Bao Giờ Cũng Cứu Lầm Người 

Chương 38: Chương 38: Lục Thanh Du




0 giờ, tiếng pháo hoa vang vọng bên ngoài. Nhà Trần Nhan Linh địa thế cao, vừa lúc có thể nhìn thấy một điểm bắn pháo hoa ở thành phố A.

Cố Vân Hi dọn ghế nằm đến ban công, Trần Nhan Linh ngồi kề bên cô. Ngoài trời tuyết vẫn còn rơi, hai người mặc áo bông dày, tựa như hai con gấu trúc rúc người vào nhau.

“Pháo hoa năm nay đẹp hơn năm trước nhiều, còn thêm hoa văn mới.” Trần Nhan Linh vào nhà bưng một chén hạt dưa ra.

Cố Vân Hi bốc một nắm, cắn hai viên, nói: “Không biết có gì khác biệt, năm trước hình như không nhìn.”

“Về sau mỗi năm chị đều cùng em ngắm nhé.” Trần Nhan Linh vươn tay thử nắm tay Cố Vân Hi.

Cố Vân Hi nghiêng đầu nhìn nàng một cái, môi giật giật, nhưng lại không lên tiếng.

Tay cô để yên, không đáp lại, cũng không cự tuyệt.

Kỳ nghỉ phép chỉ có bảy ngày, Trần Nhan Linh lại nhào vào chuỗi ngày công tác bận rộn. Doanh thu của 《 Sinh hoạt 》 mùa 1 rất khả quan, nhiệt độ cũng cao, bên chủ trì lại mời Cố Vân Hi tham dự.

Trần Nhan Linh lật xem hợp đồng bên chủ trì 《 Sinh hoạt 》 gửi tới, hỏi: “Mùa 2 đi tiếp không? Mùa này phí lên sân khấu tăng tới 700 vạn.”

Cố Vân Hi uống sữa ấm, chân dưới bàn hạ đánh lên đánh xuống: “Đi! Sao lại không đi? Làm gameshow thật dễ kiếm tiền nha, chỉ tùy tiện móc mỉa mấy câu là có người xem.”

Trần Nhan Linh cầm sandwich cắn một miếng, mơ hồ không rõ mà nói: “Chị thấy trong chương trình em làm việc nhà nông rất nhanh nhẹn, trước kia em ở nông thôn?”

“Ừ, là dân xóm nhỏ vùng quê xa xôi. Thế nào? Chị có cách sửa hộ khẩu?”

Trần Nhan Linh cảm thấy nghẹn họng, mặt đỏ lên, giận trừng Cố Vân Hi.

Cố Vân Hi bĩu môi, không tình nguyện đặt sữa bò xuống trước mặt Trần Nhan Linh.

“Em tự báo nhọ nồi ra trước, đừng để mai mốt bị người ta ám toán, đến lúc đó xử lý rất phiền.” Trần Nhan Linh phục hồi tinh thần, xem thường nhìn Cố Vân Hi.

Cố Vân Hi cẩn thận ngẫm nghĩ: “Nhọ nồi của em?”

“Lúc tham gia chương trình tìm tài năng đánh nhau với người khác, quăng cơm ở phim trường ném, học lực cấp 3, khi dễ người mới, độc mồm với tiền bối...”

“Được rồi, chị đừng nói nữa, ta hiểu rồi, tất cả đều là nhọ nồi đúng không?”

Trần Nhan Linh gọi điện cho Quản Viên Viên, nhờ cô ấy email hết việc xấu Cố Vân Hi làm lúc trước cho mình, đợi đến công ty nàng sẽ chậm rãi xem.

Cố Vân Hi nhân lúc Trần Nhan Linh nói chuyện với Quản Viên Viên, trộm cầm di động chụp lại Trần Nhan Linh lẫn bữa sáng, chỉnh sửa ảnh chụp một chút, rồi đăng lên Weibo.

Cố Vân Hi: 【 Bữa sáng.jpg】 Sandwich hôm nay là ăn siêu ngon.

Ảnh chụp cắt mất mặt Trần Nhan Linh, nhưng vẫn giữ tay nàng trong một góc. Ngón tay thon dài tinh tế, khớp xương rõ ràng, móng tay ngắn gọn gàng, trên làn da trắng nõn loáng thoáng thấy được mạch máu xanh.

Dưới bài post một đám fans ngao ngao kêu, đều cho rằng đó là tay Cố Vân Hi, hung hăng đói khát comment “Chị ơi em mần được.”

