ sĩ thâm niên từng du tẩu trên sân khấu quốc tế, đạo diễn Trịnh coi trọng cô cũng là vì tự thân cô mang điều kiện tốt, cộng thêm bản lĩnh diễn suất vững vàng, từng đạt được danh Ảnh hậu trong nhiều giải thưởng khác nhau. Thực lực Lê Thi Nhàn quả thật miễn bàn, hoàn toàn không cùng một cấp bậc với những người đến cạnh tranh vai nữ chính.
Đương nhiên, thù lao đóng phim của cô cũng không cùng một cấp bậc với bọn họ.
Xem một đám người diễn thử xong, đạo diễn Trịnh vô cùng vừa lòng hai vị: Một là Lê Thi Nhàn, hai là Lục Thanh Du. Kỹ thuật diễn của Lê Thi Nhàn thành thạo, thu phóng tự nhiên, quả thật chính là cỗ máy tự động kéo người vào phòng bán vé. Nhưng tiền đóng phim của cô thật sự quá cao, nếu mời cô ấy, một phần ba tiền lời phòng bán vé liền bay. Kỹ thuật diễn của Lục Thanh Du cũng thật tốt, nhưng lại dựa vào thiên phú, có tính không ổn định. Vấn đề này trong quá trình đóng phim chỉ cần chịu khó rèn luyện chỉ điểm một chút là được, không khó giải quyết. Tuy Lục Thanh Du không lão luyện như Lê Thi Nhàn, nhưng tiền đóng phim của cô ấy lại thấp hơn Lê Thi Nhàn rất nhiều, thử hỏi ai không động tâm đây?
Đạo diễn Trịnh rối rắm đến đầu muốn biến lớn.
Bên đầu tư Tinh Nguyên cũng đoán được chỗ khó xử của đạo diễn Trịnh. Triệu Trạch Diệc yêu cầu cấp dưới nhất định phải giúp Lê Thi Nhàn đoạt được vai nữ chính, nhưng tình thế hiện tại có chút khó nói.
Mọi người đều biết chữ “tiền” khó giải quyết nhất, đồng thời cũng dễ giải quyết nhất, chỉ cần một phương nguyện ý lui bước là được. Đạo diễn Trịnh đương nhiên sẽ không lui bước, ông ấy không phải chỉ có một lựa chọn là Lê Thi Nhàn, như vậy bên lui bước chỉ có thể là Lê Thi Nhàn, đúng hơn là Tinh Nguyên.
Triệu Trạch Diệc tự mình gọi điện cho Lê Thi Nhàn, xin cô giảm thấp tiền đóng phim xuống, cùng lắm thì thù lao lần này hạ thấp phần trăm hoa hồng của công ty, tận lực để Lê Thi Nhàn được lợi.
Tuy phần trăm trích từ tiền đóng phim của Lê Thi Nhàn là một món thu nhập rất lớn, nhưng cái Tinh Nguyên coi trọng nhất chính là số tiền ném vào bộ phim này có thể tiền sinh tiền hay không.
Lê Thi Nhàn giả vờ khó xử một đoạn thời gian, sau đó liền nương theo Tinh Nguyên, hạ thấp thù lao đóng phim. Bên cô vừa buông lỏng miệng, đạo diễn Trịnh liền vui vẻ thoải mái mà quyết chọn cô, còn cho rằng mình chiếm một tiện nghi lớn.
Vì tỏ vẻ xin lỗi Lục Thanh Du bên A Ảnh, đạo diễn Trịnh cho cô một vai nữ phụ suất diễn không ít, toàn bộ phim đều đối diễn với nữ chính.
Trong dàn cast, Cố Vân Hi đoạt được một vai phụ nhỏ. Vai này là một vị công chúa mất nước, suất diễn không nhiều lắm, rải rác quanh phim, cũng tương hợp với lịch trình của cô.
Trong công đoạn tiền kỳ khi quay phim chiến tranh cổ đại, hạng mục chuẩn bị trang phục là phức tạp nhất, rất nhiều tài chính đều đầu tư vào phương diện chế tác trang phục. Khi Cố Vân Hi tới phim trường, chuyện vui vẻ nhất chính là thử quần áo, hơn nữa nhân vật của cô lại là một tiểu công chúa ban đầu vui sướng vô ưu, về sau thành tù binh địch quốc nghèo túng khổ sở, trang phục biến hóa to lớn, khiến cô siêu cấp vui vẻ.
Lê Thi Nhàn đã sớm tràn ngập tò mò đối với Cố Vân Hi, ở phim trường một khi tóm được cơ hội liền bắt chuyện với Cố Vân Hi, kể mấy việc hồi xưa của cô và Trần Nhan Linh. Vậy nên hai người nhiều lần bị chụp được cảnh cùng nhau ăn cơm nói chuyện phiếm, bị post lên mạng, còn bị xào thành một đôi cp...
