- Hả? Không phải ngài nói được nghỉ phép một năm sao?
- Loài Troll ở gần Quel”Thalas có hành động lạ. Đám lão già sợ chết ấy ban một lệnh khẩn điều ta về.
Quen biết chưa bao lâu nhưng Đỗ Khắc vẫn rất biết ơn Alleria, đột nhiên nghe tin đùi dát vàng chính hiệu sắp đi, Đỗ Khắc cũng cảm thấy có chút buồn.
- Vậy à, chúc ngài thuận buồm xuôi gió.
Alleria ngơ người. Câu thuận buồn xuôi gió này, đối với một người phong hành mà nói chắc chắn là câu chúc hay nhất. Đỗ Khắc vô tình khiến lòng phiền muộn của cô trở nên ấm áp hẳn.
-Được rồi, ngươi lại vô tình làm ta vui. Vậy ta sẽ nói ngươi biết một chuyện. Nếu như ngươi gặp phiền phức, ngươi đi tìm nó.
Nói xong, Alleria quăng qua một món đồ.
Đỗ Khắc nhận được và nhìn, là một món đồ nhỏ nhỏ bằng bạc trên đó có một khắc cái tên bằng tiếng tinh linh cao cấp.
Đỗ Khắc khó xử:
- Tôi không biết tiếng tinh linh cao cấp.
- Vậy thì học! Dù ta là một người phong hành, xuất thân từ gia tộc du hiệp đời đời chạy nhảy trong rừng, nhưng ta vẫn phải nói – Ma pháp của tinh linh cao cấp mới chính là ma pháp lợi hại nhất!
Sự kiêu ngạo của tinh linh cao cấp bộc lộ rõ ràng trong giây phút này. Alleria cao ngạo tới mức ưỡn ngực.
Được thôi, ngực ngài lớn, ngài nói sao nghe vậy.
- Phải phải phải.
Đỗ Khắc không phản bác, dù sao cao thủ dùng ma pháp trong thế giới Azeroth là tinh linh cao cấp.
- Nè, sao nhìn mặt ngươi như muốn đuổi ta đi vậy.
- Đâu có đâu có, sao có thể chứ!
Đỗ Khắc luống cuống trả lời.
- Haiz...
Đột nhiên Alleria nhảy lên cây, tay trái chống khuỷu tay phải, tay phải chống cằm ngồi trên một cành cây nhìn Đỗ Khắc và đột ngột chuyển chủ đề:
Thật ra ta rất ngưỡng mộ ngươi.
- Sao?
- Ngươi còn trẻ, có chí khí, không hề sợ cường quyền. Không như ta, rõ ràng là du hiệp tướng quân nhưng trước mặt đám nghị viên kia, e rằng địa vị của ta còn không bằng cả robot. Cho nên khi thấy ngươi tát tên thiếu gia quý tộc đó hai cái, ta cảm thấy rất sảng khoái.
Nè! Quả thực ngài nhìn lén rồi!
- Ta nghĩ, giá như ta cũng có đủ dũng khí tát mấy tên nghị viên đó mấy bạt tai thì tốt. Nhưng ta không làm được... Ta là con gái lớn của gia tộc phong hành, ta không chỉ phải làm gương cho em gái mà còn đại diện cho sĩ diện của gia tộc phong hành, vì nhất cử nhất động của ta đều sẽ bị làm quá lên.
Đột nhiên nghe thấy những lời trải lòng của Alleria, Đỗ Khắc im lặng.
- Cho nên, ngươi nhìn thấy con người hiếu kỳ ấy chắc chắn không phải là con người ta ngày thường. Lần này về đó, ta lại phải trở lại thành một du hiệp tướng quân nghiêm túc mặt lạnh rồi. Đương nhiên, vì Quel”Thalas và Bão Phong thành cách nhau gần vạn lý, cả đời này của chúng ta chắc sẽ không có cơ hội gặp nhau nữa nên ta mới nói với ngươi những chuyện này. Nói thật lòng, ta phải cám ơn ngươi. Ít ra mấy ngày này ngươi làm ta cảm thấy thú vị, rất vui.
Đỗ Khắc cười, hỏi dò:
- Vậy... Chúng ta là bạn phải không?
Alleria lắc đầu:
- Không, tinh linh cao cấp không có hứng thú làm bạn với con người. Nên nói là chúng tôi tránh làm bạn với loài người. Vì tinh linh cao cấp có sinh mạng vĩnh cửu, tuổi thọ của con người quá ngắn ngủi. Tuổi thọ mấy chục năm của con người, đối với chúng tôi như một cái ngáp. Vừa mới có tình cảm, đột nhiên lại phải nhanh chóng đối mặt với sinh ly tử biệt, chúng tôi sẽ cảm thấy không chịu nổi.
Trong lòng Đỗ Khắc thở dài: quả là giá trị quan của mỗi chủng tộc đều khác nhau.