Cố Vân Hi nhìn bình luận một đống “em mần được”, lông mày sắp nhăn thành tòa núi nhỏ. Những người này đều không được! Chỉ có nàng mới được!

Trần Nhan Linh nói chuyện điện thoại xong, thấy Cố Vân Hi vẻ mặt thâm cừu đại hận, không biết ai lại chọc tới nàng.

Đã biết Cố Vân Hi muốn tham gia 《 Sinh hoạt 》 mùa 2, vậy hôm nay đến công ty ký hợp đồng luôn đi.

Cao ốc công ty A Ảnh đứng sừng sững trong khu trung tâm thương nghiệp thành phố A, thang máy chuyên dụng cho cấp cao chưa bao giờ chen chúc, Cố Vân Hi theo Trần Nhan Linh vào phòng tiếp khách.

Đúng lúc đạo diễn 《 Sinh hoạt 》 cũng vừa đến, hai bên khách khí một phen rồi mới vào chính đề.

Cố Vân Hi không am hiểu những điều khoản rậm rạp trên hợp đồng. Dù sao Trần Nhan Linh hiểu, cô chỉ cần ký tên là được. Vậy nên cô ngồi một bên quang minh chính đại chơi di động.

Không ngờ đột nhiên nghe được một cái tên khiến cô không vui.

“Chúng tôi còn định mời diễn viên Lục Thanh Du tham gia mùa này, phí lên sân khấu giống với cô Cố Vân Hi. Nếu hai vị đều tới, vậy thù lao mỗi người 1000 vạn, quản lý Trần thấy thế nào?”

Trần Nhan Linh mặt ngoài mỉm cười, trong lòng đã treo đạo diễn lên quất mấy cái.

Biết rõ Cố Vân Hi bất hòa với Lục Thanh Du, còn cố ý muốn hai người đụng mặt, đạo diễn này rõ ràng là thích xem náo nhiệt.

Trần Nhan Linh vốn định cự tuyệt, ai ngờ Cố Vân Hi vỗ bàn một cái: “Được, quyết định thế đi!”

Trần Nhan Linh kinh ngạc nhìn Cố Vân Hi, dùng khẩu hình hỏi: “Em làm gì đó?!”

Không biết Cố Vân Hi có hiểu khẩu hình của Trần Nhan Linh hay không, chỉ thấy cô trực tiếp mở di động, gọi điện thoại.

“Gameshow trả lương 1000 vạn tổng nghệ, cô đi hay không?”

Từ di động truyền ra giọng nói Trần Nhan Linh vô cùng quen thuộc.

“Đi.”

“Mau tới phòng tiếp khách lầu 12 ký hợp đồng.”

“Ừ.”

Đây móa nó rõ ràng chính là giọng Lục Thanh Du! Cố Vân Hi khi nào có được số của Lục Thanh Du?

Trần Nhan Linh vẫn phải duy trì hình tượng người đại diện ổn trọng, không thể để cằm mình rớt xuống mặt đất.

Lục Thanh Du tới phòng tiếp khách, cùng Cố Vân Hi ký hợp đồng xong, đạo diễn vừa đi, vẻ mặt Trần Nhan Linh liền khó coi.

“Không phải em thật ghét làm việc với Thanh Du sao?”

Cố Vân Hi nhấm nháp một ngụm cà phê: “Đó là 1000 vạn, ai sẽ gây khó dễ với tiền? Cô thấy đúng không, Lục tiểu thư?”

Lục Thanh Du lãnh đạm gật đầu: “Ừm, 1000 vạn, đủ mua rất nhiều thứ.”

Trần Nhan Linh muốn cho mỗi người một gậy. Tóm lại hai người này đều là tiền tài che mắt đúng không? Vì tiền ngay cả kẻ thù cũng chẳng thèm quan tâm.

“Hai em muốn cùng tham gia cũng được, nhưng phải bảo đảm sẽ không đánh nhau.”

Trần Nhan Linh ngồi trên sô pha, tay ấn ở huyệt Thái Dương.

Cố Vân Hi đến bên Trần Nhan Linh, vương tay mát xa bả vai nàng, rồi gác cằm lên tay mình, ghé vào tai Trần Nhan Linh nhẹ giọng nói: “Em bảo đảm sẽ không đánh cô ta, chị đừng lo lắng. 1000 vạn lận đó, chờ em lấy được 1000 vạn, em liền mời chị đi ăn.”