Trần Nhan Linh mỗi ngày bận bịu xử lý chuyện công ty, còn phải đi theo Trần Hạc Sinh chiêu đãi lấy lòng một ít nhân vật quan trọng, nhân mấy dịp rảnh rỗi ít ỏi mới tranh thủ lên mạng xem tình hình bạn gái nhà mình, đập vào mắt lại là đám fan đói khát hăng hái ghép CP, làm nàng tức giận đến đau gan.
Tới một ngày nọ, Cố Vân Hi rốt cuộc chịu không nổi. Bản thân cô chính là người nói nhiều, không ngờ lại có thể gặp được một người còn nói nhiều hơn mình, quả thật phiền đến to đầu.
“Có thể đừng làm phiền tôi không!” Cố Vân Hi không kiên nhẫn đẩy Lê Thi Nhàn ra: “Tôi phải xem kịch bản, cảm ơn.”
Lê Thi Nhàn dấu chấm hỏi đầy đầu: “Liền cái kỹ thuật diễn kia của em, còn biết đọc kịch bản?”
Cố Vân Hi thật muốn một quyền đánh vỡ đầu Lê Thi Nhàn. Quỷ lải nhải này ỷ vào kỹ thuật diễn tốt, tối ngày tìm cô chỉ chỉ trỏ trỏ, nếu không phải nể mặt cô ta là bạn thân của Trần Nhan Linh, Cố Vân Hi đã sớm hỏi thăm tổ tông mười tám đời nhà cô.
Cố Vân Hi thật sự không muốn bị Lê Thi Nhàn làm phiền, đầu óc không kịp nghĩ, tùy tay chỉ đại, nói: “Cô! Liền cô đi, lại đây đọc lời kịch với tôi!”
Lục Thanh Du mới đi WC về, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Cố Vân Hi.
Trường hợp trở nên vô cùng xấu hổ, Lục Thanh Du chưa bao giờ chủ động nói chuyện với Cố Vân Hi, cho dù nói, cũng không phải lời hay. Quan hệ cá nhân giữa hai người rất lãnh đạm, chỉ vì Trần Nhan Linh mà coi như hài hòa không thù địch, nhưng mặt ngoài vẫn phải trở mặt, cho người ta cảm giác người tranh ta đoạt.
Lê Thi Nhàn về nước cũng từng thấy các loại tin tức về hai người này, dù sao chỉ cần biết không thể chung đụng là được rồi.
Cô lắc đầu cảm thán: “Chậc chậc chậc, không muốn nói chuyện phiếm với chị thì thôi, đâu cần làm đến như vậy. Thôi thôi, chị thấy em Du cũng thật không thoải mái, vậy hai ta đối diễn đi, để nhóc con độc miệng này chơi một mình.”
Nói xong, cô liền kéo Lục Thanh Du đi rồi.
Cố Vân Hi trợn trắng mắt, xoay người đi chỗ khác. Thế giới không liên can tới mình! Chỉ cần Lê Thi Nhàn không phiền cô là được, cô còn muốn tám chuyện với mấy chị em tốt nha~
Lục Thanh Du vẻ mặt khó hiểu, theo bản năng né ra tay Lê Thi Nhàn.
“Cảm ơn chị Lê, chúng ta qua bên kia đối diễn đi.” Lục Thanh Du chỉ về phía có rất nhiều nhân viên đang công tác.
Lê Thi Nhàn nhướng mày, vị này thoạt nhìn rất lễ phép, nhưng dường như còn khó tiếp xúc Cố Vân Hi nữa.
“Được thôi, chị và Nhan Nhan đã lâu không liên hệ, không ngờ cô ấy ký được nghệ sĩ ưu tú như hai người các em. Chị dù thế nào cũng là tiền bối, hành nghề lâu biết chút kinh nghiệm, có thể dạy cho các em.”
Lúc Lục Thanh Du nghe được hai chữ “Nhan Nhan”, hàng lông mi cong vút run rẩy, lông mày khẽ cau, tay cũng không tự giác mà siết chặt kịch bản.
Lê Thi Nhàn là nhân tinh* bực nào, có chuyện gì mà cô chưa thấy qua. Cô vừa thấy Lục Thanh Du như vậy, lại liên tưởng đến thái độ lạnh nhạt của Lục Thanh Du đối với Cố Vân Hi, trong đầu đã hình thành một ý tưởng...
*Nhân tinh: Người sống lâu thành tinh, ý chỉ những người có nhiều kinh nghiệm, lão luyện, đầu óc linh quang.
Cô làm bộ lơ đãng mà nhắc tới Trần Nhan Linh. Quả nhiên, vừa nói Trần Nhan Linh, ánh mắt Lục Thanh Du liền thay đổi, nguyện ý mở lòng trò chuyện với cô.
Lê Thi Nhàn thầm mắng Trần Nhan Linh “đồ tai họa”, sau đó ngoài mặt cười hì hì nói chuyện với Lục Thanh Du.