Nhưng Đỗ Khắc cười một cách thần bí:
- Nhưng tôi có linh cảm, trong vòng 5 năm tôi sẽ gặp lại ngài.
- Năm năm? Không thể nào! Đám lão già đó sẽ sai khiến ta. Mỗi lần ta ra tiền tuyến làm việc là không ít dưới 50 năm. Tiền tuyến của chúng tôi không cho phép con người đến gần.
- Vậy chúng ta đánh cược đi, nếu trong năm năm chúng ta gặp lại nhau, đến lúc đó, ngài sẽ tạm thời xem tôi là bạn?
Không biết tại sao, trong lòng Đỗ Khắc lén lút thêm đằng sau từ “Bạn” chữ “Gái”.
- Hừm! Cá thì cá!
Đối với hạng lừa bịp, Alleria không hề tin, cô ấy khoanh tay trước ngực như đang nhìn một tên tiểu tử nằm mơ giữa ban ngày.
Được rồi, đối với cô ấy mà nói, Đỗ Khắc chỉ là một tên háo sắc.
Alleria đi rồi, trong lòng cô lúc này, người như Đỗ Khắc chỉ là một khách qua đường. Cô ấy hoàn toàn không ngờ, cô bị trúng kế của Đỗ Khắc rồi.
Nếu như Đỗ Khắc không tính sai thì trong vòng 5 năm sẽ xảy ra sự kiện “Cửa tối” và Alleria là một thành viên của liên minh, sẽ lại đến thế giới loài người chống lại sự xâm lược của người thú...
Buổi sáng hôm sau, Đỗ Khắc tiếp tục lên đường, hai ngày tiếp theo đó anh ấy gần như ở trên xe ngựa.
Ngồi trên xe ngựa, cơ thể đung đưa qua lại theo chiếc xe, Đỗ Khắc nhận ra bản thân đã bắt đầu thích nghi với thế giới Azeroth rồi. Từ lúc bắt đầu ngồi xe thỉnh thoảng có cảm giác mắc ói, đến bây giờ thì đã bình thường.
Nhưng điều khiến Đỗ Khắc ngao ngán là những chuyện xảy ra trên đường:
- Dù Elvin là rừng hòa bình nhất nhưng người thường cũng không nên một mình xuyên không.
Đoàn xe ngựa bị tập kích.
Norton không phải đơn độc dẫn ba người họ lên đường. Đi theo còn có học viên pháp sư Sasha và 16 người vệ sĩ mặc đồ vũ trang. Ngay cả người đánh xe ngựa và người hầu, tổng cộng hơn 20 mấy người, ba chiếc xe ngựa gần 30 con ngựa.
Đỗ Khắc nhìn cũng là một khuôn mặt đại diện hào nhoáng nhưng cũng vẫn bị tập kích.
Buổi tối đêm thứ hai bị mấy trăm con sói rừng tập kích, và toàn bộ đều bị Norton dùng thuật tường lửa đuổi đi.
Tối ngày thứ ba thì là gnoll. Là một loài sinh vật đầu sói hình người kinh dị cao bằng nửa người trưởng thành, hung tàn hơn nhiều so với lúc Đỗ Khắc đụng độ trong game.
Loài ăn thịt hung tàn xảo quyệt này không chỉ tập kích vào ban đêm mà còn tấn công theo đàn, tay cầm nỏ núp trong bụi chờ thời cơ bắn tên để làm rối đội hình phòng vệ sau đó mới bao vây.
Được sáu người vệ sĩ tay cầm khiêng bảo vệ, Đỗ Khắc tận mắt chứng kiến một người hầu cách anh không xa bị mũi tên sắc nhọn bắn xuyên cổ.
Nhìn thấy khuôn mặt thoi thóp ấy, miệng đầy máu vẫn cố gắng gắng gượng. Vốn tưởng đã bắt đầu quen với thế giới Azeroth, một lần nữa Đỗ Khắc lại cảm thấy nghẹt thở.
Cái chết - Dù biết bản thân có thể thử rất nhiều lần nhưng vĩnh viễn không thể nào thành quen với nó được!
Ở viện tu đạo Bắc Quận hồi phục được 1% nhân tính đương nhiên Đỗ Khắc cảm thấy rất vui. Nhưng vẫn thấy đây không phải là một cách tiện lợi. Hiện tại cũng may là thời bình, một khi chiến tranh nổ ra, vậy… Không phải khí phách sẽ mất càng nhanh sao!
Ngồi bên cạnh Đỗ Khắc, Danielle và Itana trông vẫn rất bình thường. Khi Đỗ Khắc hỏi thì nhận được câu trả lời là:
- Trong thế giới đầy rẫy quái vật này, có người chết là chuyện rất bình thường.
Đỗ Khắc cạn lời.
Điều may mắn duy nhất là dù gặp bao nhiêu nguy hiểm cuối cùng vào buổi chiều hoàng hôn ngày thứ ba thì họ cũng đã đến được Bão Phong thành.