Trần Nhan Linh trừng cô một cái, nàng thiếu một bữa cơm sao?

Lục Thanh Du sắc mặt bình tĩnh: “Trần tỷ, nếu không còn chuyện gì vậy em xin đi trước, buổi chiều còn một buổi casting.”

Trần Nhan Linh gọi Lục Thanh Du lại: “Em chờ một chút, tôi có việc bàn với em.”

Cố Vân Hi bĩu môi, nhìn chằm chằm hai người, nói: “Cần em lảng tránh không?”

Việc này liên quan đến chuyện riêng tư của Lục Thanh Du, Trần Nhan Linh đương nhiên không tiện lưu Cố Vân Hi lại.

Cố Vân Hi cũng lười tự tìm mất mặt, khoác áo ngoài rời đi.

Nếu tiếng cô đóng cửa nhỏ hơn một chút, Trần Nhan Linh hẳn sẽ tin cô không giận dỗi.

Cố Vân Hi vừa đi, vẻ mặt Lục Thanh Du dường như thả lỏng chút ít.

“Chị Linh muốn nói gì với em?”

Trần Nhan Linh thấm thía mà đáp: “Nghe nói gần đây em có qua lại với giám đốc Triệu bên Tinh Nguyên?”

Lục Thanh Du vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Giám đốc Triệu rất tốt, nhưng em không thích hợp với anh ấy, đáng tiếc anh ấy thật chấp nhất.”

Trần Nhan Linh càng ngày càng cảm thấy Triệu Trạch Diệc có vấn đề, về sau khó tránh phải đối địch với hắn, nếu Lục Thanh Du có thể đứng về phía nàng thì thật bớt lo.

“Em nghĩ vậy cũng tốt, rốt cuộc Triệu Trạch Diệc không thích hợp với em.”

Trần Nhan Linh vừa dứt lời, liền thấy Lục Thanh Du nhướng mày, trong ánh mắt rõ ràng mang ý cười.

Đáng tiếc Trần Nhan Linh không biết cô vui vẻ cái gì.

“Hôm qua người đại diện của Ngô diệp hách liên hệ với tôi, hẳn có thể xào scandal cho em và cậu ta, thừa dịp phim đang phát sóng tạo chút nhiệt độ.”

Lục Thanh Du mặt cười lập tức lạnh xuống: “Chị Linh!”

Trần Nhan Linh dừng lại, chăm chú nhìn Lục Thanh Du.

Lục Thanh Du cảm thấy lòng bàn tay mình chảy mồ hôi, không muốn bị nhìn ra mình đang căng thẳng, cố bảo trì trầm ổn nói: “Em khá bài xích xào scandal, hơn nữa em có người mình thích, thật không muốn làm vậy.”

Trần Nhan Linh vờ cau mày suy ngẫm, trong lòng đã kêu gào what what what!!

“Em hiểu rõ ý nghĩ của mình là tốt rồi... Người kia là người giới vòng hay trong giới?”

Lục Thanh Du xấu hổ thoáng nhìn nàng một cái, đáp: “Không tiện nói, chị Linh.”

Nữ chính thích ai? Người tốt hay xấu? Ngoại trừ Triệu Trạch Diệc còn ai tiếp xúc gần gũi với cô ấy chứ!

Nếu xui xẻo gặp trúng thằng nào cặn bã, Trần Nhan Linh phải chuẩn bị giúp Lục Thanh Du giải quyết, bằng không lỡ xảy ra chuyện gì, nhiệm vụ của nàng liền đứt gánh giữa đường. Chẳng lẽ mối nguy hiểm mà hệ thống không tra ra được đến từ người Lục Thanh Du thích?

Trần Nhan Linh cố gắng dò hỏi tin tức người này từ miệng Lục Thanh Du: “Thanh Du em chắc hẳn biết quy định của công ty-”

Nàng chưa dứt lời, Lục Thanh Du đã lạnh mặt cắt ngang: “Người này không thích ta, chị Linh không cần lo.”

Trần Nhan Linh hoàn toàn không thả lỏng, ngược lại càng lo lắng. Yêu mà không đạt được là chuyện khủng bố nhất, huống hồ còn là nữ chính yêu mà không đạt được, lỡ như cô ấy làm việc ngốc gì, Trần Nhan Linh liền xong đời.