Lúc điện ảnh quay đến giai đoạn trung kỳ, toàn bộ đoàn phim dọn đi ngoại cảnh, là một vùng núi ở thành phố C, có thể phải đi khoảng hai tháng.
Nếu dùng một chữ miêu tả trình tự quay phim, vậy đó chính là “loạn“. Thứ tự cảnh quay đều căn cứ theo tốc độ chuẩn bị đạo cụ hoặc hoàn cảnh, hòng giảm thiểu tiêu phí đến thấp nhất. Hai tháng ở thành phố C, đoàn phim phải quay hết tất cả cảnh ngoài trời trong cả bộ điện ảnh. Những cảnh trong nhà đều đã quay gần đủ rồi, chờ quay xong phân đoạn ngoại cảnh ở thành phố C, công việc của diễn viên chỉ còn tham gia tuyên truyền là hết. Những việc hậu kỳ như cắt nối biên tập cảnh quay gì đó, đều không cần diễn viên quan tâm.
Cố Vân Hi một khi rảnh liền tán gẫu với Trần Nhan Linh. Thời gian qua, cô vừa phải chuẩn bị tổ chức tour diễn, vừa phải tới trường quay đóng phim, không mấy khi gặp được Trần Nhan Linh. Lòng cô không vui, chỉ có thể phát tiết trên phim trường, mỗi ngày đều dỗi với Lê Thi Nhàn và Lục Thanh Du, miệng hệt như pháo liên châu, không khi nào ngừng nghỉ.
Lúc gọi cho Trần Nhan Linh, cô lại trở nên thật an tĩnh, chỉ tùy tiện kể chút chuyện trên phim trường. Thay vì nói về mình, cô càng muốn biết Trần Nhan Linh gần đây như thế nào.
Trần Nhan Linh sẽ thật dịu dàng mà kể ra những việc mình thấy mới mẻ cho cô nghe, lúc đi công tác mỗi ngày đều nhớ cô. Hai người dính dính nhão ra đường, Lê Thi Nhàn xem đến buồn nôn không thôi, thường xuyên lấy vẻ dịu ngoan của Cố Vân Hi lúc gọi điện thoại ra châm chọc cô.
Mỗi ngày Cố Vân Hi ở phim trường đều bị Lê Thi Nhàn chọc giận đến đều mắt nổi lửa. Nếu cấp bậc độc miệng của cô là giám khảo chương trình tuyển chọn tài năng, vậy Lê Thi Nhàn chính là anh hùng bàn phím top comment giữa mưa tên bão đạn.
Tưởng tượng đến cảnh đến vùng núi, hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài, tín hiệu biến kém, đừng nói video call, chính là gọi bình thường cũng phải chờ bắt sóng hơn nửa ngày, Cố Vân Hi quả thật là bó tay chả buồn nói.
Còn có Lục Thanh Du và Lê Thi Nhàn đồng hành, Cố Vân Hi càng thấy đau đầu.
Hai người kia hoàn toàn làm lơ quy luật công ty đối địch phải bảo trì khoảng cách gì gì đó. Không biết Lê Thi Nhàn rót mê hồn canh gì cho Lục Thanh Du, mà ngay cả người lạnh lùng như Lục Thanh Du, Lê Thi Nhàn vẫn có thể thỉnh thoảng chọc cô ấy cười.
Mỗi lần Cố Vân Hi thấy hai người họ ngồi cạnh nhau, Lục Thanh Du nhoẻn miệng cười, cô liền cảm thấy nổi da gà.
Lê Thi Nhàn cà lơ phất phơ như vậy, kỹ năng gạ gái thật là tuyệt hảo. Cô ta mà ẩn hôn liền có quỷ! Cố Vân Hi trộm chụp cảnh Lê Thi Nhàn nói giỡn với Lục Thanh Du, phẫn nộ mà đã viết lên Weibo.
Cố Vân Hi Official: 【 Hình ảnh.jpg 】 Rõ ràng là phim của ba người, tôi lại bị cho ra rìa nè.
Bình luận phía dưới thuần một sắc kêu la bò tường*, loạn ship cp, thậm chí còn có người suy diễn một tuồng kịch tam giác ngược luyến.
*Bò tường: Ý ở đây là “ngoại tình”, trêu chọc một nhân vật trong một couple nào đó tung “hint” thân mật với người khác.
Cố Vân Hi chính là muốn hiệu quả như vậy. Để xem đám dân mạng ngốc nghếch này còn dám kéo cp Lục Thanh Du với Trần Nhan Linh nhà cô không. Ai mà dám cô liền kéo đen. Hứ!
- ----
Dany:
Tưởng nhà họ Cố còn lăn lộn được, không ngờ quá nhãi nhép =))
Mấy chương này các chị em toàn cày kiếm tiền không, thương.
Tui đoán bà Nhàn lấy bà Linh ra để cưa bạn gái. Thiệt là...