Bảo Tiêu Chiến Thần

Chương 3: Chương 3: Sư phụ




Sau khi nói xong lời đó Lâm lão mặc kệ Hàn Thiên mà xoay người đi tắm.

Hàn Thiên vẫn đang ngẩn ngơ vì lời nói lúc nãy của Lâm lão, đến lúc định xửng cồ lên thì không thấy lão đâu mất rồi.

Mang đầy một bụng tức định trốn ra khỏi nhà thì Lâm lão “thiện ý” nhắc nhở: “ Ngoài nhà có mấy con chó ngao, nếu không cẩn thận bị ngoạm một phát thì...”

Tuy câu cuối lão không nói rõ nhưng Hàn Thiên biết là điều gì sẽ xảy đến, lão như đi guốc trong bụng Hàn Thiên chặn hết tất cả đường lui của Hàn Thiên.

Hàn Thiên ôm một bụng tức ngồi trên ghế sofa, nhưng một lúc cảm thấy đói nên cậu liền lục lọi trong nhà xem có đồ ăn không và kết quả đồ ăn thì không,vũ khí thì đầy cả lô.

Nhìn thấy những thứ này trong lòng Hàn Thiên muốn khóc “Mình đã dính vào cái của nợ gì thế này”

Khi Hàn Thiên còn đang than vãn thì Lâm lão bước ra

“Owa” Hàn Thiên thấy một mỹ nam xuất hiện , sau khi tắm rửa hết máu trên người Lâm lão trở nên hẫp dẫn cực độ, Hàn Thiên nhìn mà chỉ muốn mù mắt.

Lâm lão mặc kệ sự ngạc nhiên của Hàn Thiên, lão ngồi trên ghế và nói:

“Cậu lục được nhiều món đồ phết nhỉ” vừa nói lão vừa cầm một khẩu súng để nghịch, đúng đó lão đang nghịch thứ vũ khí nguy hiểm dễ gây chết người như một món đồ chơi trẻ con, Hàn Thiên thấy vậy liền tránh xa lão

“Sao hả làm đồ đệ của ta chứ”

“Không” Hàn Thiên từ chối không chút do dự. Nói đùa làm đồ đệ của lão nhỡ một ngày lão nổi điên giết mình thì sao hay là bị kẻ thù của lão ám toán đến lúc đo mình tìm ai mà khóc đây.

“Muộn rồi, từ lúc ngươi cứu lão già ta đây là đã nằm trong tầm ngắm cửu mấy lão bạn của ta rồi, hahaha” Kèm theo tiếng cười càn rỡ của Lâm lão là bộ dạng như nuốt phải s***

“Lão hãm hại ta “ Hàn Thiên biềt không đánh lại lão nếu không đã nhảy lên thoi cho lão vài cú.

“Cũng đâu phải ta kiêu ngươi cứu ta đâu” Lâm lão trưng ra vẻ mặt vô tội, rất gợi đòn.

Được được lão vô sỉ lão giỏi, Hàn Thiên cảm thấy mình sắp bị nhồi máu cơ tim chết rồi

“Lí do” Hàn Thiên muốn biết tại sao lão ta lại muốn nhận cậu làm đồ đệ

Lâm lão đột nhiên nghiêm mặt lại:

“Cậu có được khả năng ứng biến rất tốt, ta thấy được điều đó qua việc cậu đấu với tên cầm súng”

Hàn Thiên nhớ lại lúc mình đấu với tên cầm súng hình như tất cả chỉ làm theo phản xạ, nhưng lúc tên đó bắn súng tại sao mình lại không dính đạn nhỉ

“Không phải nghĩ nữa lúc đó là ta cứu cậu đó” Lâm lão nhìn thấy nghi nhờ của Hàn Thiên nên nói

Hàn Thiên nhìn Lâm lão định hỏi làm thế nào thì Lâm lão lại nói “Đừng hỏi, nhưng nếu cậu nhận ta làm sư phụ thì ta sẽ dạy cậu làm được như thế, thế nào hả”

“Lão quỷ, tự dát vàng lên mặt mình” Hàn Thiên lẩu bẩm, tuy nói vậy nhưng cậu cũng bắt đầu dao động khi Hàn Thiên gặp lão thì có đến chục cái xác mằn ở đấy khỏi cần nghĩ những cái xác đó chính là do Lâm lão làm ra.

Hàn Thiên cũng muốn có được khả năng như vậy, trước sức mạnh ai cũng bị hấp dẫn

“Lão chắc sẽ làm ta trở nên mạnh hơn chứ, mạnh đến nỗi có khả năng giết hết đám người những đám giống đám sát thủ kia” Hàn Thiên nhìn Lâm lão nghiêm túc hỏi

“Giết hết đám người kia, hahaha dưới tay ta đào tạo cậu có thể san bằng cả một tổ chức nhỏ cũng không có gì là quá” Lâm lão khí phách 10 phần nói.

Hàn Thiên bĩu môi nhưng cũng không phản đối

Nhìn khuôn mặt Hàn Thiên, Lâm lão chỉ cười không nói đôi khi đạt được thành quả mới là điều chứng minh tốt nhất.

“Được rồi, vậy sau một tháng nữa gặp tại đây, dành một tháng này sử lí hết mọi việc đi, giờ thì xéo mau”

Nghe vậy Hàn Thiên oán thầm nhưng cũng đi về, nhưng vừa ra đến cửa thì gáy bị cái gì đó đập trúng, đang định quay lại chửi thì có tiếng nói vọng ra “Cầm về tu luyện tốt”

Nhìn xuống đất Hàn Thiên thấy một quyển sách có tên “Luyện thể quyết”, Hàn Thiên cấm quyển sach lên rồi đi về

Lúc đó trong căn nhà Lâm lão nở một nụ cười âm trầm quỷ dị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.