Nhưng mặc cho Trần Nhan Linh dò hỏi thế nào, Lục Thanh Du nhất quyết không chịu nói người kia là ai, cuối cùng hai người tan rã trong không vui.

Trần Nhan Linh quyết định tự mình truy tìm người này, sai trợ lý đến trường của Lục Thanh Du điều tra.

Nhưng tin tức trợ lý mang về lại làm Trần Nhan Linh cảm thấy vô cùng bất an.

Quản Viên Viên nghe được Lục Thanh Du ở trường học luôn luôn đi sớm về trễ, mỗi ngày không phải chạy show chính là đóng phim, thời gian nghỉ ngơi rất ít, hơn nữa còn nợ một số tiền khổng lồ.

Lục Thanh Du vốn xuất thân nhà giàu, cha mẹ cũng là thương nhân có chút thể diện ở thành phố A. Đáng tiếc lúc Lục Thanh Du học phổ thông, công ty nhà cô cận kề phá sản, mà cha mẹ cô đều mất mạng trong một vụ cướp đột nhập trái phép. Từ lúc ấy, tính tình cô hoàn toàn thay đổi. Bấy giờ cô đang tá túc nhà thân thích, lưng đeo món nợ kếch xù công ty để lại. Cô vào đại học A ảnh chính vì muốn làm minh tinh nổi tiếng, kiếm đồng tiền lớn.

Lý tưởng vô cùng đơn giản, nhưng lại vô cùng khó thực hiện. Tuy nhiên, đối với nữ chính thì khác.

Dựa theo cốt truyện ban đầu, Lục Thanh Du cha mẹ song vong, công ty phá sản, thân gánh món nợ khổng lồ, mới vào giới giải trí thiếu chút nữa bị cưỡng gian, cuộc đời thật sự là quá thảm.

Nếu lúc này có người cho cô một tia sáng, mặc kệ là ai, cô đều sẽ coi như sinh mệnh.

Người này vốn dĩ là Triệu Trạch Diệc, nhưng hiện giờ lại biến thành Trần Nhan Linh.

Thật giống như kỳ ngộ vốn thuộc về người khác, lại bị Trần Nhan Linh nửa đường đoạt lấy vậy.

Đọc báo cáo xong, Trần Nhan Linh hồi tưởng những lần tiếp xúc với Triệu Trạch Diệc, ánh mắt hắn luôn khiến nàng cảm thấy không khoẻ, hẳn là có nguyên do.

Hạt giống hoài nghi trong lòng Trần Nhan Linh dần nảy nở, nàng thậm chí bị một số suy đoán của mình dọa đến kinh hãi, vội vàng tìm người điều tra vụ giết người của cha mẹ Lục Thanh Du.

Muốn tra án cần phải liên hệ người chính phủ, đây không còn là nhân mạch của nàng, mà là nhân mạch của anh nàng.

...

Trần Hạc Sinh đang ngồi xem báo cáo trong văn phòng ở tầng cao nhất của công ty, đột nhiên di động phát ra chuông báo đặc biệt, anh cầm lấy mở ra xem.

“Tổng giám đốc, hội nghị...”

“Hoãn lại, hiện giờ tôi bận xử lý việc khác.” Trần Hạc Sinh cắt lời bí thư, tiếp tục xem tin nhắn.

Bí thư mặt không đổi sắc mà đóng cửa rời đi.

- ----

Nhạc: Đài phát thanh thao thức. Trình bày: Lâm Thần Dương.

Dany: Linh chỉ nặng tình với Hi thôi...

Nam chính ngày càng hôi.

Du và Hi ngứa mắt nhau nhưng chung một mục tiêu là liên hợp liền hì hì

............... Suỵt, suỵt suỵt, lại đây nói cho mà nghe.

Cp Du Hi.

Hoan hỉ oan gia nè.

Đối thủ một một còn giới giải trí nè.

Ảnh hậu *tương lai* ngoài lạnh trong nóng, cố chấp kiên định x Tiểu minh tinh miệng pháo, ngạo kiều, người đầy gai góc nhưng sâu trong tâm lại ham muốn được yêu thương.

Thơm hơm?

Khụ......

Đùa thôi, hai đứa nó không hợp nhau =))) Làm đôi bạn oan gia thì được, chứ lên cấp người yêu không nổi =))

Tuy nhiên mấy bạn không dám thử thách bản thân sao? Không dám ăn mặn sao?

Ok, nên ngưng, hơi quá đà rồi =)))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.