- “ Đúng vậy, vả lại để tôi nói cho phu nhân biết chuyện này... chính là do Lão đại đã căn dặn chúng tôi không để phu nhân xuống bếp đấy ạ!”_ Âu Liên cũng mỉm cười nói với cô
Nghe đến đây, trong lòng cô như được chảy qua một dòng nước ấm, anh quả thật là vô cùng chu đáo, cô khẽ mỉm cười, trên nét mặt và trong ánh mắt cô thể hiện rõ ràng tâm trạng của cô đang cực kỳ hạnh phúc...
Sau khi chào tạm biệt thím Trần và Âu Liên, cô vui vẻ mang cơm đến công ty cho anh...
Bước ra khỏi cửa, cô lập tức nhìn thấy chiếc Rolls-Royce Ghost đang chờ sẵn, trợ lý Lâm nhanh chóng bước ra khỏi xe...
- “ Phu nhân!”_ Trợ lý Lâm chào cô rồi mở cửa xe cho cô
Cô gật đầu nhẹ chào hỏi rồi cũng bước vào trong xe....
Chiếc xe nhanh chóng rời khỏi, xe lăn bánh trên đường chẳng mấy chốc thì đã đến trước cổng chính của Tập đoàn Bá Hứa Thần...
Khi cô bước vào công ty thì các nhân viên ở đây đều gật đầu chào hỏi, có ai mà không biết đến vị phu nhân của Tư Đồ Thần đâu chứ! Chỉ e đắc tội nếu để Chủ tịch biết được sẽ bị đuổi như chơi!
Đến trước cửa phòng làm việc của anh, tâm trạng vui vẻ của cô lập tức biến mất khi nghe thấy tiếng nói ẻo lả phát ra từ bên trong...
- “ Chủ tịch à ~, anh xem cũng đã đến giờ ăn trưa rồi, hay là anh cùng em đi ra ngoài ăn đi ~”
- “ Nếu như cô còn không chịu ra khỏi phòng tôi thì tôi sẽ không nể tình ba cô có chút giao tình mà đuổi việc cô!”
Gương mặt của cô lúc này đã trở thành màu đen rồi, con hồ ly thối dám ngang nhiên quyến rũ chồng bà sao chứ? Còn cái giọng ỏng ẹo đến phát gớm ấy nữa!
- “ Không lẽ anh không hiểu tình cảm của em dành cho anh hay sao chứ? Em thật tình chỉ muốn gả cho anh thôi”
- “ Nếu cô muốn gả cho anh ấy thì phải xem xem anh ấy đã có vợ hay chưa?”_ Cô đã không thể nhịn nữa mà mở cửa bước vào...
Trong lúc anh còn đang cảm thấy phiền đến phát bực, nhìn thấy cô bước vào thì hai mắt lập tức phát sáng...
Cô liếc nhìn hai người, đặt hộp cơm lên bàn rồi ngồi xuống chiếc ghế sofa đối diện...
Anh lập tức đẩy cô ta ra rồi bước đến chỗ của cô, anh định mở miệng nói gì đó thì đã bị cô chặn lại...
- “ Anh im lặng ngồi xuống đó, lát nữa sẽ tới lượt anh!”_ Cô nhìn anh, chỉ tay về chiếc ghế cạnh đó
Anh chỉ còn cách ngồi xuống ghế thôi...
- “ Cô là ai mà lại xen vào chuyện của tôi?”_ Cô ta hình như là chưa hiểu ra vấn đề thì phải
- “ Vậy tôi hỏi cô là ai mà lại muốn gả cho anh ấy?”_ Không nhanh cũng không chậm, cô hỏi lại
- “ Tôi là Phạm Doanh, con gái của Phạm Chấn Dương_ Bộ Trưởng Bộ Ngoại giao Hàng Hải Quốc Tế”_ Phạm Doanh hất cằm, kiêu ngạo khi nói về thân thế của mình, có điều khi nhìn kỹ lại thì cô ta quả thật cũng có chút nhan sắc, có điều đi so với cô thì chỉ là đồ bỏ đi mà thôi...
Phó Kỳ Anh cũng rất chi là điềm tĩnh khi nghe cô ta khoe khoang thân thế!
- “ Vậy tôi cũng xin giới thiệu với Phạm tiểu thư đây một chút về tôi, bằng không cô lại thắc mắc!”_ Cô nhẹ nhàng đứng lên bước đến bên cạnh anh ngồi xuống
- “ Tôi là Phó Kỳ Anh, là vợ của Tư Đồ Thần, là mẹ đứa con chưa chào đời của chúng tôi! Thế nào, cô đã hết thắc mắc chưa?”
Anh cũng tiện thể vòng tay qua ôm lấy eo của cô...
Phạm Doanh cũng không phải là thứ dễ dàng đối phó, nào có chịu thua đơn giản như thế!
- “ Cô nói cô là vợ của anh ấy thì tôi còn có thể miễn cưỡng tin được, còn cô nói cô là mẹ đứa con chưa chào đời của hai người thì... hơi bị khó tin ấy!”_ Phạm Doanh nhìn cái bụng còn phẳng lì của cô, đánh giá
Phó Kỳ Anh vẫn rất bình tĩnh, cô thừa biết là khi nói với cô ta là cô có thai là cô ta sẽ không tin vì bụng của cô vẫn chưa lớn bởi cái thai chỉ mới hơn 1 tháng mà thôi!
- “ Tôi biết là cô sẽ không tin nhưng chỉ nói về việc tôi là vợ của anh ấy thì cũng đủ để cô rút lui rồi!”_ Cô đứng lên bước đến, đứng đối diện cô ta
- “ Cô nghĩ là tôi sẽ dễ dàng rút lui như vậy?”_ Phạm Doanh cũng bước lên một bước nhìn thẳng vào mắt cô thách thức
- “ Cô không rút lui? Được thôi, nếu như cô đủ “sức” để cùng anh ấy “lăn lộn”!”_ Cô không hề yếu thế trước Phạm Doanh
Còn anh khi nghe câu nói đó của cô thì suýt sặc nước bọt, vợ của anh độc miệng từ khi nào vậy chứ? Anh nhớ lúc trước cô lúc nào cũng dịu dàng, ăn nói rất nhẹ nhàng cơ mà!
Về phần Phạm Doanh thì sao?
Tất nhiên là với một con nhóc mới lớn thì câu nói đó vẫn còn rất “mơ hồ“...
- “ Phó Kỳ Anh, cô có thật là vợ của anh ấy không vậy? Anh ấy là nhà sản xuất phim chứ không phải Mafia!”_ Phạm Doanh nhìn cô bằng ánh mắt khinh thường
- “ Tôi nói này Phạm tiểu thư, ngay cả câu nói rất rõ ràng như vậy mà cô còn không hiểu, còn đòi gả cho anh ấy! Tôi khuyên cô một câu, đã yếu thì đừng ra gió!”
- “ Khụ... khụ..”_ Lần này thì anh thật sự đã bị sặc, đúng là ghen “hơi ít”
- “ Cô!”_ Phạm Doanh giận tím mặt, Phó Kỳ Anh cô được lắm, ỷ lớn ăn hiếp nhỏ chứ gì...
- “ Cô nhớ cho kỹ lấy, tôi nhất định sẽ cướp Tư Đồ Thần từ tay cô!”_ Dứt lời, cô ta tức tối bỏ đi thật nhanh ra ngoài...
Quay lại đối mặt với anh...
- “ Đã giải quyết xong, giờ em đi về!”_ Cô định bước đi thì anh đã nhanh hơn cô mà ôm lấy cô